Chương 494: Niềm vui bất ngờ (2)
Chương 494: Niềm vui bất ngờ (2)
Cuối cùng cũng mở tờ giấy ra, chỉ thấy trên đó viết một hàng chữ nhỏ: “Đừng nóng vội, lát nữa sẽ truyền cho ngươi.”
Sắc mặt Thôi Vũ lập tức cứng ngắc.
‘Mẹ nó, Mạnh Quế, có phải ngươi có bệnh hay không?’
Vừa rồi hắn có bao nhiêu kích động, thì hiện tại có bấy nhiêu phẫn nộ.
‘Trời ạ, ta sẽ đá đít hắn thật mạnh bằng đôi giày của mình, ta thề ta sẽ làm điều đó!'
Thôi Vũ chen chúc về phía trước, nhấc cao chân, cho Mạnh Quế một cước.
Đá Mạnh Quế nhoáng lên.
Trong phòng học yên tĩnh nhất thời nổi lên động tĩnh.
Ánh mắt sắc bén của Cao Hà Suất trong nháy mắt chuyển qua bên này.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Thôi Vũ, với sự nhạo báng của bảng hiệu trên khuôn mặt, hắn ta phát hiện ra điều gì đó không ổn với Thôi Vũ, tiểu tử này chắc chắn đang gian lận.
Lại dám gian lận trước mặt hắn, là Cao Hà Suất hắn sao? Mất mặt như vậy sao?
Cao Hà Suất lại nghĩ tới chiếc hộp Rebull bị đánh cắp, hắn tức giận nói: “Trường thi này của chúng ta, có vài học sinh, vừa vào thi đã đi chép, ngoại trừ chép, ngươi còn có bản lĩnh gì, ngươi đến thi tốt nghiệp trung học chép thử xem, kỳ thi một tháng mà ngươi còn không biết xấu hổ đi chép, mặt đâu? Dứt khoát đừng học nữa, đi ra ngoài làm đi.”
Một câu nói xong, Cao Hà Suất nhìn thấy bạn học trong trường thi sắc mặt khó coi, hắn lại nói một câu:
“Cuộc thi là để cho các ngươi thấy rõ, cái nào biết cái nào không, như vậy mới có thể tiến bộ, ngươi chép, ngươi có thể tăng lên năng lực gì?”
:úc ấy Thôi Vũ không nhịn được, nói tiếp: “Khả năng phản công.”
Trong lớp nhất thời vang lên một trận cười.
Cao Hà Suất suýt nữa bị tức cười, hắn trừng mắt, giống như Diêm Vương đoạt mệnh từ phía trước bước tới.
Đến trước bàn Thôi Vũ, Cao Hà Suất giang tay ra, hét: “Giao ra đây!”
“Giao cái gì?” Tờ giấy kia đã bị hắn giấu vào trong túi.
“Thầy cao, thầy hiểu lầm ta, ta là người lương thiện, người lương thiện.”
Mặt Cao Hà Suất âm trầm, lại có người dám làm trái hắn, hắn quát: “Được, ngươi không giao đúng không?”
“Số báo danh của ngươi là bao nhiêu, ta không chỉ tính cho ngươi 0 điểm, còn thông báo cho chủ nhiệm lớp của ngươi.”
Thôi Vũ vừa nghe lời này, trong lòng sợ hãi, trong ấn tượng của hắn, gian lận thi cử bị bắt là chuyện vô cùn nghiêm trọng, thậm chí phải bị xử phạt!
Dưới tình thế cấp bách, hắn vội vàng vươn tay với, lại xé đi danh sách thi trên mặt bàn.
Thôi Vũ tay nhanh như bay, nhanh chỉ có thể trông thấy bóng dáng, Cao Hà Suất căn bản không kịp ngăn cản, trơ mắt nhìn, mấy móng vuốt của hắn xé nát phiếu thi.
“Được, ngươi có bản lĩnh!” Cao Hà Suất tức chết.
Nhưng xé nát phiếu thi, chẳng lẽ không phán đoán được phiếu thi sao?
