Chương 386: Khương Ninh, rút ra đi
Chương 386: Khương Ninh, rút ra đi
Mạnh Quế nói: “Đợi lát nữa gọi Nam ca, nhưng lần trước ăn cơm ở Blue Horse, tốn hơn năm trăm, trên người ta không nhiều tiền lắm, không mua được bao nhiêu đồ ăn.”
Thôi Vũ chần chờ vài giây, nghĩ đến lần trước Mạnh Quế mời hắn đồ ăn vặt, ngày đó lại mời hắn ăn cơm, hắn hào khí nói: “Tối nay ta mời, tùy tiện mua!”
Hai người trò chuyện sôi nổi, Cao Hà Suất trên bục giảng nhìn đến mức một bụng tức giận.
Ánh mắt hắn lướt qua bảng chỗ ngồi trên bục giảng, quát: “Thôi Vũ ngươi đứng lên cho ta!”
Cả lớp nhìn lại Thôi Vũ, Thôi Vũ hoảng sợ, những hình ảnh mang nội dung vở kịch trong đầu, trong nháy mắt tan thành mây khói.
Chợt, hắn không sợ hãi, hắn là người thứ nhất bị gói, chỉ dùng đứng một phút đồng hồ.
Tuy rằng trong lòng rất tin, nhưng thấy ánh mắt khiếp sợ nổi giận của Cao Hà Suất, Thôi Vũ sợ hãi nói: “Hôm nay là lần đầu tiên của ta.”
Hồ Quân: “Ha ha ha!”
Nam sinh xung quanh sau khi nghe xong, người hiểu, cũng nở nụ cười theo.
Thôi Vũ ý thức được lời nói có vấn đề, trong lòng hoảng hốt, lớn tiếng cãi lại: “Không phải, không phải!”
“Ý ta là, lần đầu tiên ta chỉ có một phút!”
Những nữ sinh này cũng cười theo, nhất là Lư Kỳ Kỳ, cười đến mức cả người run rẩy.
Đan Khải Tuyền: “Có mấy lời ngươi tự mình biết là tốt rồi, không cần lấy ra khoe khoang.”
Hồ Quân: “Thôi ca, ta nguyện xưng ngươi là mạnh nhất.”
…
Tan tiết tự học buổi tối, Đan Khải Tuyền chạy như bay ra ngoài, Quách Khôn Nam và Hồ Quân theo sát phía sau.
Mã Sự Thành không đi, hắn đến hàng sau cầm lấy chổi, chuẩn bị quét dọn vệ sinh.
Học sinh Tứ Trung, mỗi ngày quét dọn phòng học, hoặc là quét dọn kết thúc tiết tự học buổi tối, hoặc là trước tiết tự học buổi sáng.
Để ngày hôm sau có thể dậy muộn một chút, bình thường Mã Sự Thành sẽ quét dọn xong vào tiết tự học buổi tối.
Đương nhiên, thật ra hôm nay không phải do hắn trực nhật, mà là Dương Thánh trực nhật, là hắn thiếu nợ phải trả.
Hôm nay quét dọn xong, về sau hắn chính là người tự do, tâm tình Mã Sự Thành không tệ.
Thế cho nên, hắn quét rác có chút nghiêm túc.
Người cùng quét rác chung, là Hoàng Ngọc Trụ, Mã Sự Thành có ấn tượng không tệ lắm đối với nam sinh này.
Mặc dù bình thường cảm giác tồn tại của Hoàng Ngọc Trụ không cao, mọi người biết, hắn là một người kiên định, làm người làm việc nghiêm túc.
Bình thường Hoàng Ngọc Trụ làm việc nhà không ít, hắn cẩn thận quét xong một hàng chỗ ngồi hắn phân công quản lý.
Sau khi hắn quét xong, Mã Sự Thành mới làm được một nửa.
Hoàng Ngọc Trụ cầm chổi giúp đỡ, Mã Sự Thành từ chối: “Không cần giúp ta, bây giờ ta đang quét rất thoải mái.”
Không chỉ thoải mái, còn thích ý.
