Chương 493: Niềm vui bất ngờ
Chương 493: Niềm vui bất ngờ
Lời này vừa nói ra, bạn học trong lớp nhao nhao chú ý.
Đinh Xu Ngôn chỉ ở lúc Lâm Tử Đạt đánh cờ, chú ý vài giây, sau đó chuyên tâm nghiên cứu đề toán.
Nàng học trung học cơ sở ở tỉnh, điều kiện ưu việt, thành tích thuộc loại xuất sắc.
Tuy nói thành tích tốt, nhưng so với “tay chân thi đại học” mà hiệu trưởng Đỗ Xuyên đặc biệt mời tới, vẫn hơi kém một chút.
Dù sao như là loại người như Đỗ Xuyên này, đủ để trúng tuyển hai trường top đầu, dù là phóng tới trung học phổ thông An Thành, vẫn là trong nhóm đứng đầu.
Đinh Xu Ngôn vì xếp hạng lớp mà tốn chút tâm tư.
Không vì cái gì khác, nếu như vượt qua Đỗ Xuyên, như vậy có nghĩa là thứ tự của nàng thứ tự sẽ biến thành top 3, thậm chí top 2, như vậy chỗ ngồi cuộc thi lần sau, vừa hay sẽ ở cùng vị trí với Khương Ninh.
Đây chính là cơ hội hiếm có, có thể quang minh chính đại, quan sát đối phương.
Thời cơ Đinh Xu Ngôn ngẩng đầu, còn sớm hơn Đổng Giai Di gọi, nàng nhận ra có người chú ý đến nàng.
“Sao vậy?” Đinh Xu Ngôn bình tĩnh.
Nàng không lộ ra biểu tình gì, chỉ dựa vào khuôn mặt vô cùng tinh xảo kia, vẫn hấp dẫn dường như tất cả nam sinh nhìn tới.
Đổng Giai Di đưa ra yêu cầu: “Xu Ngôn, không phải là ngươi thích đánh cờ sao, kỳ nghệ của nàng ta rất tốt, ngươi cùng nàng ta chơi ván tiếp theo?”
Sở dĩ kỳ nghệ của Đổng Giai Di không tệ, được lợi từ việc bình thường hay đánh cờ với Đinh Xu Ngôn, đánh cờ cùng cao thủ, trình độ kỳ nghệ của bản thân sẽ nhanh chóng tăng lên.
Theo lời Đổng Giai Di, ánh mắt mọi người đều mang theo chờ đợi, hy vọng nàng có thể ra tay.
Rất nhiều học sinh chưa từng tiếp xúc với Đinh Xu Ngôn, chỉ cảm thấy cô gái rất thần bí.
Nhưng mà lúc này, Mã Sự Thành lại nhìn đồng hồ, thời gian chưa chắc đã kịp, hắn căn bản mặc kệ Đinh Xu Ngôn lớn lên xinh đẹp cỡ nào, nói thẳng: “Chuồnt hôi chuồn thôi, sắp thi rồi.”
“Long Long, chúng ta rút lui!”
Vương Long Long là người ủng hộ trung thành của Mã ca.
Hai người đi thẳng tới cửa, Đan Khải Tuyền do dự một lát, hắn có lòng quan sát Đinh Xu Ngôn và Tiết Nguyên Đồng quyết đấu, dù sao tướng mạo Đinh Xu Ngôn cực kỳ xuất sắc.
Nhưng Đan Khải Tuyền lấy nghị lực tuyệt vời khắc chế được, trong lòng hắn chỉ có Bạch Vũ Hạ, cho dù Đinh Xu Ngôn có đẹp hơn nữa, hắn tuyệt đối sẽ không phản bội Bạch Vũ Hạ.
Hắn là nam nhi si tình nhân gian hiếm thấy.
Ngụy Tu Viễn nhìn bóng dáng ba người rời đi, cảm thấy khó có thể tin: “Bọn họ đi rồi?”
Không mang theo một tia lưu luyến.
Mặc dù ba người chạy trốn, cũng không cản trở mọi người quan sát, các bạn học chờ mong Đinh Xu Ngôn đưa ra phản ứng.
