Chương 278: Từ đỉnh núi đến đáy thung lũng (4)
Chương 278: Từ đỉnh núi đến đáy thung lũng (4)
Mảnh vỡ pháp tắc ngũ sắc, càng là bên trong mảnh vỡ pháp tắc, mảnh vỡ trình tự tương đối cao, nghe đồn có thể che đậy thiên cơ.
Chẳng lẽ xuyên toa lưỡng giới, sẽ đạt được mảnh vỡ pháp tắc sao?
Nghĩ đến đây, Khương Ninh lại đánh ra một nhánh Thần Nguyên Toa, tiến vào thế giới bên kia.
Chỉ là lúc này đây, Thần Nguyên Toa lại không mang ra mảnh vỡ pháp tắc.
Khương Ninh liên tiếp thí nghiệm nhiều lần, điều khiển Thần Nguyên Toa làm ra các loại thao tác kỳ quái, tra tấn thần thức mệt mỏi không chịu nổi, vẫn không thể mang ra mảnh vỡ pháp tắc.
Khương Ninh đỡ trán: “Lần đầu tiên là do ta may mắn sao?”
“Chẳng lẽ, mỗi người xuyên toa lưỡng giới, chỉ có thể đạt được một mảnh vỡ pháp tắc?”
Nếu quả thật như vậy, có lẽ có thể thử, để thần thức của những người khác xuyên vào phương thế giới kia.
Thay ta mang mảnh vỡ pháp tắc về.
Khương Ninh suy tư khả năng trong đó, chỉ là trình tự khó khăn quá nhiều, hắn cần từng bước hoàn thiện.
Lúc này, điện thoại rung lên một cái, hắn vẫy tay một cái, điện thoại nổi ở trước mặt hắn, 3000 mét trên không vẫn có tín hiệu.
“Khương Ninh, Khương Ninh, ngươi đang ở đâu, còn tới nhà ăn cơm không?”
“Nếu ngươi không trở về, chỉ có thể ăn cơm thừa!” Tiết Nguyên Đồng uy hiếp.
Khương Ninh trả lời: “Bây giờ trở về, chờ ta.”
Hắn không hề quản khu vực này nữa, phi thuyền xoay chuyển, bay về phía đập nước.
Càng gần cuối năm, đường phố nội thành Vũ Châu, tắc nghẽn hơn thường ngày rất nhiều, trên mặt người đi đường mang theo ước mơ đối với cuộc sống tương lai tốt đẹp, một bộ dạng phồn vinh.
Đó là những năm tốt nhất.
Buổi sáng Khương Ninh nhận điện thoại của cha mẹ, năm nay cha mẹ không về Vũ Châu đón năm mới, hiện tại Trường Thanh Dịch mở rộng rất nhanh, chính là thời điểm giành giật từng giây, bọn họ làm thêm vài ngày, có thể sớm mua nhà cho Khương Ninh ở thành phố Vũ Châu.
Cha mẹ đặt cho Khương Ninh chuyến tàu cao ốc Ôn Thành vào ngày hai mươi tám tháng chạp, bây giờ hai người bọn họ là quản lý chi nhánh dịch vụ Trường Thhắn Ôn Thành, tuy rằng trong tết âm lịch khó mua vé xe, nhưng bọn họ vẫn dựa vào mạng lưới quan hệ tích góp từng tí một trong khoảng thời gian này, mua được vé xe, chỉ là có chút lo lắng Khương Ninh có thể một mình đi đường cao tốc hay không.
Khương Ninh cầm di động, mặt không đổi sắc nói: “Mẹ, mẹ trả vé xe lại đi, có một bạn học trong lớp con, quê ở Ôn Thành, tối hai mươi tám tháng chạp con ngồi ô tô nhà bọn họ về Ôn Thành.”
So với đi tàu cao tốc, hiện tại hắn có thuyền bay, đi lại tiện lợi hơn.
“Bạn học của con không tệ nhỉ?”
