Chương 299: Mơ một giấc mơ đẹp
Chương 299: Mơ một giấc mơ đẹp
Bàng Kiều rất tức giận, hận không thể dựa vào núi sắt, trèo tường lên cho Miêu Triết.
Nhưng nàng lại sợ bị móng vuốt của Miêu Triết.
…
Tiết cuối buổi chiều.
Đan Khánh Vinh tới, hắn không nói thêm gì, đi thẳng vào vấn đề: “Chúng ta đến đổi chỗ ngồi, toàn bộ mọi người ra hành lang.”
Các học sinh lớp tám đồng loạt hò hét ra cửa, trong đó có những bạn học đã hẹn trước, lặng lẽ nói chuyện: “Đợi lát nữa đừng quên cùng nhau.”
“Yên tâm đi, sẽ không quên.”
Đan Khánh Vinh dựa theo thứ tự xếp hạng mà đọc tên: “Tiết Nguyên Đồng, Khương Ninh.”
Ông ấy nhìn về phía hai người, biểu tình ôn hòa một cách dị thường, đệ nhất đệ nhị toàn trường tứ trung thế mà đều quy lớp ông ấy, nhất là Tiết Nguyên Đồng, đệ nhất toàn thành phố, chủ nhiệm lớp như hắn cũng xuất tẫn danh tiếng.
Tiết Nguyên Đồng trở lại vị trí cũ ở hàng thứ ba, Khương Ninh thì ngồi ở chỗ gần cửa sổ, mặc dù hắn ở hàng đầu, nhưng bởi vì sát cửa sổ, cũng sẽ không ngăn cản được người khác.
Có đôi khi, hắn sẽ đổi chỗ ngồi với Tiết Nguyên Đồng, hắn cố ý hỏi qua Cảnh Lộ phía sau, sẽ không gây ra ảnh hưởng.
“Ngô Tiểu Khải.” Đan Khánh Vinh mặt không chút thay đổi hô lên cái tên này, ông ấy có thể không rõ Ngô Tiểu Khải đạt trình độ gì, chỉ là mắt nhắm mắt mở.
Tên Ngô Tiểu Khải vừa được gọi ra, đông đảo bạn học nhao nhao nhìn về phía cậu, vẻ mặt kỳ quái.
Ngô Tiểu Khải vào phòng học, do dự không chọn vị trí, thật ra hắn đang kéo dài thời gian.
Đan Khánh Vinh tiếp tục hô: “Trần Khiêm.”
Trần Khiêm nhìn vị trí của Tiết Nguyên Đồng, lạnh lùng đi tới hàng thứ hai.
“Bạch Vũ Hạ, Đổng Thhắn Phong, Hoàng Trung Phi.”
Bạch Vũ Hạ vẫn ngồi ở phía trước Khương Ninh cùng Tiết Nguyên Đồng, Đổng Thhắn Phong thì đi tìm Trần Khiêm.
“Miêu Triết.” Đan Khánh Vinh nói.
Miêu Triết đi vào lớp, không chọn vị trí hàng đầu nữa, mà một hơi chạy đến góc hàng cuối cùng.
Đúng vậy, Miêu Triết đã sợ Bàng Kiều và Vương Yến Yến, cho dù hắn ngồi hàng cuối cùng, cũng không muốn tiếp tục nghiệt duyên với Bàng Kiều!
Sau đó là Tống Thịnh.
Tống Thịnh trực tiếp đi tới hàng thứ ba, hắn vừa ngồi xuống, Ngô Tiểu Khải đã ngồi ở bên cạnh hắn.
Ngô Tiểu Khải đắc ý nhìn hắn, ánh mắt: “Thằng nhóc?”
Khóe mắt Tống Thịnh giật giật.
Điều kỳ quái chính là, sau khi Ngô Tiểu Khải và Tống Thịnh ngồi xuống, các bạn học trong lớp, giống như rất kiêng kỵ hai người bọn họ, sợ hai người bọn họ đánh nhau, lỡ tay làm mọi người bị thương.
Mặc dù bọn họ ngồi ở vị trí tốt, chung quanh lại không có bạn học lấp vào.
Một trong những cặp song sinh, Trần Tư Vũ và Bạch Vũ Hạ ngồi cùng bàn.
