Chương 349: Đừng đắc ý
Chương 349: Đừng đắc ý
Lê Thi hiểu rõ tính cách Bạch Vũ Hạ, vậy mà quan hệ với Khương Ninh cũng không tệ.
Nghĩ những điều này, Lê Thi cảm thấy Khương Ninh rất thú vị, nàng dự định sau khi kết thúc giờ tự học buổi sáng sẽ đến lớp thí nghiệm1, tìm Đinh Xu Ngôn tâm sự.
Nàng vẫn không quên hình ảnh lần trước Khương Ninh gọi Đinh Xu Ngôn đi.
Lúc này, di động của Tề Thiên Hằng rung lên một cái.
Hắn vội vàng mở khóa xem, chỉ thấy một dãy số xa lạ, gửi một tin nhắn: “Sáng mai, ta muốn ăn một phần bánh gà nướng kiểu Pháp, một ly sữa đậu nành nguyên chất, một phần gà viên giòn, hai cái bánh trứng.”
Tề Thiên Hằng hưng phấn không thôi, nàng trả lời, nàng trả lời!
Ngày đầu tiên, đối phương đã trả lời, không uổng công hắn cố ý dậy sớm, tốn tâm tư, mua bữa sáng KFC, sau đó sớm đưa đến lớp 8.
Phải biết rằng, T trước kia ề Thiên Hằng rất ít đến lớp tự học buổi sáng, hắn thường xuyên ngủ một giấc thẳng đến mười giờ, rồi mới đến trường học.
Tự học buổi tối về sớm, càng là chuyện thường như cơm bữa.
Quả nhiên, chiến lược của hắn đối với cô gái vô cùng hữu hiệu, chỉ một bữa sáng đã thu hút sự chú ý của nàng.
Tề Thiên Hằng như khoe khoang, đưa điện thoại cho Lê Thi, mừng rỡ nói: “Xem đi, ta đã nói rồi, ta vừa ra tay, lập tức biết có hay không.”
“Cơ hội này không tới sao?”
Lê Thi nhìn tin nhắn, đầu tiên là cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng ngày hôm qua còn bởi vì chuyện xe đạp mà náo loạn mâu thuẫn, kết quả hôm nay lại đòi bữa sáng.
Điều này không phù hợp với cái nhìn của người chung quanh đối với Dương Thánh!
Hơn nữa, Lê Thi cảm thấy, nếu Dương Thánh thật như vậy, da mặt quả thực có chút dày.
Lê Thi nhìn một chuỗi thực đơn trên tin nhắn, đưa ra một nghi vấn: “Là con gái, có phải nàng ấy ăn hơi nhiều không?”
Lê Thi theo bản năng cảm giác không thích hợp, bữa sáng của nàng, đại khái là một nửa lượng tin nhắn.
Tề Thiên Hằng nghi hoặc một giây, thay đối phương phản bác: “Căn bản không nhiều, người ta thể dục thể thao tốt, chắc chắn cần bổ sung năng lượng, đâu có khống chế dáng người như ngươi.”
Hắn nghĩ trong lòng: “Ăn nhiều thì tốt, ăn nhiều thì tốt, ăn nhiều thì thân thể sẽ phát triển nhanh!”.
Chỉ cần hắn kiên trì, nhất định có thể đạt được hảo cảm của Dương Thánh.
Thiếu niên trong trạng thái như Tề Thiên Hằng, sẽ tự mình cảm động nhất, ném toàn bộ chi tiết ra sau đầu, điều duy nhất hsăn nghĩ, chính là Dương Thánh trả lời hắn.
Hắn có hi vọng, có thể thành công!
…
Ủy viên thể dục Trương Trì, nhận được hồi âm: “Chờ nhé, sáng mai sắp xếp cho ngươi!”
Trương Trì mừng rỡ, thật sự tặng?
Nhưng Trương Trì không phải kẻ ngốc, hắn biết, chắc chắn có người đưa bữa sáng cho Dương Thánh.
Nhưng Dương Thánh không ăn, ngược lại ném thùng rác.
