Chương 405: Đánh bóng (2)
Chương 405: Đánh bóng (2)
“Đúng vậy, chi tiết cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, nếu ngươi muốn biết, ta đề nghị ngươi tìm bạn học Đan Khải Tuyền lớp chúng ta.”
“Hắn là một bạn học hữu ích.”
Để lại những lời này, Khương Ninh theo cầu thang đi xuống.
Nhìn bóng dáng Khương Ninh dứt khoát rời đi, Lê Thi cảm thấy bị lạnh nhạt, lần trước ra ngoài ăn gà hầm cũng vậy, mặt đối mặt ngồi ở một cái bàn đôi nho nhỏ, vậy mà Khương Ninh không để ý đến nàng.
Lê Thi tự biết bộ dạng nàng xinh đẹp, nam sinh bình thường tiếp xúc, trong lúc lơ đãng để lộ ra ánh mắt kinh diễm, làm cho trong lòng nàng vô cùng thoải mái.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối, vẻ mặt Khương Ninh khi nhìn nàng vô cùng bình tĩnh, nam sinh này thật độc đáo.
Đương nhiên, điều này cũng quy kết là, trên người Khương Ninh có một loại khí chất đặc biệt, cùng với khuôn mặt xuất chúng.
Nếu không, nếu là một nam sinh bình thường như vậy, Lê Thi đã sớm phớt lờ.
Khương Ninh một đường đi tới cửa phòng làm việc.
Mấy giáo viên đang nói chuyện phiếm: “Cô Quách, cô không dùng micro à?”
“Dùng cái này, có thể bảo vệ cổ họng, ngươi đừng ỷ vào tuổi trẻ, mỗi ngày giảng bài nhiều như vậy, vẫn là đeo vào đi, nếu không cổ họng khàn, ngươi sẽ biết lợi hại.” Thầy giáo lớn tuổi khuyên nàng.
Quách Nhiễm đang ngồi trước bàn làm việc của nàng, trả lời: “Ta cảm thấy không quen.”
Khương Ninh gõ cửa, Quách Nhiễm nghe xong, cười nói: “Ngươi tới rồi.”
Những giáo viên khác trong phòng làm việc, nhao nhao nhìn tới phía bên này, sau khi mọi người nhìn thấy Khương Ninh, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, lên tiếng chào hỏi.
Khương Ninh là người thứ hai toàn khối, thứ mười lăm toàn thành phố, nếu như không phải có Tiết Nguyên Đồng, thường ngày cái thành tích này tuyệt đối sẽ là thứ nhất khối ở Tứ Trung bọn họ.
Bình thường Khương Ninh một lòng học tập, không gây phiền toái, hơn nữa bề ngoài xuất sắc, học sinh như vậy, đoán chừng không có giáo viên nào chán ghét.
“Ta đến đưa đồ.” Khương Ninh nói.
Quách Nhiễm nhìn về phía hai tay Khương Ninh, không phát hiện bài thi, tò mò hỏi: “Ngươi đưa cái gì?”
Trong phòng làm việc có giáo viên khác, Khương Ninh không tiện nói giỡn với Quách Nhiễm, hắn đi tới trước bàn làm việc của Quách Nhiễm.
Đặt bình sứ trắng lên bàn học, ra hiệu cho Quách Nhiễm, ý bảo nàng liên lạc điện thoại.
Sau đó, Khương Ninh xoay người ra khỏi văn phòng.
Quách Nhiễm cầm bình sứ trắng, thân bình còn sót lại hơi ấm.
Nàng lấy điện thoại ra, màn hình khóa, hiển thị tin nhắn wechat gửi tới.
“Công thức bí truyền, kẹo trị ho ta tự tay làm, ngươi nếm thử xem thế nào.”
Đây là thứ Khương Ninh luyện ra tối hôm qua, sau khi người thường dùng, có thể ôn dưỡng cổ họng, Quách Nhiễm là giáo viên, sau khi ăn chút kẹo trị ho, cam đoan giảng bài liên tục cả ngày, cổ họng không có bất kỳ dị thường nào.