Theo sát phía sau Đan Khải Tuyền, nhìn một màn này, trong lòng quặn đau, chỉ kém một gã, hắn chỉ so với Trần Tư Vũ rớt lại phía sau một gã!
Cảnh Lộ vẫn ngồi phía sau Khương Ninh.
Theo thời gian trôi qua, cuối cùng nhóm nhỏ Bàng Kiều cũng xuất hiện, thành tích của các nàng ở lớp 8 chỉ tốt hơn Mã Sự Thành một chút.
Thuộc loại đếm ngược, vốn chỉ có thể ngồi ở vị trí kém cỏi nhất, nhưng bởi vì Tống Thịnh và Ngô Tiểu Khải cường đại làm cho vị trí xung quanh trống.
Vì thế Bàng Kiều nhanh chóng bao vây Tống Thịnh cùng Ngô Tiểu Khải trong hình dạng nửa vầng trăng.
Ngô Tiểu Khải ngồi ở chỗ ngồi, lăng lăng nhìn mấy đóa kim hoa chung quanh, tuy rằng hắn trầm mê chơi bóng rổ, nhưng cũng không có nghĩa hắn là kẻ ngốc.
Hiện tại Ngô Tiểu Khải có chút hoảng hốt.
Đêm đó, chơi trò cướp chỗ ngồi, cảnh tượng hắn bị Bàng Kiều ngồi xổm chen đi, bây giờ nhớ lại, vẫn rõ mồn một trước mắt.
Hắn có thể đánh không lại Bàng Kiều.
…
Tan tiết tự học buổi tối.
Miêu Triết mang theo điện thoại di trở lại phòng thuê.
Tâm tình hắn tương đối đẹp, cuối cùng cũng thoát khỏi Bàng Kiều, nếu như không phải Miêu Triết không biết uống rượu, hắn thậm chí còn muốn uống hai chung, tản ra không khí vui mừng.
Vì thế, đêm nay Miêu Triết mua một ly trà sữa lớn, còn có một cái bánh bột ngô xa hoa.
Năm xưa ba mẹ Miêu Triết ly hôn, mẹ Miêu Triết và mẹ hắn ta tương đối có đầu óc làm ăn, trung tâm thương mại mở cửa hàng quần áo, cho nên điều kiện gia đình của hắn, tốt hơn bạn học bình thường một chút.
Miêu Triết đặt điện thoại lên bàn, vừa ăn, vừa đi tìm bạn trên mạng Vân Nghê.
“Ta tan học rồi, ngươi có ở đây không, hôm nay ta rất vui.” Miêu Triết chia sẻ niềm vui của cậu.
Hắn vừa gửi xong, đã thấy không gian có một chấm đỏ, Miêu Triết ấn vào xem.
Hắn đặc biệt quan tâm, gửi một tin nhắn mới: “Ta từng là con át chủ bài trong tay thầy giáo.”
Có thể tùy tiện ra vào văn phòng,
Nhân vật phong lưu được hiệu trưởng nhắc đến trong mấy tiết học,
Mà bây giờ cũng là vì có thể đạt tiêu chuẩn,
Mà mất ăn mất ngủ,
Vì vậy, lần này,
Ta liều mạng cũng muốn lấy lại vị trí cũ của ta.
Đây là do Vân Nghê gửi.
Miêu Triết không like, không bình luận, hắn ta là bạn trai chính thức của Vân Nghê, khinh thường như vậy, hắn ta có kiêu ngạo của mình, vì vậy Miêu Triết nói chuyện riêng: “Vân Nghê, ngươi làm sao vậy?”
Vân Nghê bên kia trả lời: “Ôi, ta có chút thương tâm.”
Miêu Triết không uống trà sữa nữa, lập tức trả lời: “Ngươi làm sao vậy? Ai bắt nạt ngươi?”
“Không có, chỉ là thành tích hơi kém một chút.”
Nói tới thành tích, Miêu Triết vẫn có tự tin nhất định, tốt xấu gì hắn cũng đứng trong top 10 ổn định trong lớp, hơn nữa chủ yếu là khoa văn cản trở, sau khi được phân vào khoa học tự nhiên, thành tích tất sẽ tiến thêm một bước.
Miêu Triết nắm chắc việc vào đại học trọng điểm.