Chương 367: Bao trọn cái gì cơ? (2)
Chương 367: Bao trọn cái gì cơ? (2)
Học sinh lướt mạng phía sau, nhìn thấy hắn chọn Yasuo, nhắc nhở nói: “Đây là một nhóm anh hùng khó điều khiến, chọn hắn sẽ mất mạng, ngươi có thể chơi được sao?”
Mã Sự Thành cười, hắn là ai?
Càng là anh hùng có thao tác, hắn càng thích chơi.
Mã Sự Thành rất có khí thế cao thủ, nói: “Ngươi xem đi.”
Quả nhiên, anh hùng Yasuo tới trên tay Mã Sự Thành, thể hiện ra các loại thao tác, một đánh hai, một đánh ba dễ như trở bàn tay.
“Vãi, lợi hại!”
“Anh hùng này quả thực bị ngươi chơi ra hoa!”
Mã Sự Thành hưởng thụ sự kinh hô của người xem, một bên đánh ra thao tác thoải mái.”
“Lần cuối cùng nhìn thấy thao tác tuyệt vời như vậy, chính là cao thủ Nhiếp Trạch của trường chúng ta!”
Năm nay Nhiếp trạch học năm thứ hai trung học, chính là truyền kỳ Tứ Trung, đối phương chơi lol cực kỳ lợi hại, nghe đồn hắn cày thuê cho người khác, nửa năm kiếm lời vài vạn.
“Đáng tiếc Nhiếp trạch chướng mắt chỗ bồi dưỡng nhân tài nhỏ bé này, người ta thường đến tiệm net trong thành phố chơi.”
“Các ngươi không biết à, hiện tại hắn không chơi ở tiệm net nữa, ở thành phố có cái câu lạc bộ, nghe nói có tuyển thủ chuyên nghiệp, Hiện tại Nhiệp Trạch là người trong giới.”
Bọn họ nói thần thần bí bí, Mã Sự Thành “Nga” một tiếng.
Nhiếp trạch gì đó, hắn quả thật đã nghe nói qua.
Mã Sự Thành cũng không đặtở trong mắt, nếu hắn lấy thời gian đi đánh lol, bảo đảm treo lên đánh Nhiếp trạch kia.
Mã Sự Thành thích ý uống ngụm Coca, bỗng nhiên điện thoại rung lên, hắn cầm lấy thì thấy, là mẹ hắn gọi tới.
Hắn nói với người xung quanh: “Các anh em, người nhà ta gọi điện, thông cảm nha!”
Thái độ của hắn bình thản, không lên mặt nạt người, hơn nữa vừa rồi mọi người thấy kỹ thuật hắn không tồi, là cao thủ, cho nên cho nhau mặt mũi, an tĩnh lại.
“Thành Thành, tan học rồi sao con còn chưa về?”
Mã Sự Thành trợn mắt nói dối: “Mẹ, không phải là kỳ trước con còn chưa kiểm tra không tốt sao? Bây giờ con đang ở phòng học ôn tập, chờ con làm xong bài thi này, lập tức về nhà.”
Phía sau một vài cư dân mạng cười này, này quá vô nghĩa.
Mã Sự Thành không vội không táo uống ngụm Coca, về nhà gì đó, không quan trọng.
Mẹ của Mã Sự Thành căn bản không tin: “Con không trở lại cũng được , tiểu biểu đệ của con đang lật tung trong phòng của con đấy.”
Vừa nghe lời này, Mã Sự Thành choáng váng, hắn vội vàng nói: “Mẹ, mẹ đừng để cho hắn lật, bây giờ con về, bây giờ con sẽ trở về!”
Hắn nhanh chóng đăng xuất khỏi tài khoản game.
“Máy tính này của ta còn chơi được hơn một tiếng nữa, các ngươi xem ai đến chơi đi.”
Sau khi hắn nhanh chóng bàn giao xong, vội vàng rời khỏi siêu thị bồi dưỡng nhân tài.