Chỉ là Đinh Xu Ngôn nghĩ đến Khương Ninh, lại nghĩ đến quan hệ giữa Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng.
Nàng tự mình hiểu lấy mà từ chối: “Có cơ hội rồi hãy nói, thi rồi.”
Sau khi các bạn học nghe xong, trong mắt không khỏi hiện lên thất vọng.
…
Tòa nhà số 2, trường thi khối 10.
Bầu không khí nghiêm túc yên tĩnh, các bạn học múa bút thành văn, tiếng viết chữ không dứt bên tai.
Hàng thứ hai đếm ngược hàng, Thôi Vũ chán đến chết mở bài thi toán học ra, câu thứ sáu sẽ không làm, câu thứ bảy vẫn là sẽ không làm.
Ngồi trước mặt hắn là Mạnh Quế - bạn cùng lớp.
Tuy rằng hai người là tuyển thủ cùng cấp bậc trường thi, nhưng thành tích toán học của Thôi Vũ kém Mạnh Quế rất nhiều, hắn chỉ có thể thi 60 điểm, mà Mạnh Quế thoải mái vượt 90 điểm, có lúc thi được hơn 100 điểm.
Vì thế, sau khi Thôi Vũ biết được vị trí của hai người liền nhau, mừng rỡ như điên.
Trước khi thi, hắn đã hẹn với Mạnh Quế, nhất định phải giúp anh em.
Hai người từng cùng nhau xem phim đêm khuya, hữu nghị sâu đậm, Mạnh Quế vô cùng nói nghĩa khí, một lời đáp ứng.
Ước định mọi thứ đều vô cùng thuận lợi, chỉ là hôm nay giáo viên giám thị lại là Cao Hà Suất.
Cao Hà Suất chắp hai tay sau lưng, đứng ở bục giảng, con ngươi như trâu, nhìn toàn trường, uy áp cực kỳ khủng bố, phảng phất đang nói' Ai dám gian lận ta sẽ vặn rớt cổ của ngươi!’
Thật sự khiến người ta sợ hãi!
Trong lòng Thôi Vũ vốn đã có quỷ, gặp bộ dángh này, không khỏi kinh hồn bạt vía.
Mà trong sự dày vò này, Thôi Vũ vẫn luôn chờ đợi đáp án của Mạnh Quế.
Kim giây đi về phía trước từng chút một, Cao Hà Suất thong thả bước chân, tuần tra trường thi.
Thôi Vũ thỉnh thoảng dùng chân đá chân ghế Mạnh Quế một cái, thúc giục hắn nhanh chóng cho hắn chép đáp án.
Thời gian chờ đợi luôn dài, dài bao nhiêu đây? Đại khái là qua một năm đi.
Mạnh Quế nắm chặt nắm đấm, len lén duỗi ra sau, một tờ giấy nhỏ rơi xuống bên cạnh bàn Thôi Vũ.
Thôi Vũ kinh hãi nhìn Cao Hà Suất, o hoàn hảo, Cao Hà Suất không phát hiện.
Dựa vào lý giải của hắn đối với Cao Hà Suất, nếu như bị Cao Hà Suất phát hiện, như vậy cuộc thi lần này, nói không chừng sẽ bị Cao Hà Suất đuổi ra khỏi trường thi!
Như vậy hậu quả rất nghiêm trọng, không thi được, chủ nhiệm lớp và ba mẹ, nhất định sẽ nói hắn.
Cũng may, hiện tại đáp án của Mạnh Quế đã tới.
Không hổ là huynh đệ của hắn, vì lo lắng hắn chép sai, còn cố ý đưa tờ giấy đến.
Hắn còn tưởng rằng, Mạnh Quế sẽ tránh người ra, muốn hắn dùng mắt sao chép.
Ánh mắt Thôi Vũ quan sát Cao Hà Suất đi lại, cầm tờ giấy, mở ra từng chút một.
Từ giờ trở đi, hắn sẽ sao chép đặc biệt, chép ra một con đường thông thiên.
Sao chép ra thành tích cường đại, bạn học lớp 8 hô to không có khả năng.