Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 345 - Chương 345: Uống Nước (2)

Chương 345: Uống nước (2) Chương 345: Uống nước (2)

Từ nhỏ nàng đã được giáo dục về môi trường gia đình, rất rõ ràng về việc phân cấp xã hội, chức vị cục trưởng Vương này, nàng cũng không để ở trong lòng.

Trong mắt nàng, cục trưởng Vương chỉ có thể làm ổ ở Tứ Trung đùa giỡn uy phong, để cho ông ta ra ngoài thử xem?

Công ty nhà Lê Thi, cũng bố trí bảo an, những người đó nhìn thấy nàng, cho tới bây giờ luôn cười hòa ái.

Cục trưởng Vương nhìn đám bạn học, quát: “Tề Thiên Hằng là ai? Đi ra đây!”

Nam sinh ngồi phía sau cúi đầu nghịch điện thoại, ngẩng đầu, bộ dạng hắn có chút đẹp trai, kiểu dáng quần áo và chất liệu vải tương đối khá, hơn nữa kiểu tóc cố ý nhuộm, vượt qua bạn học xung quanh một mảng lớn.

“Đây không phải là cục trưởng sao, ông tìm ta có chuyện gì?” Tề Thiên Hằng tươi cười, vẫn ngồi ở chỗ, hắn đã gặp qua cục trưởng Vương mấy lần, tuy rằng cục trưởng không biết hắn, nhưng học sinh Tứ Trung, phần lớn đều biết cục trưởng.

“Tìm ngươi có chuyện gì ư?” Không ngờ đến bây giờ, hắn còn không biết đã phạm vào chuyện gì?

Cục trưởng Vương không hài lòng, ông ta nhìn về phía Dương Thánh và Khương Ninh bên ngoài, ý bảo bọn họ đi vào.

Dương Thánh sớm đã không chờ nổi, nàng vào lớp2, Khương Ninh biết có Vương cục trưởng trông coi, chuyện này hẳn là không có bao nhiêu phiền toái, nhưng hắn vẫn đi theo.

Đầu tiên Tề Thiên Hằng chú ý tới một nữ sinh cao khoảng một mét sáu bốn vào cửa, nữ sinh tóc ngắn, dung mạo tuấn mỹ, giơ tay nhấc chân có loại khí chất tiêu sái, đang lớn lên ở điểm thẩm mỹ của hắn.

Ánh mắt Tề Thiên Hằng lập tức khác, nhìn chằm chằm Dương Thánh, từ lúc nào mà trường học lại có cô gái xinh đẹp như vậy, sao hắn lại không biết!

Tề Thiên Hằng cảm thấy hắn động tâm, hắn nhất định phải tìm ra phương thức liên lạc của nữ sinh này, dùng kỹ xảo tán gái cao siêu của hắn theo đuổi nàng!

Chỉ tiếc là, nữ sinh đang phẫn nộ nhìn hắn.

Tề Thiên Hằng buồn bực: “Ta có trêu chọc nàng sao?”

Về phần Lê Thi, thì nhận ra Khương Ninh, nàng không quên, mấy ngày hôm trước, Khương Ninh ngoắc ngoắc ngón tay, gọi Đinh Xu Ngôn đi.

Hắn ta đến lớp 2 làm gì?

Cô gái bên cạnh hắn là ai?

Lúc trước nàng sinh ra chút hứng thú đối với Khương Ninh, chỉ là tâm tư thiếu nữ tới nhanh, đi nhanh, ngày thường Lê Thi có nhiều chuyện thú vị hơn, đảo mắt đã quên mất Khương Ninh.

Cục trưởng Vương nói: “Tề Thiên Hằng, hơn tám giờ ngày hôm qua, ngươi đập một chiếc xe đạp ở bãi đậu xe, chiếc xe đó là của nữ sinh bên cạnh, xe đạp địa hình giá trị một ngàn bảy trăm tệ, ngươi xem mà làm đi.”

Tề Thiên Hằng: ‘???’

Nếu như không phải cục trưởng Vương nhắc nhở, hắn suýt nữa quên rồi.