Giống như hưởng thụ thành quả của chiến thắng, từ ngày mai trở đi, hắn sẽ sống vì chính mình.
Thấy thế, Hoàng Ngọc Trụ không kiên trì.
Hoàng Ngọc Trụ mặc áo gió dày, không sợ gió không sợ mưa.
Đầu tiên hắn dùng dây buộc đen, buộc quần áo thật chặt.
Tiếp theo, tiếp theo hắn lại đeo ba lô lên lưng, buộc chặt ba lô.
Chờ mọi thứ trói buộc xong, cả người hắn thoạt nhìn giống như một gã binh lính tinh anh, thời khắc chờ xuất phát.
Mã Sự Thành vui vẻ: “Ngọc Trụ ngươi làm ra như vậy, muốn đi đánh trận sao?”
Hoàng Ngọc Trụ xấu hổ: “Lát nữa ta đạp xe về nhà, buộc chặt, trên người ấm áp.”
…
Nhà cho thuê ở đập sông.
Khương Ninh ngồi xếp bằng trên giường, trong phòng sương khói lượn lờ.
Mỗi đêm hắn kiên trì dùng Trầm Hồn Hương tu tiên, ngày qua ngày.
Tu luyện thần thức chính là phương diện Khương Ninh không cần lo lắng nhất.
Hiệu quả của Trầm Hồn Hương rất không tệ, cho dù đến Trúc Cơ cảnh giới, vẫn có thể tiếp tục sử dụng.
Hắn cầm điện thoại, lật xem hòm thư, bên trong có email Thiệu Song Song gửi tới.
Lúc này loa điện thoại truyền đến giọng nói của Tiết Nguyên Đồng: “Ô ô, Khương Ninh, ta đang xem tác phẩm nổi tiếng ngươi đưa cho ta, nhân vật chính bên trong thật thảm.”
“Ôi, ưu sầu rồi, cảm giác sống mệt mỏi quá.”
Khương Ninh không nói gì.
Hắn cảm thấy, hiện tại mà nói, Tiết Nguyên Đồng là người sống thoải mái nhất mà hắn từng gặp.
Cho dù không có hắn, dựa vào tính cách lạc quan trời sinh của Tiết Nguyên Đồng, cũng sẽ vui vẻ sống sót, dũng cảm đối mặt với nhân sinh.
Khương Ninh lật xem email mới nhất, nội dung Thiệu Song Song gửi tới, nhắc tới vấn đề nhận thầu núi Hổ Tê.
Tập đoàn Trường Thanh Dịch có nhu cầu dược liệu, hơn nữa bây giờ là doanh nghiệp ngôi sao trong tỉnh, lão đại An Thành đã nhiều lần đưa ra ám chỉ, hy vọng Trường Thanh Dịch chuyển qua.
Vũ Châu bên này, vất vả lắm mới xuất hiện xí nghiệp lớn như vậy, đương nhiên ;à không muốn.
Lúc này đưa ra công việc nhận thầu núi Hổ Tê, tuy rằng điều này có chút không phù hợp với quy tắc, nhưng có lúc, quy tắc chính là dùng để phá vỡ.
Thiệu Song Song nhắc tới trong email, việc này đại khái có thể hoàn thành, bên nàng lại gây áp lực, thúc đẩy tiến độ.
Tin tức này, làm cho tâm tình Khương Ninh không tệ.
Hắn dùng núi Hổ Tê bồi dưỡng dược liệu là một mặt, mặt khác, cuối cùng hắn cũng có thể bồi dưỡng chút ít yêu thú nhỏ.
Đại trận tụ linh, khiến cho núi Hổ Tê hội tụ linh khí, chim thú bình thường ở bên trong sinh hoạt trường kỳ, thể chất sẽ sinh ra biến hóa, chuyển biến thành hình thái yêu thú.
Đến lúc đó, Khương Ninh săn giết yêu thú, nấu nướng, sau khi ăn, dùng để luyện thể không thể tốt hơn.
Hơn nữa thịt yêu thú cực kỳ ngon, sợ là Tiết Nguyên Đồng sẽ ăn bay lên, nghĩ đến hình ảnh kia, hắn không nhịn được mà cười cười.