Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 348 - Chương 348: Bữa Sáng Tình Yêu (2)

Chương 348: Bữa sáng tình yêu (2) Chương 348: Bữa sáng tình yêu (2)

Dương Thánh không biết người nọ, bữa sáng của người xa lạ, chắc chắn không thể ăn.

Nàng đợi đến khi bạn học trong lớp đến đông đủ, lên bục giảng hỏi có phải mọi người đặt sai bữa sáng hay không, nhưng mà căn bản không có người trả lời.

Dương Thánh quyết định bỏ bữa sáng này.

Nàng đi dọc theo lối đi, ra hàng sau vứt rác.

Ủy viên thể dục Trương Trì ở hàng sau phòng học, vừa rồi đã chú ý đến Dương Thánh.

Hắn nhìn Dương Thánh, hỏi: “Ngươi muốn vứt nó sao?”

“Đúng.” Dương Thánh không dám ăn bữa sáng này.

Trương Trì đề nghị: “Ta vẫn chưa ăn sáng, ngươi đưa nó cho ta được không?”

“Ừ... Không thành vấn đề.” Dương Thánh vui vẻ đồng ý.

Ủy viên thể dục Trương Trì là sinh viên nội trú, điều kiện gia đình không tốt, bình thường ăn cơm đơn giản, lúc ấy mới khai giảng, hắn mượn bóng rổ của người khác chơi, kết quả bóng rổ còn bị trộm, bồi thường rất nhiều tiền.

“Cảm ơn nha!”

Trương Trì nhận lấy bữa sáng, trong lòng kích động, KFC à, hắn chưa từng ăn KFC bao giờ!

Hắn cũng mặc kệ bây giờ là giờ là tiết tự học buổi sáng, gấp gáp vạch ra túi giấy, bắt đầu ăn.

Bữa sáng này Trương Trì cảm thấy mỹ mãn, ăn ngon quá, không hổ là KFC!

Sau khi ăn xong, hắn phát hiện đáy túi, có một tờ giấy nhỏ, trên giấy viết một hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: “Bữa sáng tình yêu tặng ngươi, hoan nghênh lần sau nhắn tin gọi món.”

Phía sau có một dãy số điện thoại.

Trương Trì nhìn tờ giấy, trầm tư: “Thứ quái gì vậy, còn có thể gọi đồ ăn?”

Sau đó, hắn nhìn thấy một danh sách thực đơn bữa sáng đính kèm trong túi với một bản vẽ bữa sáng tinh tế được in trên đó.

“Có nên thử không nhỉ?” Trương Trì suy nghĩ, dù sao gửi một tin nhắn cũng rẻ.

Trương Trì tự nghĩ hẳn là có thể gọi món, thử xem cũng không sao.

Chủ yếu là nhãn hiệu lớn như KFC này, trước kia hắn thật sự chưa từng ăn qua.

Lần đầu tiên ăn, cảm giác hoàn toàn khác.

Bữa sáng hắn thường ăn, một chén chắn cay, ba cái bánh bao lớn, bốn tệ giải quyết xong, rất thô ráp, đâu tinh xảo giống KFC?

Đây mới là bữa sáng cao cấp của thương hiệu quốc tế.

Ăn KFC, Trương Trì cảm thấy hắn đã vượt qua giai cấp.

Cám dỗ quá lớn, hắn không nhịn được.

Cuối cùng, Trương Trì sờ thực đơn, chọn vài cái.



Lớp 2.

Rõ ràng là tự học buổi sáng, Tề Thiên Hằng lại ngồi ở vị trí ngồi cùng bàn với Lê Thi, về phần ngồi cùng bàn cũ của Lê Thi, bị hắn dùng ngữ khí “thương lượng” khuyên.

“Lê tỷ, tin tức của tỷ không tệ, kế hoạch của ta đã bắt đầu thực hiện.” Tề Thiên Hằng nói.

Tối hôm qua Lê Thi nói cho hắn biết, Dương Thánh không có bạn trai, hơn nữa ở lớp 8 đặc biệt độc lập, rất ít khi xuất hiện với nam sinh khác.

