Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 313 - Chương 313: Chính Là? (2)

Chương 313: Chính là? (2) Chương 313: Chính là? (2)

Đinh Xu Ngôn lớp 1 thực nghiệm, cùng Lê Thi lớp 2 thực nghiệm, tướng mạo hai người cực kỳ xuất sắc.

Khuôn mặt Lê Thi kiều mỵ, chiều cao của nàng nổi bật, cao hơn Đinh Xu Ngôn một mét sáu tám một chút, gần một mét bảy hai.

Bàn về cách ăn mặc, Lê Thi càng xuất sắc hơn Đinh Xu Ngôn, một thân áo khoác dạ màu nhạt, hoàn mỹ phụ trợ cho thân hình thon dài của nàng, lại không có cảm giác bồng bềnh dày nặng như áo lông.

Làm cho người ta có một loại cảm giác cao không thể với tới.

Chỉ là, thỉnh thoảng ánh mắt Lê Thi xẹt qua khuôn mặt gần như hoàn mỹ của Đinh Xu Ngôn, vẫn sẽ có một loại hâm mộ và kinh diễm.

Cái loại khí độ xử sự không sợ hãi này của Đinh Xu Ngôn, nàng chỉ nhìn thấy trên người trưởng bối.

‘Không hổ là loại nữ sinh xuất thân từ gia đình này.’

Lê Thi gia là gia đình giàu có đứng đầu Vũ Châu, nhưng so về quyền lực với gia đình Đinh Xu Ngôn, vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Sở dĩ các nàng kết giao bằng hữu, vẫn là bởi vì khoảmg thời gian trước, tham gia yến hội sinh nhật của một tỷ muội, vừa vặn đụng phải nhau, hơn nữa hai người cùng học ở Tứ Trung Vũ Châu, nhất kiến như cố.

Lê Thi vô cùng may mắn, lúc trước không đến Nhị Trung, mà là tới lớp thực nghiệm Tứ Trung, mới có thể kết giao với người bạn như Đinh Xu Ngôn.

Phải biết rằng nữ sinh diện mạo xinh đẹp, điều kiện gia đình tốt, thật ra sẽ khó kết giao được bạn bè đáng tin cậy hơn nữ sinh bình thường.

Lê Thi đi qua tiểu hoa viên, tự nhiên thấy được một vào bạn học đang chơi điện thoại, nàng biết những bạn học kia đang xài ké wifi.

Mỗi khi như vậy, Lê Thi luôn có loại khó hiểu, một sợi dây mạng có thể cần bao nhiêu tiền?

Kéo một cái dùng là được, tại sao phải xài ké wifi chứ, nếu như lạnh quá sinh bệnh, mới mất nhiều hơn được.

Lê Thi thấy Khương Ninh, nàng có một chút ấn tượng đối với nam sinh này, thành tích rất tốt, đứng thứ hai lớp 4, hơn nữa hiếm thấy, không phải học sinh cắm đầu đọc sách đeo kính mắt, hắn lớn lên rất cao, có chút đẹp trai.

Nhưng chỉ vậy mà thôi, Lê Thi cũng không có hứng thú đối với Khương Ninh, thành tích tốt, nhiều lắm là làm cho nàng nhìn với cặp mắt khác xưa, cũng sẽ không cảm thấy có gì quá phi thường.

Cho dù thành tích cho dù tốt, đơn giản là thi đậu hai trường danh giá đứng đầu trong nước, đối với người bình thường mà nói, thi đậu hai trường đại học kia, tương đương với việc làm rạng rỡ tổ tông.

Mà đối với Lê Thi mà nói, không tính là cái gì, xí nghiệp nhà nàng đầu tư ở Lâm Thành, không chỉ tuyển dụng một người, nhân tài của hai trường danh giá kia, còn là bằng thạc sĩ.

Mục tiêu của Lê Thi, là sau khi tốt nghiệp trung học, trực tiếp xuất ngoại, bên ngoài có thế giới lớn hơn đang chờ nàng.