“Kẹo trị ho?” Nghe xong, Quách Nhiễm giật mình, nàng không ngờ Khương Ninh lại tặng cái này.
Nàng trả lời: “Ngươi cũng rất chu đáo.”
Cái khác không nói, phần tâm tư này, khiến Quách Nhiễm có chút cảm động.
“Không ngờ hắn còn có thể làm kẹo, thật tuyệt.” Nàng tán dương.
“Ta biết rất nhiều.” Khương Ninh nói: “Ngươi nếm thử xem thế nào.”
Quách Nhiễm nhìn thấy tin nhưans, thật ra nàng không ôm nhiều hy vọng vào kẹo trị ho, trước đây nàng từng ăn kẹo trị ho, chỉ là không có tác dụng gì.
Dù sao cũng là học sinh tặng, sao Quách Nhiễm lại phụ ý tốt được, nàng ôm thái độ thử xem, nhìn bình trước.
Bình nhỏ rất tinh xảo, chỉ sợ bình sạch, cần không ít tiền.
Quách Nhiễm rút nắp bình ra, nàng lót khăn giấy trên mặt bàn, đổ ra một viên kẹp.
Kẹo rơi trên giấy, đây là một viên kẹo màu lam nửa trong suốt, tròn trịa, lớn hơn đậu phộng một chút, bề mặt vô cùng bóng loáng, sáng lấp lánh.
“Cũng không tệ lắm.”
Quách Nhiễm nâng khăn giấy, đưa kẹo vào miệng.
Đầu lưỡi nàng giật giật, hoàn toàn khác với kẹo trị ho bình thường ăn, nó không phải vị bạc hà, cũng không có vị thảo dược nồng đậm, mà là một loại tươi mát dị thường, thấm vào ruột gan.
Ở trong miệng, tuyệt không lạnh, ngược lại như có dòng nước ấm.
Quách Nhiễm chỉ cảm thấy nàng chưa bao giờ có loại cảm giác này.
Nàng nhắn tin lại cho Khương Ninh: “Ngon quá!”
Các giáo viên khác trong phòng làm việc nhìn thấy bình nhỏ trên bàn Quách Nhiễm, hỏi “Đây là đồ Khương Ninh vừa đưa cho ngươi sao?”
Quách Nhiễm cười nói: “Đúng, bên trong là kẹo trị ho.”
Nói xong câu đó, Quách Nhiễm ngẩn ngơ, cổ họng nàng vốn có chút không thoải mái, chát chát, nói chuyện, có chút đau xé rách.
Cảm giác khó chịu vừa rồi đã hoàn toàn biến mất.
Chẳng lẽ là tác dụng của những viên kẹo này? Quách Nhiễm khó có thể tin, hiệu quả không khỏi quá nhanh.
…
Lớp 8.
Cảnh Lộ đang xem động thái trang cá nhân QQ, xem bạn học gửi tin nhắn.
Nàng nhìn một hồi, trở lại danh sách, trong nhóm trên cùng, chỉ có một người liên lạc: Khương Ninh.
Vào trang cá nhân của Khương Ninh, bên trong vắng vẻ trước sau như một, Khương Ninh rất ít khi nói chuyện, chỉ có lác đác mấy cái.
Nàng chọn bảng tin nhắn, trên đó là Mã Sự Thành, tin nhắn của Đan Khải Tuyền, còn có tin nhắn của chính nàng.
Cảnh Lộ vốn định nói vàu câu, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, nàng lui ra ngoài, định nghĩ ra vài câu hay, lại chia sẻ đến bảng tin nhắn của Khương Ninh.
Lúc này, bỗng nhiên, hiện ra một lời mời kết bạn
Tin tức nghiệm chứng là: “Cảnh Lộ, ta là bạn học cũ của nàng.”
Cảnh Lộ cảm thấy kỳ quái, nhưng nàng ôm thái độ thử xem, click đồng ý.
Dù sao cũng là bạn học, vẫn khiến người ta hoài niệm, cấp hai có rất nhiều nữ sinh có quan hệ cũng không tệ lắm, nàng đã không còn phương thức liên lạc.