Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 314 - Chương 314: Chính Là? (3)

Chương 314: Chính là? (3) Chương 314: Chính là? (3)

Chỉ là sinh ra nguy hiểm, trước mắt không thể khống chế, hai giới xuyên qua huyền bí, hắn còn chưa nghiên cứu thấu triệt, không ngại để cho Vương Long Long làm người thăm dò trước, thí nghiệm thêm vài lần.

Thần thức của hắn bỗng nhiên xuyên vào trái tim Đinh Xu Ngôn, quan sát tần suất đập.

Thân thể Đinh Xu Ngôn run lên, nàng có thể cảm giác được, có một cỗ lực lượng muốn làm gì thì làm, lật xem bí mật sâu nhất của nàng.

“Ngươi đang sợ ta?” Khương Ninh cắn kẹo que.

Đinh Xu Ngôn không trả lời.

“Được rồi, ngươi đi đi.”

Khương Ninh mất hứng xua tay, bắt nạt một tiểu nữ sinh, không phải chuyện mà chân quân như hắn nên làm.

Nghe vậy, Đinh Xu Ngôn như trút được gánh nặng, đồng thời lại có chút mất mát.

Hắn ta gọi mình đến là vì chuyện này?

Đinh Xu Ngôn ôm tâm tình không thể nói nên lời rời khỏi tiểu hoa viên.

Nàng đi vài bước, bỗng nhiên nghĩ đến, chẳng lẽ vừa rồi Khương Ninh là đang khảo nghiệm nàng sao?

Chẳng lẽ, hắn có “chỗ” cần dùng đến ta?

Với tài trí của Đinh Xu Ngôn, khó mà không liên tưởng đến phương diện này.

Chỉ là, nàng không biết, Khương Ninh cần nàng làm chuyện gì.

Lê Thi vẫn chờ tại chỗ, nàng không rời đi, một mặt bởi vì Đinh Xu Ngôn là bạn tốt của nàng, mặt khác, nàng không nghĩ ra đạo lý trong đó.

Một ngón tay của Khương Ninh, gọi Đinh Xu Ngôn, không khỏi quá hoang đường.

Trong mắt Lê Thi, Đinh Xu Ngôn nhìn như bình thản, yến hội sinh nhật lần trước, nàng đối mặt với những vị khách chào đón, luôn mỉm cười chào hỏi, trò chuyện vài câu.

Thật ra nội tâm Đinh Xu Ngôn có một tầng bình phong, ngăn cách mọi thứ từ bên ngoài đến, mặt ngoài lễ phép chỉ là để duy trì quan hệ giao tiếp cơ bản.

Lê Thi và nàng quen biết trong khoảng thời gian này tới nay, vẫn có thể phát hiện, Đinh Xu Ngôn luôn mang theo chút xa cách.

Nữ sinh kiêu ngạo như vậy, sao có thể cùng xuất hiện với loại nam sinh như Khương Ninh?

“Xu Ngôn?” Nàng thử hỏi một câu.

“Hả.” Đinh Xu Ngôn không nói nhiều, loại chuyện này cũng không thể nói với người ngoài.

Lê Thi hỏi: “Ngươi biết Khương Ninh?”

“Coi như là quen biết đi.”

“Hắn cũng là từ An Thành tới?” Nếu là như vậy, vậy cũng không kỳ quái như vậy.

Đinh Xu Ngôn phủ nhận: “Không phải, chỉ là sau khi đến Tứ Trung thì từng tiếp xúc qua.”

Nàng không lấy cớ, huống hồ Khương Ninh tuyệt đối sẽ không phối hợp với nàng.

Lê Thi nghe Đinh Xu Ngôn nói, càng thêm nghi ngờ.

Hai nữ sinh đi về phía tòa nhà dạy học, tướng mạo quá mức xuất sắc, khiến cho học sinh trên đường liên tiếp đưa ánh mắt tới.

‘Sau khi tới Tứ Trung Đinh Xu Ngôn mới tiếp xúc với Khương Ninh, quan hệ hai người rõ ràng không tầm thường, ít nhất là mức độ người quen.’

‘Trong lúc đó có chuyện gì xảy ra sao?’

