Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 495 - Chương 495: Niềm Vui Bất Ngờ (3)

Chương 495: Niềm vui bất ngờ (3) Chương 495: Niềm vui bất ngờ (3)

Quách Khôn Nam bên kia thì không tham gia cuồng hoan của bọn họ.

Sau khi ăn que cay xong, vạch màn hình điện thoại, chỉ thấy bóng bóng chat hiển thị trên trang trò chuyện:

“Xin chào, ta tên là A Trà.”

“Từ nhỏ đã cùng ông nội bán trà.”

“Anh trai, ngươi có để ý đến ta không?”

Ba câu nói ngắn ngủi, phối hợp với avatar của cô gái nhu nhược bất lực kia, vừa khiến tâm tình không gợn sóng của Quách Khôn Nam, nhấc lên gợn sóng.

Hắn hoàn toàn chìm vào trong cuộc trò chuyện với A Trà.



Hàng sau là Hi Bì, hàng trước là Tiết Nguyên Đồng đang ngủ.

Khương Ninh đội mũ của nàng lên, lại bố trí pháp trận cho nàng, để cho nàng hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.

Nhân cơ hội này, Khương Ninh suy nghĩ về bố cục của Vũ Châu.

Núi Hổ Tê đang tiến hành đâu vào đấy, tất cả việc vặt phức tạp, hắn giao cho Thiệu Song Song.

Thiệu Song Song làm rất tốt, từ sau khi luyện chế cho nàng một nhóm dưỡng nhan, cùng với đan dược tẩm bổ thân thể, hiện tại mỗi đêm Thiệu Song Song làm việc đến ba bốn giờ, ngày hôm sau bảy tám giờ là có thể thức dậy, hơn nữa dung quang toả sáng.

Khương Ninh nghĩ đến, chuyện hôm trước Thiệu Song Song nói với hắn, thư mời kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường ở Vũ Châu đã được gửi tới.

Nàng cố ý hỏi Khương Ninh, nàng có cần tham gia hay không.

Thiệu Song Song lo lắng, nếu như mình có mặt, có ảnh hưởng đến hắn hay không, chỉ là Khương Ninh có thể cảm giác được niềm vui sướng và chờ mong của nàng từ trong lời nói của nàng.

Áo gấm về làng, thế gian e là không người ngoại tục.

Khương Ninh tỏ vẻ không sao cả, muốn thì đến đi.

Sau đó Thiệu Song Song im lặng hồi lâu, lần đầu tiên không trưng cầu ý kiến Khương Ninh, mà gọi một cú điện thoại.

Nàng nói hai chữ “Cảm ơn”, rồi cúp điện thoại.

Khương Ninh cười cười, bỗng nhiên hồi tưởng lại kiếp trước, khi đó Vũ Châu chưa từng xuất hiện công ty Trường Thanh Dịch, ngày kỷ niệm thành lập Tứ Trung cũng chưa từng có Thiệu Song Song này.

Có lẽ Thiệu Song Song lúc đó, còn cả ngày trông coi hiệu cầm đồ do bậc cha chú truyền lại.

Hiện giờ, quỹ tích nhân sinh của nàng, đã hoàn khác.

Khương Ninh nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, bỗng nhiên nghĩ đến: ‘Ta đây cũng coi như tự tay thay đổi vận mệnh của nàng.’

Thật sự là, còn rất thú vị.

Thú vị không chỉ có là thay đổi vận mệnh, điều thú vị hơn chính là, vậy mà Khương Ninh lại có loại cảm xúc'Cảm khái' này.

Không chỉ có ‘cảm khái’, còn có vui sướng.

Hắn tiếp tục tự hỏi bố trí tu hành.

Sau khi núi Hổ Tê quy hoạch xong, thì tới gần hồ Thanh Vũ, đến lúc đó, Khương Ninh bố trí đại trận, phân ra một bộ phận linh khí, dung nhập vào trong hồ nước.

Hiện giờ Khương Ninh đang ở tầng luyện khí tám, tương lai thăng cấp Trúc Cơ cảnh giới, tuy nói Thiên Linh căn không tồn tại bình cảnh, không cần Trúc Cơ Đan.

