Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 286 - Chương 286: Gây Dựng Sự Nghiệp Nửa Chừng Đã Chết Yểu

Chương 286: Gây dựng sự nghiệp nửa chừng đã chết yểu Chương 286: Gây dựng sự nghiệp nửa chừng đã chết yểu

Ta nhớ huyện Tô có một ngục giam trứ danh, bên trong nhốt rất nhiều phạm nhân cùng hung cực ác. Hơn nữa, đổi linh hồn cũng sẽ không tạo thành tổn thương cho người.

Tạm thời thử một chút đi.

Rạng sáng, Khương Ninh thúc giục khôi lỗi, tiến vào thế giới nguyên. ‌

Hắn đi tới thành trì nhân loại lớn nhất gần đó. ‌

Một nhà lá cũ nát, Khương Ninh tìm tới một người mắc tuyệt chứng, bị đau đớn hành hạ muốn tự sát, trước khi đối phương dùng chủy thủ đâm vào tim, hắn xuất thủ xóa linh hồn đối phương, trợ giúp hắn chết dễ dàng một chút.

Hai mươi chín tháng chạp, sáng sớm bảy giờ.

Khương Ninh tản bộ ở đê sông, chỉ là mi tâm hắn nhíu chặt. Tại sao dùng nhân loại trao đổi linh hồn vẫn không thể thu được mảnh vỡ pháp tắc?

Điều này hoàn toàn ngoài dự liệu của Khương Ninh.

Nếu như thế, ý tưởng tùy tiện kéo một nhân loại, đổi linh hồn, sau đó thu thập được mảnh vỡ pháp tắc không thực tế.

Vì sao khi đó ta dùng Thần Nguyên Thoi xuyên toa, lấy được pháp tắc rất dễ, tại sao người khác không được?

Chẳng lẽ đời này chỉ có ta mới có thể thu được mảnh vỡ pháp tắc?

Hắn không khỏi có ý nghĩ này. Nếu như chỉ là khôi lỗi tiến vào thế giới đó, dù khôi lỗi lăn lộn tốt hơn nữa thì cũng không có lợi ích gì với Khương Ninh. Bởi vì đồ trong thế giới đó, khôi lỗi không đem ra được.

Đúng là gân gà.

Chỉ có mảnh vỡ pháp tắc là thứ duy nhất có thể đem ra lúc này.

Trong đầu Khương Ninh hồi tưởng lại lần duy nhất đem được mảnh vỡ ra, muốn tìm ra nguyên nhân.

Chân mày hắn dần dần giãn ra, phát hiện một chút đầu mối, tựa hồ có chỗ không tầm thường.

Hồi lâu, Khương Ninh phun ra bốn ra chữ: "Linh hồn mạnh mẽ.”

Có lẽ là linh hồn hắn đủ mạnh mẽ cho nên khiến cho thế giới nguyên bài xích, sinh ra dị biến, cho nên mới lấy được mảnh vỡ pháp tắc.

Nếu như suy đoán của hắn là thực. Như vậy cần phái người có linh hồn đủ mạnh mẽ trong thế giới hiện thực đi qua mới có thể lấy được mảnh vỡ pháp tắc. Chỉ là trong thế giới hiện thực, Khương Ninh chưa thấy người nào trời sinh linh hồn mạnh mẽ.

Như vậy, muốn tăng cường độ linh hồn thì cần truyền công pháp thần thức cho người khác? Chuyện này tuyệt đối không thể.

Khương Ninh hoàn toàn không cân nhắc. Hắn nghĩ tới một phương pháp khác, để cho người có cường độ bình thường trong thế giới hiện thực đi qua đó, lợi dụng tái thể tu luyện tới trình độ nhất định, khiến cho linh hồn mạnh mẽ, sau đó khi xuyên toa trở về thu được mảnh vỡ.

Khương Ninh hoàn thiện suy đoán của hắn.

Nếu như thử cách này, như vậy thì phải chọn một người hắn tương đối quen thuộc, hơn nữa đối phương phải có năng lực.

Đổi ý thức hắn vào tái thể thế giới nguyên.