Lê Thi có chút hứng thú, nàng bỗng nhiên tính toán tìm hiểu Khương Ninh một chút, tìm hiểu rốt cuộc hắn có chỗ đặc thù gì mà có thể khiến Đinh Xu Ngôn chủ động nghênh đón.

Cho dù cùng là một đám An Thành, Trang Kiếm Huy vô cùng ưu tú, chỉ sợ cũng không cách nào để Đinh Xu Ngôn đối đãi như vậy chứ?

Nghĩ đến Trang Kiếm Huy, khóe miệng đẹp mắt của Lê Thi, không nhịn được mà giương lên, thật sự là nam sinh chói mắt đến phát sáng.

Lúc trước lớp 10 vừa khai giảng, Trang Kiếm Huy ở sân thể dục úp rổ tràng diện, khiến vô số nữ sinh kinh hô.

Một khắc kia, trong đám nữ sinh vây xem, hơn phân nửa sinh ra hảo cảm với hắn.

Lê Thi tự xưng là ánh mắt cao, nhưng vẫn khó có thể ngoại lệ.

Bởi vì Trang Kiếm Huy từ An Thành tới, gia cảnh bản thân vô cùng tốt, thành phố Vũ Châu nhỏ này, những gia đình đứng đầu thường có cái gọi là ‘vòng tòn’, người trong đó phần lớn đều quen biết nhau.

Hài tử thế hệ nhỏ, cũng sẽ có tiếp xúc, Lê Thi vừa hay ở một bữa tiệc của trưởng bối quen biết Trang Kiếm Huy, sau khi hiểu rõ, nàng càng cảm thấy đối phương ưu tú, thành tích, ăn nói kiến thức, vượt xa nam sinh cùng tuổi.

Làm cho nàng sợ hãi than, Trang Kiếm Huy không chỉ có được một tay kỹ thuật chơi bóng cao siêu, hắn ở lĩnh vực vũ đạo đường phố, hay là leo núi, đều có trình độ không nhỏ.

Không nói đến môn thể thao leo núi nhỏ này.

Chỉ là bóng rổ và khiêu vũ đường phố, chỉ sợ trong đám bạn cùng lứa tuổi ở Vũ Châu, không tìm thấy một người có thể đánh đồng với hắn?



Lớp 8.

Mã Sự Thành đợi ở chỗ ngồi, xoay ngang điện thoại chơi game.

Kỹ thuật chơi game kinh người của hắn, nhưng cũng không có người xem.

Chỉ vì Vương Long Long còn chưa trở về.

Gần đây Mã Sự Thành tương đối phục cổ, mỗi ngày hắn không chơi Cool run hay là Subway Surfers, mà là chơi Pokemon.

Điện thoại hắn lắp đặt GBA mô phỏng, chơi Pokemon bóng ma hắc ám, Mã Sự Thành thao túng lấy nhân vật, không ngừng ném Poke Ball, bắt Pokemon.

Một khi bắt thất bại, hắn lập tức quay lại bắt một lần nữa, cho đến khi bắt được Pokemon thuộc tính hiếm thấy này.

Mã Sự Thành hài lòng cười cười, tiểu dạng, trốn thoát khỏi lòng bàn tay của hắn?

Hắn mang theo Pokemon của hắn, chạy đến khu vực đẳng cấp thấp, đụng phải một Pokemon hoang dã, hắn ném Poke Ball, phóng thích ra Pokemon của hắn tác chiến xoát đẳng cấp.

Mấy nữ sinh phía trước đang nói chuyện phiếm, một người trong đó là Du Văn, dường như nàng tìm được fan mới, vậy mà hiếm thấy chạy đến hàng sau nói chuyện phiếm.

Mã Sự Thành nhìn mấy nữ sinh, trong lòng khinh bỉ, fan não tàn.

Hắn không đội trời chung với đám fan não tàn, nhưng người ta không trêu chọc hắn, bình thường Mã Sự Thành sẽ không xuất kích, chỉ là trò chơi của hắn.

“Kỳ Kỳ, bạn trai ngươi thật đẹp trai, nghe nói còn là học trưởng lớp 11.” Dư Văn khen.
Bình Luận (0)
Comment