Chương 387: Khương Ninh, rút ra đi (2)
Chương 387: Khương Ninh, rút ra đi (2)
Tiết Nguyên Đồng cách một bức tường, thân thể nhỏ bé lười biếng nằm ở trên giường, nàng cầm điện thoại, vẻ mặt không thể yêu: “Khương Ninh, sinh mệnh của nhân loại thật sự rất yếu ớt, vừa rồi bên trong tác phẩm, nhân vật chính bị bệnh, tuổi còn trẻ mà đã qua đời.”
“Ôi, thật đáng thương.” Tiết Nguyên Đồng nhỏ giọng thở dài.
Khương Ninh nói: “Yên tâm, ngươi sẽ không bị bệnh.”
Tiết Nguyên Đồng cuồng vọng nói: “Hừ, đương nhiên, ta là cường giả, cường giả vĩnh viễn sẽ không sinh bệnh.”
“Nhưng, Khương Ninh, nếu như có một ngày, ta nói giả sử, ta bị bệnh, nằm ở trên giường, cần dùng tới thiết bị để duy trì sự sống, ngươi giúp ta rút chúng nó ra có được không.”
Khương Ninh hỏi: “Thật sao?”
“Thật sự, ta nghe nói sau khi bệnh nặng phải tốn rất nhiều tiền, nhà ta không có tiền.”
“Ta không chữa nữa, chờ ta đi rồi, ngươi và mẹ ta chia tiền, sau đó mỗi người tìm một nơi non xanh nước biếc, sống tốt, ngàn vạn lần không nên nhớ đến ta, hu hu hu.”
Tiết Nguyên Đồng nói đến mức sắp cảm động chính mình, nước mắt chảy ròng ròng, nàng thật sự là một cô gái vĩ đại.
Thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, cô sẽ một mình một người, lặng lẽ rời đi, sẽ không liên lụy đến bất kì ai.
Khương Ninh nói: “Ta rút rồi.”
“A?” Tiết Nguyên Đồng nghi ngờ, nàng bỗng nhiên phát hiện wifi bị ngắt.
Điện thoại QQ cũng bị cắt.
Khương Ninh gọi điện thoại tới, Tiết Nguyên Đồng bắt máy.
“Ta rút dây mạng ra rồi.” Mặt Khương Ninh không chút thay đổi.
Tiết Nguyên Đồng giận dữ, cảm xúc tự mình cảm động vừa rồi không còn tồn tại nữa: “Ngươi mau nối máy cho ta!”
Tiết thể dục lớp 10 lớp 8, chuyển đến buổi thứ tư chiều, tiết thứ hai.
Tiết thứ nhất vừa kết thúc, các học sinh chạy về phía sân thể dục, đương nhiên, trong đó không bao gồm Tiết Nguyên Đồng.
Nàng còn lề mề trên chỗ ngồi, mỗi lần đến tiết thể dục, nàng luôn nhanh lên lớp, mới đi đến sân thể dục.
Tối hôm qua Khương Ninh xem hiện tượng thiên văn, xác định hôm nay không gió không mưa, hắn mang theo vợt cầu lông, so với bóng bàn, cầu lông đại khai đại hợp, tiêu hao thể lực hơn.
Vừa vặn là điểm yếu của Tiết Nguyên Đồng, thích hợp Khương Ninh trị cho nàng.
Trước khi lên lớp hai phút, trên lớp dường không còn lại mấy học sinh, Tiết Nguyên Đồng chậm rãi đứng dậy, cái đuôi nhỏ đi theo phía sau Khương Ninh.
Đến sân thể dục, giáo viên thể dục thường gọi các bạn học chạy một vòng.
Sau khi chạy xong, giáo viên thể dục rời đi, để lại các bạn học tự do hoạt động.
Tiết thể dục Tứ Trung, không có nội quy và quy định nào cả, dù sao chơi là xong việc.
Khương Ninh đứng tại chỗ, nhìn các bạn học rải ác, hắn nhớ rõ vào lớp 11, mỗi khi đến tiết thể dục, giáo viên thể dục dạy bọn họ đánh Thái Cực Quyền, đánh hết nửa tiết.
