Chương 380: Giáo viên mới nhậm chức
Chương 380: Giáo viên mới nhậm chức
Bàng Kiều bị đập kêu một tiếng “ôi” kiều diễm!
Phấn trắng rơi xuống với màu đỏ.
Bàng Kiều vội vàng cầm lấy gương nhỏ, giơ bàn tay mập mạp: “Thầy, thầy lau mất son môi của ta rồi!"
“Thầy bồi thường, thầy bồi thường, thầy bồi thường son môi cho người ta!” Bàng Kiều vừa soi gương, vừa làm nũng.
Đan Khải Tuyền thề, hắn nhìn thấy rõ ràng, khóe mắt Cao Hà Suất giật giật.
Dù sao Cao Hà Suất cũng là giáo viên thâm niên, vẫn là do Tứ Trung tốn tiền lương cao mời về, chắc chắn có có, hắn nghiêm nghị nói: “Gọi bạn học đang ngủ kia dậy cho ta!”
Bàng Kiều bị họa đến, son môi trên miệng bị phấn đập, vừa rồi nàng soi gương, làm cho vẻ đẹp của nàng, từ 10 xuống còn 9, giờ phút này nhận được mệnh lệnh.
Dưới sự phẫn nộ, nàng giơ bàn tay to lên, mãnh liệt vỗ cái bàn rung trời.
Cả người Ngô Tiểu Khải chấn động, thoáng chốc vọt lên, đầu óc hắn ong ong, chú ý đến tay Bàng Kiều, giận dữ mắng: “Ngươi làm gì vậy?”
Bàng Kiều há to miệng, điên cuồng rống lên: “Ai bảo ngươi đi học mà lại ngủ!”
“Ta ngủ liên quan cái rắm gì đến ngươi, có phải đầu óc ngươi không ổn hay không, ta nhịn ngươi lâu rồi đó!”
Khuôn mặt Ngô Tiểu Khải vặn vẹo, hắn đã từng là bá chủ lớp 10!
Khi đó không ai dám trêu chọc hắn, không ai dám nói ở sau lưng hắn, hắn là vua không ngai của lớp 10.
Kết quả đến lớp 8, đầu tiên là bị trộm bóng rổ, sau đó lại mỗi ngày bị Bàng Kiều bắt nạt, hắn nghẹn khuất.
“Cả nhà ngươi đầu óc không ổn, đi học mà lại ngủ, sao không ngủ chết đi!”
“Ngươi mới đáng chết, ngươi đầu heo mập chết tiệt!”
Bàng Kiều chửi ầm lên: “Ngươi cũng xứng chơi bóng rổ? Người ta chơi bóng rổ đẹp trai, còn ngươi là khỉ!”
Hai người trực tiếp ầm ĩ ở trước mặt cả lớp học và giáo viên, ầm ĩ đặc biệt kịch liệt.
Thôi Vũ tương đối kích động, sẽ không đánh nhau chứ!
Vương Long Long thầm nghĩ, đánh đánh đánh, đánh nhanh lên a!
Mã Sự Thành đã bắt đầu hóng chuyện.
Cả lớp đang xem kịch vui.
Cao Hà Suất nghiêm mặt trên bục giảng, đây rốt cuộc là lớp gì?
Ngày đầu tiên đi học, gặp phải loại chuyện này, không khỏi quá khinh thường Cao Hà Suất.
“Đủ rồi! “ Hắn quát to.
Hắn chỉ vào Ngô Tiểu Khải, lạnh lùng nói: ““Ngươi đi ra phía sau đứng cho ta!”
Ngô Tiểu Khải không phản kháng, ôm bóng rổ, đi ra ngoài: “Nhường đường.”
Bàng Kiều căn bản bất động.
Vì thế Ngô Tiểu Khải nói: “Thầy, ta không ra được.”
Cao Hà Suất: “Vị nữ cường tráng kia... bạn học nữ nhường một chút.”
Trong lòng hắn lạnh lùng, gần đây xem nhiều kịch võ hiệp, suýt chút nữa nói sai, cũng may kịp thời sửa miệng.
Bạn học trong lớp kỳ quái nhìn về phía Cao Hà Suất, có vài học sinh nghe ra gì đó.
