Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 500 - Chương 500: Một Thanh Âm Vang Lên

Chương 500: Một thanh âm vang lên Chương 500: Một thanh âm vang lên

Nàng bỗng dưng sinh ra ý niệm: “Nếu như hắn đi tham gia đại hội thể dục thể thao sắp tới, e là toàn bộ trường học, đều sẽ quen hắn?”

Giang Á Nam vây quanh, tò mò đánh giá Khương Ninh, lại nhìn lá cây trên mặt đất, giống như lần đầu tiên quen biết hắn.

Học kỳ trước Khương Ninh ra tay hai lần ở lớp, nàng chỉ cảm thấy Khương Ninh đánh nhau rất lợi hại, không ngờ hắn lại có biện pháp như vậy.

Trong lòng Du Văn có chút khó xử, vừa rồi nàng còn kết luận, Khương Ninh chỉ là uổng phí công phu, kết quả đảo ngược quá quanh.

Tuy rằng trước đây không lâu nàng có thành kiến với Khương Ninh, nhưng cuối cùng cũng là một nữ sinh trung học, người ta giúp nàng một việc, nàng ngượng ngùng làm như không phát hiện.

“Cảm ơn Khương Ninh, nhờ có ngươi, lần sau ta mời ngươi uống trà sữa nhé.” Du Văn cúi đầu nói.

Trương Trì bên cạnh vừa nghe lời này, không khỏi cảm thấy khát nước, vừa rồi tuy hắn không giúp được gì, nhưng không có công lao cũng có khổ lao chứ?

Hắn cười: :Du Văn, có phần của ta không, ta muốn uống trà sữa trân châu.”

Vẻ mặt Du Văn trong nháy mắt cứng đờ, nàng ngẩng đầu, dùng ánh mắt như dao găm, hung hăng cào Trương Trì hai lần.

Khiến cho Trương Trì oán thầm không thôi, không phải chỉ là một ly trà sữa thôi sao?

Không mời thì không mời, dựa vào cái gì nhìn hắn như vậy.

Làm cho hắn không uống nổi trà sữa.

Mắt thấy mấy nữ sinh còn muốn nói chuyện với Khương Ninh, Tiết Nguyên Đồng đi tới túm lấy Khương Ninh: “Đi mau đi, xe còn chưa dừng đâu.”

“Ừ được, chúng ta đi trước.” Khương Ninh mang theo nàng rời đi.

“Bye bye.” Giang Á Nam chào hỏi.

Thẩm Thanh Nga ở lại tại chỗ, nhìn bóng lưng hai người, trong lòng thở dài, trước kia người ở bên Khương Ninh là nàng.

Chỉ là, cuối cùng cũng không thể quay về.

Du Văn nhặt vợt lên: “Thanh Nga, ngươi và Khương Ninh đến từ cùng một chỗ phải không?”



Cuộc thi buổi chiều vội vàng kết thúc, sau đó là ba ngày nghỉ dài hạn.

Đan Khải Tuyền đi ra từ trường thi, trên người hắn còn dư lại một khoản tiền lớn năm mươi đồng, căn bản không tiêu hết.

Gần đây ba hắn thăng chức, đợi đến ngày nghỉ trở về, có thành tích thi tháng, hắn còn có thể đạt được một khoản khen thưởng.

Càng tiêu không hết.

‘Đến lúc đó có lẽ có thể tìm cái cớ, mua chút quà nhỏ cho Bạch Vũ Hạ?’

Trong đầu Đan Khải Tuyền thoáng cái nhảy ra vài món quà: ‘Hộp nhạc, kính vạn hoa, đồng hồ cát thủy tinh, mặt dây chuyền bạc.’

Đan Khải Tuyền vì yêu đương, đây chính là nhọc lòng, trước tiên ở trên mạng, tìm kiếm vô số công lược tặng quà.

Thậm chí nghiên cứu nền tảng mua sắm trực tuyến mới nhất.

Hắn ở bên này cân nhắc, thuận tiện chờ đợi Quách Khôn Nam, nhà bọn họ ở nông thôn, trở về cũng không có ý nghĩa gì.

