Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 402 - Chương 402: Song Hùng Tứ Trung (2)

Chương 402: Song hùng Tứ Trung (2) Chương 402: Song hùng Tứ Trung (2)

Đan Khải Tuyền không quên Mã Sự Thành: “Mã ca, đến lúc đó ta dùng QQ, phát sóng trực tiếp cho ngươi.”



Buổi tối, đập nước.

Khương Ninh trở lại phòng thuê, thần thức triển khai, trong phạm vi mấy trăm mét, bất kỳ gió thổi cỏ lay gì, không thể gạt được hắn.

Hắn lau Trữ Vật Giới, linh chu màu xanh to bằng bàn tay nhảy ra, lại bắn ra một đạo linh lực, linh chu nhất thời đón gió tăng lớn, dài chừng ba mét.

Khương Ninh đánh ra pháp thuật, làm Linh Chu tàng hình.

Hắn ngồi trên phi thuyền, thân thuyền nhoáng lên một cái, trong nháy mắt bay ra, không đến mấy phút, vượt qua mấy km, đến khu biệt thự núi Hổ Tê.

Trong bóng đêm.

Trong sân biệt thự, mở ra hai khối đất trồng trọt, một khối là sử dụng rất nhiều nguyên liệu, bồi dưỡng ra linh thổ, chuyên dùng để trồng linh thảo tu hành đan dược.

Mà một mảnh đất trồng trọt khác, tương giáo bình thường một chút, trồng dược thảo phụ trợ, đan dược dưỡng thân lúc trước đưa cho Thiệu Song Song, chính là dùng loại dược thảo này luyện chế mà thành.

Khương Ninh điểm nhẹ ngón tay, mấy viên dược thảo đột ngột mọc lên, bay đến trong hộp gỗ.

Hắn lại nhẹ nhàng vẫy tay, bên trong phòng chứa đồ ơ biệt thự, một mặt vách tường sắp xếp mấy trăm cái ngăn kéo tủ, đột nhiên, trong đó mấy cái ngăn kéo không gió tự động, tự mình kéo ra, từng cái hộp gỗ bay ra.

Sau khi lấy xong dược thảo, Khương Ninh điều khiển phi thuyền bay lên không trung, hắn điều chỉnh tốc độ chậm lại, triệt tiêu pháp trận chống gió.

Gió đêm thổi vào mặt, làm quần áo hắn rối tung, tóc tung bay về phía sau.

Hắn đứng trước chiếc thuyền và nhìn xuống khu rừng rậm rạp rộng lớn bên dưới.

Thiệu Song Song cho biết, quyền nhận thầu núi Hổ Tê đang đi theo quy trình, ít ngày nữa sẽ làm xong.

Tương lai mấy năm nữa, khu vực này, sẽ trở thành cơ sỡ bồi dưỡng dược liệu của tập đoàn Trường Thanh Dịch, đồng thời sẽ là mảnh đất lớn nhất mà Khương Ninh có được ở hiện thế.

Hắn sẽ bồi dưỡng dược thảo, rau dưa, linh quả, nuôi dưỡng linh thú,.. ở chỗ này.

Linh Chu chậm rãi bay qua búi Hổ Tê, đi tới hồ Thanh Vũ hồ liền kề.

Cùng với núi Hổ Tê, linh khí ở hồ Thanh Vũ dư thừa, quanh năm hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, chất nước tương đối khá, không thể lãng phí, đáy hồ cũng có thể trồng linh dược, như hoa sen.

Lại bố trí linh trận, lấy núi và hồ làm căn cơ, dẫn linh khí thành phố Vũ Châu vào nơi đây, làm dịu thủy vực.

Có lẽ còn có thể nuôi chút cá.

“Kế tiếp nên thu thập một nhóm hạt giống, hạt giống hoa quả, hạt giống rau dưa có chất lượng tốt, đến lúc đó có linh khí núi Hổ Tê, , những cây trồng này rất dễ dàng bồi dưỡng, có linh khí bồi dưỡng, phẩm chất sẽ nâng cao vài tầng lầu.”

“Còn có tài liệu bố trận, tương lai, không chỉ sẽ thành lập pháp linh trận che mắt, còn sẽ bố trí đội bảo an thật lớn, bảo vệ khu vực núi Hổ Tê Sơn này.”

