Chương 381: Giáo viên mới nhậm chức (2)
Chương 381: Giáo viên mới nhậm chức (2)
Hắn dùng âm lượng bình thường nói: “Ngô Tiểu Khải chơi bóng rổ thôi.”
Ngô Tiểu Khải mở to mắt: “Có người tìm ta chơi bóng rổ?”
…
Giữa giờ học.
Đan Khải Tuyền nói với mấy người phía sau: “Bên ngoài lớp chúng ta xảy ra chuyện gì?”
Bọn họ đứng ở hành lang, cánh tay đặt ở trên ban công lộ thiên, cùng nhau trò chuyện cười đùa, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười, trong lúc giơ tay nhấc chân, lộ ra phong thái phóng dật.
Lạ thật, gần đây học sinh lớp ngoài càng ngày càng nhiều.
“Chẳng lẽ phong thủy trước cửa phòng học của chúng ta tốt?” Đan Khải Tuyền vui vẻ nói.
Mã Sự Thành ngẩng đầu: “Bọn họ nhắm trúng nữ sinh lớp chúng ta rồi.”
‘Cái gì!” Đan Khải Tuyền cùng Thôi Vũ thất sắc.
“Nếu không thì sao, không vì lớp chúng ta nữ sinh, vì sao bọn họ lại tới nơi này nói chuyện phiếm, lúc tán gẫu ai lại bày ra tư thế như vậy?”
Nói xong câu đó, Mã Sự Thành tiếp tục cúi đầu chơi game.
“Mẹ nó, đám chó này!” Thôi Vũ mắng.
Giang Á Nam – người hắn coi trọng là người của lớp này, vất vả lắm Mạnh Quế mới thay lòng đổi dạ, hiện tại trong lớp chỉ có một mình hắn theo đuổi, hắn chiếm cứ tiên cơ tuyệt đối.
Nếu lại có đối thủ cạnh tranh bên ngoài gia nhập vào, đại sự bất ổn!
Đan Khải Tuyền càng phẫn uất hơn Thôi Vũ, hắn thích Bạch Vũ Hạ, tướng mạo tuyệt toàn trường, sức cạnh tranh có thể tưởng tượng được.
Hắn không để ý nói chuyện phiếm, vội vàng chạy lại chỗ Bạch Vũ Hạ hàng đầu, chuẩn bị bôi nhọ đám nam sinh bên ngoài một chút.
Như là Quách Khôn Nam, thì không hề hoảng hốt, tâm của hắn không ở lớp 8.
Trước kia, trái tim của hắn ở chỗ Mạn Mạn, bây giờ, hắn là một người đàn ông vô tình.
Bỗng nhiên, ánh sáng ở cửa phòng học trơ rnene tối, một bóng người thật lớn tiến vào lớp 8.
“Thiên Bằng đến rồi.” Quách Khôn Nam lên tiếng chào hỏi.
Nghiêm Thiên Bằng lướt qua hắn, đi về phía trước vài bước, hắn nhìn chỗ ngồi chơi điện thoại Lư Kỳ Kỳ, nhiệt tình nói: “Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ, ta là Nghiêm Thiên Bằng lớp 9.”
Quách Khôn Nam mẹ nó hết chỗ nói rồi, người ta có bạn trai!
Phá hư tình cảm của người khác, hắn không có đạo đức sao?
Thôi Vũ đứng một bên, cũng mặc kệ hắn mất đạo đức hay không, hắn muốn xem vui vẻ.
Hôm nay trượt băng ở trung tâm thương mại Blue Horse, hắn nhìn thấy bạn trai Lư Kỳ Kỳ, xác thực là nhân tài, từ vẻ ngoài, rất hợp với Lư Kỳ Kỳ, không giống như là Nghiêm Thiên Bằng, bộ dạng té ngã như gấu.
Lư Kỳ Kỳ nhìn về phía hắn, mí mắt giật giật: “Nghiêm Thiên Bằng à?”
“Đúng đúng, là ta.” Lúc trước Nghiêm Thiên Bằng nghe ngong được QQ của Lư Kỳ Kỳ hai người trò chuyện trên QQ một khoảng thời gian, hôm nay xem như chính thức ‘xuất hiện’.
“À.” Lô Kỳ Kỳ biểu hiện rất lãnh đạm, nàng không có hứng thú với Nghiêm Thiên Bằng.