Bọn họ hẹn hôm nay không về nhà, trước tiên ở trong thành phố thoải mái một buổi tối, sáng mai lại trở về.

Đan Khải Tuyền phát hiện, gần đây Nam ca ôm điện thoại, vô cùng si mê.

Hắn nghiêm trọng hoài nghi, Nam ca lại rơi vào trong yêu đương, hơn nữa rất có thể là yêu qua mạng.

Yêu qua mạng không được, không đáng tin cậy, hắn phải để cho Nam ca thích nữ sinh thế giới hiện thực, thích một người chân thật.

Vấn đề yêu đương của Đan Khải Tuyền, còn chưa giải quyết, nhưng hắn tự xưng là có kinh nghiệm, vẫn hơn Nam ca mấy hạng.

Đan Khải Tuyền gần như là nhóm thí sinh đi ra sớm nhất, trong trường thi liên tục có học sinh đi ra, ánh mắt Đan Khải Tuyền nhìn về phía bọn họ, lại mang theo một loại cảm giác ưu việt.

Khương Ninh đẩy xe chạy về phía cổng trường.

“Khương Ninh, đi thôi.” Đan Khải Tuyền lên tiếng chào hỏi.

“Ừ, đi thôi.”

Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng hẹn nhau, cùng đi càn quét phố ăn vặt.

Đan Khải Tuyền không đợi bao lâu, đoàn người Quách Khôn Nam đồng thời ra khỏi trường thi, phía sau còn có Hồ Quân, Thôi Vũ, Mạnh Quế đi theo.

Sau khi hội tụ, mọi người gặp phải một vấn đề khó khăn, kế tiếp phải làm gì.

Hiện tại mới bốn giờ, cách giờ ăn chiều, ít nhất còn có hơn một giờ.

Nhất là nhóm bốn người xem phim, Mạnh Quế, Thôi Vũ, Quách Khôn Nam, Hồ Quân, lúc này cho dù đến nhà Mạnh Quế, cũng khó coi!

Lúc này mới mấy giờ, xem cả đêm, cơ thể căn bản chịu không nổi.

Đan Khải Tuyền đề nghị: “Hay là chúng ta đi dạo trên sân thể dục, thuận tiện thăm em gái?”

Câu trả lời này, được mọi người nhất trí tán thành, thi xong đến sân thể dục thả lỏng, thật ra cũng rất tốt, hơn nữa các em gái xinh đẹp của Tứ Trung rất nhiều, rất xinh đẹp.

Mấy người xuất phát đến sân thể dục, ánh mặt trời phía tây chiếu trên bãi cỏ và đường băng.

Đan Khải cảm nhận được đường băng nhựa dưới lòng bàn chân, nói với mấy người: “Các anh em, ta dự định đăng ký tham gia đại hội thể thao tháng sau.”

Thôi Vũ hỏi hắn: “Ngươi chọn hạng mục nào?”

“Hạng mục nào? Phải thi đấu trăm mét.’ Đan Khải Tuyền một mực chắc chắn.

Nếu như nói hạng mục thu hút sự chú ý nhất trong đại hội thể dục thể thao,, vậy tuyệt đối là thi đấu trăm mét, cái này sạch sẽ lưu loát nhất, dễ dàng thể hiện ra bản chất cường giả của hắn nhất.

Thôi Vũ vừa nghe, lập tức giả bộ: “U a, lần này Tuyền ca là đối thủ cạnh tranh của ta rồi.:

“Ngươi cũng chạy trăm mét?’ Đan Khải Tuyền kinh ngạc.

Thôi Vũ giẫm đạp tại chỗ hai cái, hoạt động thân thể, hắn giả bộ nói: “Không sai chính là tại hạ, lúc ở sơ trung ta ở là người chạy dẫn đầu trong lớp, không phải ta khoác lác, tốc độ ta quán tuyệt cả lớp, khi đó đại hội thể dục thể thao, không biết bao nhiêu bạn học nữ vì ta mà cuồng si!”
Bình Luận (0)
Comment