Bàng Kiều bình thường không thả Ngô Tiểu Khải ra ngoài, hiện tại lại càng không muốn, thân thể nàng vặn vẹo, trước sau bàn cũng chấn động theo.
“Giáo viên , ngươi ném phấn vào miện người ta, bây giờ miệng người ta bây vẫn còn đau đó~”
Cao Hà Suất mặt đen càng đen, hắn hít sâu một hơi: “Sau khi tan học ngươi gửi nhãn hiệu son môi cho ta, ta sẽ bồi thường tiền cho ngươi.”
Hắn là giáo viên, năm nay vừa ba mươi tuổi, tiền lương cao, lại không cần nuôi gia đình, tiền son môi căn bản không đáng bao nhiêu cả.
“Bây giờ ngươi có thể nhường một chút chưa?”
Lúc này Bàng Kiều mới đi qua hành lang, khinh bỉ: “Còn không mau cút!”
Ngô Tiểu Khải không quan tâm nàng, hắn ôm bóng rổ, thoải mái ra khỏi chỗ ngồi.
Quỷ mới biết đã bao lâu rồi hắn không được thoải mái đi ra ngoài như vậy.
Trong ánh mắt chăm chú của các bạn học, Ngô Tiểu Khải một đường đi xuống hàng sau.
Vương Long Long, Mã Sự Thành , Hồ Quân, Quách Khôn Nam nhao nhao ném ánh mắt hoan nghênh hắn.
Trong lòng Ngô Tiểu Khải thoải mái một chút, hắn dựa vào bảng đen phía sau phòng học, có loại cảm giác trở về nhà.
Cao Hà Suất nhìn chằm chằm bóng rổ của Ngô Tiểu Khải, thấy thế nào như thế nào không vừa mắt, hắn dạy học nhiều năm rồi nhưng lần đầu gặp phải loại học sinh này.
“Tiếp tục ngủ đi, ngươi nếu có bản lĩnh, ngươi đứng ngủ cho ta!”
‘Được rồi, các bạn, chúng ta tiếp tục lên lớp.”
Không nói gì khác, về phương diện trình độ dạy học, Cao Hà Suất quả thực có chút tài năng.
Ban đầu trên đường tiếp nhận lớp học, trước đó vì không muốn chậm trễ tiến độ, hắn đã kiểm tra tiến độ dạy học của giáo viên toán trước đó, bây giờ dạy cực kỳ thuận tay.
Trần Khiêm nghe chăm chú, hắn là sinh viên mũi nhọn, có thể phán đoán ra trình độ của Cao Hà Suất, rất nhiều tri thức tối nghĩa, trải qua sự giảng giải của Cao Hà Suất, lập tức dễ hiểu.
Cao Hà Suất giảng một hồi, bớt chút thời gian nhìn xuống hàng phía sau, học sinh vừa rồi vậy mà vẫn đứng ở phía sau ngủ thiếp đi!
Cái quái gì thế?
Tâm trạng này của Cao Hà Soái!
Hắn mang theo cái mặt đen tiếp tục nói cho đến khi lớp học kết thúc, không nói một lời, rời khỏi lớp 8.
Người vừa đi, bạn học trong lớp dường như đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
“Cao mập thật dọa người.” Vương Long Long nói, một tiết hắn không dám thất thần.
Thôi Vũ chạy đến và nói: “Ta cảm thấy hắn có thể đánh chúng ta bất cứ lúc nào.”
Mấy người khác, đều có cảm nghĩ tương tự.
“Ngô Tiểu Khải tỉnh lại?” Thôi Vũ chạy ra phía sau, lấy tay lắc lư trước mặt Ngô Tiểu Khải, căn bản không có phản ứng.
Quách Khôn Nam nói: “Tan học rồi Ngô Tiểu Khải.”
Ngô Tiểu Khải vẫn không có phản ứng.
Thôi Vũ cả kinh nói, tuy rằng Ngô Tiểu Khải dựa lưng vào bảng đen, nhưng đây cũng coi như đứng ngủ.
“Ngủ rất ngon, giống như la bất tỉnh vậy.” Hắn nói.
Đan Kiêu đi qua hàng ghế sau: “Đó là do các ngươi gọi không đúng chỗ.”