Cao Hà Suất trực tiếp nhìn về phía thí sinh trước sau của Thôi Vũ, bởi vì số thi liền nhau, cho dù Thôi Vũ xé phiếu thi, hắn cũng có thể đoán ra.
Thí sinh phía sau Thôi Vũ là con gái, ăn mặc rất kỳ cục, trên mặt trang điểm, vẽ giống như quỷ, lỗ tai còn đeo khuyên tai.
Nếu Cao Hà Suất là hiệu trưởng, hắn căn bản sẽ không để cho bạn học nữ như vậy vào cổng trường.
Thôi Vũ quay lại nhìn.
Hắn có chút quen mắt với cô gái này, nhớ rõ học kỳ trước vừa khai giảng, Đan Khải Tuyền đắc tội với một cô gái có hình xăm bươm bướm, cô gái gọi anh trai nàng đến lớp 8 báo thù.
Nếu như không phải Khương Ninh ra tay, chỉ sợ lúc ấy lớp 8 thật sự sẽ lộn xộn.
Cô gái tên gì nhỉ?
Sau đó đám Thôi Vũ còn đang tán gẫu về nữ sinh này, hình như là tên Cung Tuyền.
Cao Hà Suất trầm mặt nhìn Cung Tuyền, mà Cung Tuyền thì sao, đối mặt với tròng mắt trâu của giám thị lão sư, nói không sợ đó là giả.
Nàng theo bản năng đè bài thi lại.
Cao Hà Suất nhìn thấy phiếu thi của nữ sinh bị bài thi chặn lại, hắn tiếp thu giáo huấn vừa rồi bị Thôi Vũ tiên hạ thủ vi cường, bắt được bài thi, “Bá” chính là nhấc lên.
Ai ngờ phía dưới bài thi kia, ngoại trừ phiếu thi dán trên mặt bàn, lại còn có một tờ giấy nhỏ, mặt trên viết một chuỗi ABC.
Cao Hà Suất đầu tiên là ngây ngẩn cả người, sau đó mắng chửi nói: “Hôm nay ta còn có thu hoạch ngoài ý muốn!”
…
Tiết tự học buổi tối, tiết thứ nhất là tự học.
Kết thúc một ngày thi, mọi người vô cùng thả lỏng, ngày mai lại thi cả một ngày, ngày mốt thanh minh nghỉ phép, nghỉ liền ba ngày.
Hàng sau, Mã Sự Thành đặt điện thoại ngang ở phía dưới núi sách, chỉ thấy màn hình phát ra anime 'Hải tặc vương’.
Vương Long Long và Hồ Quân bên cạnh thò đầu tai.
“Đẹp quá, đánh kích thích quá!’ Bọn họ tán thưởng.
Mã Sự Thành lấy ra que cay, xé mở túi đóng gói, nhất thời, trong không khí tràn ngập ra vị cay mê người.
Ngay cả Lư Kỳ Kỳ phía trước sau khi ngửi thấy, cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Mã Sự Thành trước tiên chia cho các huynh đệ tốt, sau đó đụng vào Lư Kỳ Kỳ phía trước.
Lư Kỳ Kỳ kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Mã Sự Thành đẩy cái túi cay tới.
Lư Kỳ Kỳ rút một tờ giấy vệ sinh, bóp một cái, nàng thật không ngờ, Mã Sự Thành sẽ chia cho nàng một miếng que cay.
Tiểu nữ sinh trung học coi như đơn thuần, không có hiện thực và tính toán sau khi đi vào xã hội, hiện tại nhận được que cay giá trị một hai hào, nàng cảm thấy thật ra Mã Sự Thành cũng không tệ lắm, vì thế khen:
“Mã Sự Thành, bình thường ngươi vẫn là rất tốt.”
Mã Sự Thành: “Ăn que cay của ngươi đi.”
Vương Long Long cùng Hồ Quân chia một túi que cay ra mà ăn, mọi người ăn ngon, ngay cả tần suất rung chân, đều giống nhau.