Về phần ngày hôm qua Dương Thánh ở chung một chỗ với Khương Ninh, càng không có quan hệ gì với Dương Thánh, vẻn vẹn là bạn học bình thường.

Hơn nữa, Dương Thánh không chỉ chưa từng yêu đương ở cấp ba, cấp hai càng chưa từng yêu đương, quá khứ vô cùng sạch sẽ.

Thể dục thể thao của Dương Thánh rất tốt, trước kia còn giành được nhiều giải thưởng ở đại hội thể dục thể thao cấp hai.

Hơn nữa thành tích bản thân không kém.

Tề Thiên Hằng mừng rỡ trong lòng, hắn thích nhất nữ sinh như vậy.

Hiện tại hắn hết sức hài lòng đối với kế hoạch của mình, lần gặp mặt đầu tiên của hắn và Dương Thánh, quả thật huyên náo rất không thoải mái.

Khiến cho đối phương phản cảm.

Nhưng, chỉ cần phương pháp vận dụng thích đáng, là có thể sửa chữa mối quan hệ.

Sửa chữa như thế nào, đó tất là kiên trì, để cho đối phương nhìn thấy sự kiên trì.

Đợi đến sau khi phá băng, Tề Thiên Hằng mới có thể chính thức triển khai thế công thật sự của hắn.

Lê Thi nói: “Ngươi kiềm chế một chút, ta thấy Dương Thánh, không phải người dễ ở chung.”

“Không sao cả, ta có thủ đoạn của ta.” Tề Thiên Hằng tràn đầy tự tin, bộ dạng của bản thân hắn không kém, nhân mạch rộng lớn, xem như là một trong những học sinh đứng đầu ởTứ Trung, hàng hiệu đầy người, chủ yếu nhất là hắn có thể lãng mạn, sẽ được nữ hài tử yêu thích, trước kia hắn chưa từng thiếu bạn gái.

Lê Thi không nói nhiều nữa, nếu Tề Thiên Hằng nguyện ý thử, vậy để cho hắn thử xem.

Ngược lại lúc nàng đang tìm người hỏi Khương Ninh, phát hiện Khương Ninh thật sự không đơn giản, trước kia là hcoj sinh huyện Cốc Dương huyện trực thuộc thị trấn Hương, lúc nhập học thành tích bình thường, nửa năm ngắn ngủn, vọt tới vị trí thứ hai Tứ Trung, top 10 toàn thành phố.

Loại thành tích này, Lê Thi cảm thấy mặc cảm.

Khương Ninh không chỉ có thành tích tốt, nàng cố ý tìm Vương Vĩnh lớp 8 hỏi, Khương Ninh còn đánh nhau vô cùng lợi hại.

Điểm ấy không cần Vương Vĩnh nhiều lời, Lê Thi đã thấy qua.

Hơn nữa, nữ nhân duyên của người này không tệ, đệ nhất toàn trường Tiết Nguyên Đồng, cùng với Cảnh Lộ đối với hắn không tầm thường.

Còn có Bạch Vũ Hạ, thường xuyên nói chuyện cùng Khương Ninh.

Lê Thi quen Bạch Vũ Hạ, hai nàng trước kia ở cùng một trường trung học cơ sở, cùng lớp 8, hai nàng là nữ sinh xinh đẹp nhất lớp.

Nàng vô cùng hiểu rõ điều kiện gia đình của Bạch Vũ Hạ, ba là phó giáo sư, mẹ là phó chủ nhiệm bác sĩ.

Ba mẹ Lê Thi từng nói, chưa đến bốn mươi tuổi, đã có loại thành tựu này, về sau Phù Chính rất có hy vọng.

Huống hồ, nghề nghiệp như bác sĩ, giáo sư, thường thường có địa vị xã hội nhất định, Lê Thi đối đãi bình đằng với Bạch Vũ Hạ.

Tuy mới vừa khai giảng, Bạch Vũ Hạ ở lớp bình thường, nhưng thành tích của nàng bây giờ là ở top 40, không kém Lê Thi bao nhiêu.
Bình Luận (0)
Comment