Để lại mấy học sinh lướt internet nhìn nhau.
7 giờ rưỡi sáng thứ bảy.
Khương Ninh ngồi tàu phi hành, dừng ở biệt thự núi Hổ Tê.
Trước tiên hắn quan sát ở trong sân, nhìn linh thảo trướng thế khả quan, Khương Ninh rất là vừa lòng.
Hắn là Thiên linh căn, chuyển hóa dược lực, tốt hơn linh căn tầm thường vô số lần.
Hơn nữa Thiên linh căn, cảnh giới dưới Kim Đan kỳ, không tồn tại bất kì trở ngại gì.
Mặt khác tu sĩ luyện khí, nếu tưởng đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ, yêu cầu đau khổ theo đuổi Trúc Cơ đan, hy vọng một đường tranh đoạt đột phá.
Mà Khương Ninh căn bản không cần Trúc Cơ đan, đến thời cơ thích hợp, trực tiếp mạnh mẽ phá quan.
Hắn ở bên này quan sát một hồi linh thảo, bên trong thần thức, một chiếc màu đen xe hơi, đang đi về hướng này.
Người lái xe là Thiệu Song Song, trên xe chỉ có một mình nàng.
Khương Ninh biết, khi địa vị của Thiệu Song Song tăng lên, nàng được phân công chuyên lái xe, ngày thường ra cửa gặp lãnh đạo, tất cả đều là tài xế lái xe.
Hiện giờ tới núi Hổ Sơn, nhưng lẻ loi một mình.
Thiệu Song Song dừng xe lại, một tay cầm túi tài liệu, một tay còn lại mang theo hộp cơm bằng gỗ màu nâu.
Vào cửa sau, Thiệu song song cảm giác được một trận ấm áp, không giống với điều hòa, đây là một loại hơi ấm tự nhiên.
Khương Ninh mặc thường phục, tựa người ở trên sô pha.
Thiệu Song Song vội vàng qua đi, nàng cũng không ngồi ở phía đối diện Khương Ninh, mà là sửa sang lại tây trang vừa người được thiết kế cẩn thận, ngồi xuống bên cạnh Khương Ninh bên cạnh ngồi xuống.
“Ta kêu đầu bếp công ty, đặc biệt làm bữa sáng, nhìn xem hợp khẩu vị của ngươi không.”
Nàng không hề ra vẻ gì ở trước mặt Khương Ninh, giống như thư ký thân cận nhất.
Đầu tiên là mở ra hộp cơm, dọn đồ ăn cho Khương Ninh.
Theo sau, Thiệu Song Song mở túi tài liệu ra, đặt tài liệu lên bàn, bắt đầu nói với Khương Ninh: “37 phân tài liệu ngươi liệt kê, trước mắt thu thập được 15 tài liệu rồi, 10 tài liệu còn lại, có 3 tài liệu bị tập đoàn Lâm Trung Thịnh ra giá cao lấy đi rồi, có 4 tài liệu, chúng ta ra giá một ngàn vạn, nhưng người bán vẫn không muốn bán, còn có 3 tài liệu đang trong quá trình thương lượng giá.”
Sau khi Khương Ninh gom đủ tài liệu rắc rối, đặc biệt tìm kiếm linh vật có thể cải thiện hiệu quả thổ nhưỡng, dùng để đào tạo linh thảo nhanh hơn.
Trừ cái này ra, Khương Ninh tính toán luyện chế một quả Linh Khí, tuy nói hiện thế hắn không có đối thủ, nhưng Khương Ninh càng thích có vũ khí bên người, phòng ngừa chu đáo luôn là tốt.
Cho nên hắn kêu Thiệu Song Song thay thế hắn thu thập tài liệu luyện chế Linh Khí.
“Đây là tin tức người mua của tập đoàn Lâm Trung Thịnh, nàng là con gái thứ ba của ông bà nhà họ Lâm, Lâm Triết.”