Như vậy, chỉ cần thừa dịp Dương Thánh ném thùng rác, hắn chặn lại, như vậy hắn có thể ăn KFC.
Về phần làm như vậy, có phải có chút tổn hại hay không?
Đối mặt với KFC mỹ vị, Trương Trì tìm rất nhiều cớ, hắn nghĩ tới tin tức trước kia hắn xem.
Hắn cảm thấy, xét theo đại cục, thật ra hắn làm như vậy là đúng.
Đầu tiên, KFC bán bữa sáng, thúc đẩy GDP tăng trưởng.
Còn nữa, người xa lạ kia có thể mua KFC, nhất định là người có tiền, sau khi hắn tiêu phí, tương đương với biến tướng giảm bớt chênh lệch giàu nghèo.
Mặt khác, người xa lạ kiên trì đưa bữa sáng, một ngày nào đó có thể cảm động Dương Thánh, thu hoạch tình yêu.
Nếu như không có mình gọi món, nói không chừng đối phương không đưa bữa sáng, rất có thể bỏ lỡ tình yêu.
Người xưa có câu: “Thà phá mười ngôi miếu còn hơn phá một cuộc hôn nhân”.
Trương Trì đang làm việc tốt.
Huống chi, hắn còn có thể ăn KFC.
Đối mặt với sự hấp dẫn này, Trương Trì vắt hết óc thuyết phục rằng hắn đã làm đúng.
Hắn tuyệt đối không phải người đê tiện, hắn là ủy viên thể dục vĩ ngạn quang chính, về phần thời điểm bị vạch trần thì làm sao bây giờ?
Mặc kệ hắn, đến lúc đó lại kiếm cớ, ăn sáng trước rồi nói sau.
…
Tan giờ tự học buổi sáng, Trương Trì về ký túc xá nằm, Đan Kiêu ra ngoài.
Giữa chừng, Đan Kiêu trở về, hắn nói với Dương Thánh: “Ta đã biết người đưa bữa sáng cho ngươi là ai rồi, hắn là Tề Thiên Hằng lớp 2.”
Dương Thánh sửng sốt, nàng trăm triệu lần không ngờ lại là người này đưa bữa sáng cho nàng.
Hôm trước đập xe đạp của mình, hôm nay chạy tới đưa bữa sáng, hắn tới cầu xin tha thứ sao?
Hay là đầu óc không tốt?
Mặc kệ là đưa bữa sáng vì nguyên nhân gì, Dương Thánh xem ra, phương thức tồn tại tốt nhất của Tề Thiên Hằng, chính là không tồn tại.
Lúc hai người nói chuyện, bên ngoài hiện ra một bóng người.
Nam sinh cả người hàng hiệu, chân đi giày thời thượng, cổ tay đeo một cái đồng hồ bạc.
Tạo hình như thế, khiến các bạn học lớp 8 nhìn về phía cửa.
Như là Vương Vĩnh, Ngô Tiểu Khải, lập tức nhận ra Tề Thiên Hằng.
Ngô Tiểu Khải biết Tề Thiên Hằng, không quan tâm hắn.
Tứ Trung Vũ Châu kém Nhị Trung, như là loại trung học phổ thông không với tới đỉnh cao này, luôn tồn tại một ít quy tắc.
Thành tích Tề Thiên Hằng cực kém, còn kém hơn Ngô Tiểu Khải.
Người như vậy, có thể vào lớp thực nghiệm 2, có thể thấy được bên trong có môn đạo.
Lúc trước thật ra Ngô Tiểu Khải có thể vào lớp thực nghiệm, nhưng hắn rất tự mình hiểu lấy, tự giác buông bỏ, so với lớp thực nghiệm có bầu không khí học tập nồng đậm, hắn thích ở lớp bình thường hơn.
Nhất là sau khi chuyển tới lớp 8, nhân tài trong lớp rất nhiều, vô cùng thú vị, có người tôn trọng giấc mộng của hắn, có người cường giả như hắn, hắn cảm thấy thoải mái.