Thế giới đó chiến lực cũng không cao, khôi lỗi kèm theo khí quyết ẩn giấu, những tu sĩ trong thế giới nguyên đó không thể phát hiện.

Có lẽ thế giới nguyên có tu sĩ mạnh mẽ, nhưng mà dựa theo Khương Ninh suy đoán, tuyệt đối không có khả năng chiến thắng tu sĩ Trúc Cơ trong tu tiên giới.

"Bình thường mà nói, tài nguyên trong thế giới quyết định số lượng cường giả."

Mặc dù thế giới nguyên không tính mạnh mẽ thế nhưng nhân loại trong thế giới hiện thực yếu hơn, nếu như người bình thường đi qua bên kia, không có thiên phú và cơ duyên nhất định thì chỉ sợ sống sót cũng là một chuyện khó.

Sợ là ta phải trợ giúp đối phương một chút.

Chuyện này còn cần thảo luận kỹ hơn, nhất định phải thận trọng khi chọn lựa thí sinh.

Tốt nhất là người ta quen biết.

Khương Ninh xác định bước thí nghiệm kế tiếp.

Khương Ninh từ từ đi về phòng, chuông điện thoại di động vang lên, Khương Ninh nghe điện thoại: "Alo, mẹ, trên đường kẹt xe, không xác định bao lâu mới tới, trước khi đến nửa tiếng ta sẽ gọi đệ tử cho các ngươi."

Khương Ninh vốn có thể đến Ôn Thành sớm một chút, nhưng mà vì hai ngày nay hắn nghiên cứu làm trễ nãi chút thời gian.

Sau khi cúp điện thoại, hắn chạy về phòng.

Thiệu Song Song gửi phương pháp tuyển dụng qua mạng tới, Khương Ninh còn chưa có tra cứu, hắn định khi về Ôn Thành sẽ tiến hành nghiên cứu.

Khương Ninh vừa vào cửa, Tiết Nguyên Đồng ánh mắt u oán tiến lên đón.

Hắn đi qua gõ đầu Tiết Nguyên Đồng một cái, hỏi: "Người nào chọc giận ngươi rồi hả?"

"Chính là ngươi!"

Tiết Nguyên Đồng nắm ngón tay: "Ban ngày kêu ngươi ăn cơm, ngươi nói ngươi bận, buổi trưa gọi ngươi ăn cơm, ngươi vẫn còn bận, buổi chiều gọi ngươi câu cá, ngươi vẫn còn bận, buổi tối tìm ngươi bắn pháo trúc, ngươi vẫn còn bận."

"Khương Ninh, có phải ngươi thay đổi hay không?"

Khương Ninh cười khan hai tiếng: "Gần đây ta rất bận."

"Cắt, bận cái gì." Tiết Nguyên Đồng không tin.

"Đúng là bận." Khương Ninh tự giễu, hắn suy nghĩ chuyện mảnh vỡ pháp tắc mấy ngày nay, không thể nghĩ ra đầu mối.

"Có phải ông nội bà nội ngươi tới hay không?" Hắn hỏi.

"Trong phòng bếp, trưa nay ngươi tới nhà ta ăn cơm đi." Tiết Nguyên Đồng mời.

"Sợ là không được, ta phải đi thành khác." Khương Ninh nói.

Tiết Nguyên Đồng biết rõ đại khái là Khương Ninh đến chỗ cha mẹ của hắn.

"Xa không?"

"Bảy tám trăm cây số."

"Xa như vậy?" Tiết Nguyên Đồng kinh ngạc, nếu đúng là như vậy, ngày mai đêm ba mươi chắc chắn Khương Ninh không về được.

"Cũng không xa lắm."

Khương Ninh vừa nói chuyện vừa đi về phòng mình, Tiết Nguyên Đồng đi theo phía sau hắn.

Khương Ninh cầm bút máy và quyển sổ lên, lại đem theo ipad của hắn, cái này là ipad mini 2, dùng rất bền.

Hắn lưu trữ email Thiệu Song Song gửi, trong email là thành quả nghiên cứu của sở nghiên cứu nước ngoài. Người ngoại quốc rất nghiêm túc, viết bằng hai ngôn ngữ, Anh Trung.
Bình Luận (0)
Comment