Dù sao dựa vòa năng lực hút vàng của tập đoàn Trường Thanh Dịch, có thể làm được một cách nhẹ nhàng, còn có thể để cho rất nhiều người giải quyết vấn đề công tác.

Cung cấp càng nhiều cương vị công tác, căn cơ của tập đoàn Trường Thanh Dịch càng ổn định.

Những ý tưởng này, được phác họa ra trong đầu Khương Ninh.



Tiết tự học buổi sáng thứ năm.

Đan Khải Tuyền vừa vào cửa, mang đến hai tin tức.

Thẩm Tân Lập lớp bên cạnh, xin nghỉ một tuần, về nhà nghỉ ngơi.

Hắn hả hê, trên mặt tràn đầy vui vẻ.

Lúc trước Thẩm Tân Lập luôn đến lớp học của bọn họ, Đan Khải Tuyền từng xảy ra xung đột với hắn, nếu như không phải ngày đó chuông lên lớp vang lên, hắn chắc chắn đã bắt đầu làm việc với Thẩm Tân Lập.

Lần này Thẩm Tân Lập dám cả gan khiêu khích lớp 8 bọn họ trong tiết thể dục, xem đi, quả nhiên gặp báo ứng.

Chị gái sinh đôi Trần Tư Tình nói: “Hắn bị chấn thương tâm lý sao?”

“Ặc, ngươi biết nhiều thật.” Đan Khải Tuyền kinh ngạc, cảm giác Trần Tư Tình vô cùng chuyên nghiệp.

Hắn ta suy nghĩ một chút rồi nói: “Chắc chắn là bị chấn thương tâm lý, nghe nói, chỉ cần có người ở trước mặt hắn ta nói 'hô hấp nhân tạo', hắn ta sẽ ôm đầu phát điên.”

“Thật đáng thương.” Đan Khải Tuyền đã không hận Thẩm Tân Lập nữa, thay vào đó chỉ có thương hại.

Đan Khải Tuyền cảm thán nói: “Hắn khiêu chiến ai không khiêu chiến, hết lần này tới lần khác khiêu chiến Ninh ca ta, xem đi, gặp báo ứng rồi.”

Nói xong chuyện của Thẩm Tân Lập, hắn nhìn về phía vị trí của Trương Trì, xác định đối phương còn chưa tới, hắn đi tới gần, hạ giọng: “Đêm qua, ký túc xá nam có người đánh nhau.”

Nghe được đánh nhau, Bạch Vũ Hạ hứng thú, nàng hỏi: “Lớp chúng ta sao?”

“Đúng, Trương Trì lớp chúng ta và Tề Thiên Hằng lớp 2 đánh nhau, chậu ký túc xá vỡ rồi.” Đan Khải Tuyền lấy tay khoa tay múa chân thể hiện.

Đan Kiêu ngồi vững vàng ăn bữa sáng, vừa nghe đến tên Tề Thiên Hằng, vội vàng bưng sữa đậu nành tới: “Người không sao chứ?”

Trần Tư Tình hỏi: “Ai thắng?”

Đan Khải Tuyền nói: “Hai bên đều thiệt.”

Lúc đó ta và Nam ca, Quân ca, bọn họ đứng ở hành lang, vừa ăn bánh vừa nhìn!

Đan Khải Tuyền trước tiên nhanh nói cho mấy người ngồi sau nghe hai người bọn họ có mâu thuẫn gì, sau đó hắn nói: “Tề Thiên Hằng tìm Trương Trì, gọi điện thoại, xác định số điện thoại là của Trương Trì, hai người mắng vài câu, bắt đầu gọi.”

Các ngươi không thấy, tiểu tử Tề Thiên Hằng kia tuyệt đối đã luyện qua, vung quyền rất chuẩn, thân thể còn lắc lư trái lắc phải, giống như tán đả trên TV.

Đáng tiếc không có tác dụng gì, Trương Trì đánh một trận vương bát quyền, suýt chút nữa bị hắn đánh ngã, hai người bọn họ đánh thành một đoàn.
Bình Luận (0)
Comment