Nhưng tốt nhất vẫn là phối hợp với đan dược phụ trợ đột phá, dù sao hiện giới linh khí mỏng manh.

Khương Ninh chuẩn bị bồi dưỡng Linh Hà, dùng để luyện chế đan dược, đây là mấu chốt để tương lai đẩy tu vi tới Trúc Cơ cảnh giới.

Về phần thăm do 'Nguyên thế giới', gần đây Khương Ninh cũng không có chú ý, phương thế giới kia nhỏ yếu đáng thương, chiến lực cao nhất, đổi thành tu tiên cảnh giới, chỉ sợ mới miễn cưỡng Trúc Cơ Cảnh.

Văn minh nhỏ yếu như thế, chớ nói thảo phạt Tu Tiên giới, dù là bọn hắn đụng tới khoa học kỹ thuật ở thế giới hiện thực bây giờ, cũng tuyệt không phải là đối thủ.

Trong đó ẩn giấu quá nhiều bí mật, Khương Ninh quyết định chờ Trúc Cơ sau, lại thử thi triển thêm bí thuật quan sát.

Khương Ninh đang suy tư, ngoài phòng học bỗng nhiên truyền đến tiếng răn dạy.

Tiếng răn dạy càng lúc càng lớn, Trần Tư Vũ và Bạch Vũ Hạ vópm đang nói chuyện phiếm, sau khi nghe được thanh âm, không nhịn được mà nhìn ra ngoài, chỉ là cửa vừa hay kẹt tầm mắt của các nàng.

“Bên ngoài làm sao vậy?’ Trần Tư Vũ nghi hoặc, giống như cãi nhau, khiến cho nàng rất muốn tìm hiểu đến cùng.

Khương Ninh ngồi an ổn, thần thức của hắn vừa động, đã rõ động tĩnh bên ngoài.

Hắn nói: “Giáo viên ngữ văn đang nói chuyện với học sinh lớp 9.”

Bạch Vũ Hạ ngạc nhiên nói: “Vậy mà lại không nói lắp.”

Thanh âm bên ngoài càng lớn, giáo viên ngữ văn nổi trận lôi đình, hắn lớn tiếng quát: “A, trường học bình chọn giáo viên ưu tú, học sinh lớp 9 các ngươi thật đúng là có năng lực, không có một phiếu bầu ta!”

“Mất công ta còn hỏi các ngươi có người bầu cho ta hay không, luôn miệng nói có, các ngươi có chỗ nào!”

“Một phiếu cũng không có!”

“A, nói chuyện đi, nói chuyện cho ta!”

Giáo viên ngữ văn Đới Vĩnh Toàn vô cùng phẫn nộ, hận không thể nuốt sống học sinh lớp 9.

Học sinh lớp 8 nghe xong, nhất thời buồn cười.

Trần Tư Vũ: “Thầy Đới thảm quá, làm cho người ta đồng tình ha ha ha.”

Bạch Vũ Hạ chú ý đặc biệt: “Ngươi xem, nàng ấy còn đang ngủ.”

Tiết Nguyên Đồng không màng thế sự, chuyên tâm ngủ ngon.

Tiếng rống điên cuồng của giáo viên ngữ văn bên ngoài, căn bản không thể ảnh hưởng đến nàng.

Bạch Vũ Hạ ghé sát vào, thậm chí có thể lắng nghe được tiếng hít thở cực kỳ nhỏ đều đều của Tiết Nguyên Đồng.

Trần Tư Vũ hỏi: “Khương Ninh, tiết tự học buổi tối mỗi ngày Tiết Nguyên Đồng đều đi ngủ, buổi tối về nhà nàng ấy còn có thể ngủ được sao?”

“Nàng ấy đương nhiên có thể, đừng xem thường nàng ấy.” Khương Ninh nói.

Trần Tư Vũ che miệng cười: “Sao ngươi biết, chẳng lẽ các ngươi...?”

Khương Ninh liếc nàng một cái, cảm thấy muội muội cũng học xấu, lại có thể hỏi loại vấn đề này.

“Tối nào ta cũng voice chat cùng học với nàng ấy. đương nhiên là biết.”
Bình Luận (0)
Comment