Nàng và Đinh Xu Ngôn đang định đi ngang qua vườn hoa nhỏ, bỗng nhiên nhìn thấy nam sinh Khương Ninh kia, lại ngoắc ngón tay một cái về hướng bên này.

Lê Thi không phản ứng, hắn cho rằng hắn là ai, bảo ta qua đó?

Vũ Châu nhiều nam sinh ưu tú theo đuổi nàng như vậy, từ trước đến nay nàng đều không để ý.

Đối phương bệnh thần kinh.

Lúc này, nàng bỗng nhiên phát hiện, Đinh Xu Ngôn bên cạnh dừng một chút, sau đó, đi về phía Khương Ninh.

Lê Thi ngây dại, chỉ ngoắc ngoắc ngón tay, Xu Ngôn đã đi qua?

Còn niềm tự hào của nàng ấy?

Đinh Xu Ngôn là thân phận gì? Không phù hợp với lẽ thường?

Khương Ninh cắn kẹo que, nhìn chằm chằm Đinh Xu Ngôn, vẻ mặt bình tĩnh.

Nghiêm túc mà nói, thế giới hiện thực, chỉ có hai người biết hắn có chút năng lực đặc thù, một là Thiệu Song Song, đối phương còn đang trong giai đoạn suy đoán.

Nàng tuyệt đối sẽ không, cũng không dám phản bội mình.

Mà một người khác, lại là Đinh Xu Ngôn trời sinh sáu giác quan linh mẫn, một tiểu nữ sinh tự cho mình là bất phàm, không biết trời cao đất rộng.

Khương Ninh cũng không thèm để ý bại lộ thân phận, nếu Đinh Xu Ngôn dám nói cho người khác biết, hắn không ngại diệt đối phương.

Đinh Xu Ngôn chậm rãi đứng lại trước mặt Khương Ninh, nàng ức chế nhịp tim căng thẳng, quá đột ngột, nàng vẫn nghĩ tới, một ngày nào đó Khương Ninh sẽ tìm được nàng.

Chỉ là, nàng chưa từng nghĩ tới, sẽ dùng phương thức này để gặp mặt.

Khương Ninh nhìn chằm chằm khuôn mặt xuất sắc của nàng, mở miệng hỏi: “Ăn cơm chưa?”

Lúc nói chuyện, hắn thi pháp kiểm tra Đinh Xu Ngôn, không ngoài dự liệu của hắn, linh hồn của nàng khác với người thường, nếu linh hồn của người thường là ngọn lửa của bật lửa bình thường, linh hồn của nàng, chính là ngọn lửa của bật lửa chống gió, vững chắc, cứng cỏi.

Đinh Xu Ngôn dự đoán rất nhiều, nhưng nàng không ngờ Khương Ninh lại hỏi nàng ăn cơm chưa...

Chẳng lẽ loại nhân vật như hắn, gặp mặt mình, không nói chút chuyện quan trọng hơn sao?

Ví dụ như cùng nhau làm một việc lớn.

Sau đó nàng vận dụng mạng lưới quan hệ có thể nắm giữ, ra sức trợ giúp đối phương, hợp tác lẫn nhau.

Kết quả như thế nào, giống như là tán gẫu việc nhà?

“Ăn rồi.” Đinh Xu Ngôn thành thật trả lời, biểu hiện vô cùng nhu thuận.

“Ăn cái gì?” Khương Ninh tiếp tục hỏi.

Đinh Xu Ngôn im lặng, nếu như người khác hỏi, nàng chắc chắn sẽ không trả lời, nhưng mà đối mặt với người siêu phàm có khả năng trên thế gian, nàng đành phải trả lời: “Tiệc buffet.”

Khương Ninh gật đầu, hiện tại Đinh Xu Ngôn vô cùng nghe lời, ngoài mặt không dám phản kháng chút nào.

Thế nhưng, hắn vẫn không có dự định vận dụng Đinh Xu Ngôn, tiểu cô nương tâm cơ không cạn, hơn nữa có chút năng lực, một khi thả nàng vào Nguyên Thế Giới, tuy rằng đại khái có thể mang đến cho hắn mảnh vỡ pháp tắc.
Bình Luận (0)
Comment