Nàng thích nam sinh đẹp trai, có tiền, thành tích tốt, hài hước, biết chăm sóc người khác, giọng nói dễ nghe, tay đẹp, biết dỗ dành người khác.
Mà Nghiêm Thiên Bằng, hiển nhiên không hợp ý.
Da mặt Nghiêm Thiên Bằng rất dày, hắn mời: “Kỳ Kỳ, buổi chiều tan học có đến sân thể dục không?”
“Ta cho ngươi xem một chút, ta chơi xà đơn rất giỏi, cho ngươi chiêm ngưỡng một chút cái gì gọi là 'Xà đơn cối xay gió'.”
Mã Sự Thành nghe đến choáng váng: “Nói đùa gì vậy?”
Lô Kỳ Kỳ quay đầu đi chỗ khác, trầm mặt: “Không cần, ta không có hứng thú.”
Nghiêm Thiên Bằng: “Cam đoan cả đời ngươi chưa từng thấy qua, huynh đệ nhìn thấy đều khen ta giỏi.”
Lư Kỳ Kỳ: “Ngại quá, buổi chiều ta không có thời gian, bạn trai ta cùng ta đến nhà hàng ES ăn cơm rồi.”
Nghiêm Thiên Bằng nói: “Ta chờ ngươi ăn cơm xong.”
Buổi chiều tan học.
Khương Ninh đi ra bên ngoài mua cơm, một học kỳ trôi qua, tiệm cơm và quán ăn vặt gần đó, hắn trên cơ bản đều đã nếm thử một lần.
Thỉnh thoảng xuất hiện cửa hàng mới, hắn sẽ đi xem một chút.
Lúc trước Thiệu Song Song đã hỏi hắn, có muốn mỗi lần đến giờ cơm, bảo đầu bếp công ty nấu cơm, đặc biệt phái người đưa thức ăn tới hay không.
Hoặc là dứt khoát mở một nhà hàng trước cổng trường Tứ Trung.
Khương Ninh từ chối, không cần thiết.
Hắn thích loại cuộc sống giản dị đơn giản này hơn.
Lúc Khương Ninh ra khỏi cổng trường, Hoàng Ngọc Trụ trong lớp đi qua trước mặt hắn.
Hoàng Ngọc Trụ phất phất tay: “Khương Ninh, đi thôi.”
Có một khoảng thời gian hai người cùng nhau ăn cơm, sau đó Hoàng Ngọc Trụ vì tiết kiệm tiền, buổi chiều quyết định về nhà ăn cơm, vì thế giải tán.
Khương Ninh thản nhiên đi lại trong đám người, hưởng thụ huyên náo nhân gian.
Hắn không đi mua đồ ăn vặt cho bữa tối, mà là đi lại cửa hàng ‘cơm gà hầm’ mới mở ở cổng trường.
Vào tháng 3 năm 2014, cơm gà hầm được mở rộng điên cuồng trong nước, dần dần trở thành một món ăn được mọi người biết đến, cùng với “món ăn vặt huyện Sa: và “mì ramen Lan Châu”.
Khương Ninh từng ăn rất nhiều món cơm gà hầm, ấn tượng sâu sắc nhất của hắn là khẩu vị của các cửa hàng, chênh lệch rất lớn, gần như là sự khác biệt giữa trời và đất.
Nước sốt của cửa hàng tốt được điều chế tỉ mỉ, dùng thịt đùi gà tươi ngon, ăn vào đặc biệt mềm.
Mà thương gia lòng dạ hiểm độc, lại dùng thịt gà chất lượng kém, cắn một miếng, thường như sắp vỡ nát, vô cùng tệ.
Hơn nữa không chỉ là thịt gà, cơm dùng trong cửa hàng tận tâm, mà là cơm nấu bằng gạo chất lượng tốt, vị rất ngon.
Khương Ninh nhớ rõ, món gà hầm trước cửa Tứ Trung này, mùi vị đặc biệt ngon.
Lần đầu tiên hắn ăn cơm gà hầm, lập tức bị kinh ngạc, hận không thể mỗi ngày đều đi ăn.
Nhưng mà giá cả của cơm gà hầm không rẻ, cửa hàng Tứ Trung này, phần nhỏ bán được 16 đồng, thêm đồ ăn có khoai tây thái lát, rau xanh nhỏ, còn có một chút nấm hương.