Đan Khải Tuyền nhìn thấy vợt cầu lông trong tay Khương Ninh, lại nhìn Bạch Vũ Hạ, hắn vốn định mượn vợt cầu lông một chút, kết quả Tiết Nguyên Đồng bên cạnh nói: “Khương Ninh, chúng ta đánh cầu lông đi.”
“Được.” Thứ Khương Ninh chờ chính là nàng chủ động hẹn chiến.
“Hừ, hôm nay cho ngươi xem, ta đánh cầu lông lợi hại cỡ nào.”
Sau khi hai người rời đi, Đan Khải Tuyền có chút thất vọng, cũng đúng, Khương Ninh mang theo cầu lông, nhất định sẽ chơi với Tiết Nguyên Đồng.
Ủy viên thể dục Trương Trì tới, mời: “Khải Tuyền cùng chơi bóng rổ không?”
“Không được không được.” Đan Khải Tuyền từ chối.
Mùa hè chơi bóng rổ còn tốt, chơi ra mồ hôi, trở về ký túc xá tắm rửa một chút, nếu như mùa đông chơi bóng rổ, chơi đến đổ mồ hôi cả người, tương đối khó xử lý, chỉ có thể đến nhà tắm lớn bên cạnh trường học tắm rửa.
Nhưng mà những học sinh như bọn họ, bình thường vào mùa đông một tuần mới đến nhà tắm lớn tắm hai lần, dù sao một lần đến nhà tắm lớn phải tốn mấy đồng, nếu như lại để cho người chà lưng, hoặc là mua bình nước, vậy cần hơn mười đồng.
Hơn nữa bình thường đi học, không có thời gian ngâm mình.
Không phải người đặc biệt thích chơi bóng rổ, bình thường cũng chỉ đi hâm nóng người.
Đan Khải Tuyền đến chỗ bóng bàn bên kia, Bạch Vũ Hạ ở bên đó.
Bên này tương đối rộng rãi, rất nhiều nữ sinh ngồi trên bàn bóng bàn trống nói chuyện phiếm, cách đó không xa là một số thiết bị tập thể hình đơn giản, như là xà đơn, xà kép.
Khương Ninh cũng đánh cầu lông ở gần đó.
Khương Ninh ném cầu lông lên, vợt vung lên, trong tiếng xé gió, cầu lông bay về phía Tiết Nguyên Đồng.
Hắn mua vợt, hơn sáu trăm một bộ, tốt hơn vợt bình thường một chút, nhưng so với cây vợt mà lão đại dùng thì là kém hơn rất nhiều.
Tiết Nguyên Đồng nhr bé, đánh cầu lông coi như không tệ, nàng giống như củ cải đỏ, nhấc bắp chân lên, chạy ra vài bước, tiếp được bóng.
Khương Ninh không phát huy toàn bộ thực lực, mà chậm rãi so chiêu với Tiết Nguyên Đồng.
Tiết Nguyên Đồng thấy hắn ra tay không hung dữ, giống như thật sự đánh cầu lông cùng nàng, vì thế nàng thu liễm sát khí, quyết định dịu dàng với Khương Ninh một chút.
Dưới tình huống không có chiến ý này, cầu lông bay tới bay lui.
Hai người giống như sống qua ngày, đánh cầu lông giống như sao chép rồi dán, không đứt đoạn.
Cách đó không xa đài, nữ sinh lớp 8 ngồi ở đó, Bạch Vũ Hạ, Trần Tư Vũ, Thẩm Thanh Nga, nữ sinh xinh đẹp, cơ bản tất cả đều ở bên này, không vì cái gì khác, bên này ánh mặt trời không tệ.
Tuy bên đài diễn thuyết kia tốt, nhưng bị Bàng Kiều, Vương Yến Yến, cùng nữ sinh lớp 9 chiếm cứ.
Hiện tại tiết thể dục, lớp 8 và lớp 9 cùng học.
Bởi vì bên này có phương tiện tập thể hình, vì thế nam sinh lớp 9, cũng chạy đến bên này chơi.
Ngay cả nam sinh lớp 8 cũng tụ tập một đống người.