“Đúng, bạn học kia ở trong lớp nhân duyên rất tốt, con và hắn thường xuyên cùng nhau chơi, trên xe nhà hắn chỉ có hai người, mang theo con là thích hợp rồi.” Khương Ninh bịa một cái lý do, miễn cho cha mẹ lo lắng.
“Con trả cho người ta hai trăm đồng.” Cha mẹ dặn dò, mặc dù là bạn học, nhưng không thể ngồi không xe của người ta.
Tựa như lúc trước bọn họ nghĩ, Khương Ninh ở nhờ nhà bác cả của hắn, tuy rằng bác cả không thiếu tiền, nhưng mỗi tháng bọn họ cũng sẽ cho bác cả của Khương Ninh một ngàn khối, coi như sinh hoạt phí của con trai.
“Dạ, con biết rồi mẹ.”
“Chờ em đến, ta bảo cha con lái xe đến đón con.”
“Ơ, cha con có xe rồi?” Khương Ninh ra vẻ kinh ngạc.
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười sang sảng của cha hắn.
“Xe chuyên dụng của công ty.” Mẹ Khương Ninh nói.
Khương Ninh biết cha hắn thi lấy bằng lái xe từ rất sớm, hắn thường xuyên thấy cha xem các loại tin tức về xe hơi, đối với ưu điểm của loại xe hơi, rất dễ dàng nói ra một vài quan điểm, có thể nhìn ra rằng ông ấy cũng rất muốn có một chiếc xe.
Nhưng bởi vì muốn mua nhà cho Khương Ninh, cho nên chỉ có thể áp chế sở thích của mình, dấn thân vào công việc nặng nề, kiếp trước cho đến cuối cùng, cha cậu vẫn không thể có được một chiếc xe hơi.
Khương Ninh lại nói một hồi rồi cúp điện thoại.
Hắn đi tới ngoài cửa, Tiết Nguyên Đồng và Tiết Sở Sở đang phơi nắng, hai người ngồi trên ghế bành rầm rì thì thầm.
Phần lớn là Tiết Nguyên Đồng đang nói, Tiết Sở Sở im lặng nghe.
Có lẽ là vì sắp sang năm mới, gần đây Hoa Phượng Mai thường xuyên tới chỗ dì Cố giúp đỡ, ngay cả Tiết Sở Sở cũng đi theo tới.
Ngày hôm qua nghe dì Cố nói, bên công ty mời rất nhiều nhân vật nổi tiếng, đến tham gia cuộc họp thường niên của tập đoàn Trường Thanh Dịch.
Những chuyện đó không liên quan nhiều đến dì Cố, dì ấy chỉ là một đầu bếp nho nhỏ, dì ấy chỉ biết, sau khi họp xong, dì ấy sẽ nghỉ.
Khương Ninh nâng bước đi đến hướng con đập, hôm nay hắn dự định đến An Thành, lấy tài liệu của tập đoàn Lâm Trung Thịnh về, luyện chế ra một con rối.
Sau khi hắn lấy được mảnh vỡ pháp tắc ngũ sắc, trải qua nghiên cứu, hắn phát hiện mảnh vỡ kia quả nhiên có hiệu quả che đậy thiên cơ, chỉ là khi che đậy thiên cơ, có hạn chế khá lớn.
Dù cho Khương Ninh luyện hóa mảnh vỡ kia vào bản thân, vẫn không cách nào đột phá lá chắn giữa hai thế giới.
Hiện tại hắn vẫn có thể ra kết luận, cho dù thế giới hiện thực, hay là thế giới sinh vật kia, tuyệt không có khả năng liên hệ lui tới.
Vì vậy, hiện tại Khương Ninh đối mặt với hai lựa chọn, một là trực tiếp luyện hóa mảnh vỡ pháp tắc ngũ sắc này, tu vi cảnh giới của hắn sẽ tăng tới cảnh giới Luyện Khí Viên Mãn.