Đập cái xe đạp mà thôi, trước kia hắn còn đập ô tô của người khác, còn làm vỡ máy tính, bàn thủy tinh ở khách sạn, những thứ này phá sự căn bản không tính là gì.

Bồi thường tiền là được, dù sao nhà hắn mở nhà máy, không thiếu tiền.

Nhưng, thứ hắn đập chính là xe đạp địa hình của nữ sinh trước mắt này.

Cái này mẹ nó không bi kịch sao!

Chuyện cho tới bây giờ, trong đầu Tề Thiên Hằng có hai lựa chọn, một là ăn nói khép nép xin lỗi, tìm kiếm đối phương tha thứ, lại bồi thường tiền cho đối phương.

Lựa chọn thứ hai, trực tiếp thoải mái bồi thường tiền, kết thúc việc này.

Từ nhỏ Tề Thiên Hằng chưa từng ăn nói khép nép, đương nhiên sẽ không làm chuyện mất mặt như vậy, hơn nữa hắn rất có hứng thú đối với nữ sinh này, làm sao có thể ăn nói khép nép đây?

Nhất định là biểu hiện càng đẹp trai càng tốt.

Cuối cùng Tề Thiên Hằng cũng đứng lên, hắn cầm di động, trên mặt hiện lên nụ cười, tự tin nói: “Xe đạp một ngàn bảy đúng không, ta bồi thường ngươi ba ngàn, không, năm ngàn, ngươi cho ta số thẻ.”

“Bây giờ ta trả cho ngươi.”

Dương Thánh vốn một bụng tức giận, định giáo huấn đối phương, nhưng đối phương bày ra bộ dáng hào phóng này, nàng thật sự không dễ truy cứu, đối phương đập xe, không phải người của nàng.

Cục trưởng Vương vốn định giáo huấn Tề Thiên Hằng, nhìn thấy hắn nguyện ý bồi thường vượt mức, ông nhìn về phía Dương Thánh.

Năm ngàn đồng cũng không phải là số nhỏ, tiền lương một tháng của cục trưởng Vương, đơn giản là những thứ này.

Dương Thánh không muốn số tiền này, nàng muốn đập xe đạp của Tề Thiên Hằng, lại đánh hắn một trận, nhưng làm như vậy không được.

Năm ngàn tệ là hơn, nhưng không cách nào trừ đi sự phẫn nộ của Dương Thánh, nhất là bộ dáng Tề Thiên Hằng không hề hối hận, càng làm trong lòng nàng không ngừng nảy sinh tức giận.

Lúc đầu nàng tới đây, dự định nhìn thấy đối phương chống chế, không thừa nhận, sau đó trải qua một phen giáo huấn, đối phương thành thật nhận sai bồi thường, sửa lỗi làm người mới.

Nhưng bây giờ, đối phương trực tiếp nhảy tới một bước bồi thường này.

Dương Thánh có loại cảm giác một quyền đánh vào bông vải, phát tiết không ra.

“Khương Ninh.” Nàng theo bản năng nhìn về phía Khương Ninh, hi vọng hắn có thể giúp mình làm chủ.

Khương Ninh đối với phương diện này vẫn hiểu một chút, hắn nói: “Xem ngươi muốn bồi thường, hay là muốn bắt hắn lại, rồi bắt hắn bồi thường.”

Chiếc xe đạp của Dương Thánh có giá trị một ngàn bảy trăm tệ, cũng đủ bắt Tề Thiên Hằng đóng lại.

Khương Ninh vừa nói ra lời này, Tề Thiên Hằng lập tức hiểu ý của hắn, sắc mặt hắn thay đổi: “Anh bạn, ta khuyên ngươi một câu, không nên xen vào việc của người khác, có vài người, ngươi không trêu nổi đâu.”

Lời này nói rất có khí chất giang hồ, Khương Ninh vui vẻ nói: “Ta cũng khuyên ngươi một câu, không phải có tiền là có thể muốn làm gì thì làm.”
Bình Luận (0)
Comment