Chương 499: Hắn được không? (3)
Chương 499: Hắn được không? (3)
Nàng đã rất lâu không nói chuyện với Khương Ninh, dù là Khương Ninh từng mấy lần đi đến nhà đại bá hắn, hai người cũng chỉ là gật đầu ý bảo.
Thẩm Thanh Nga hít sâu một hơi, đè phiền não trong lòng xuống, nàng bỗng nhiên cố lấy dũng khí nói: “Khương Ninh!”
Tầm mắt Khương Ninh chuyển qua bên này, thần sắc bình tĩnh.
Thẩm Thanh Nga tiếp tục hô: “Vợt cầu lông treo trên cây, ngươi có thể giúp một chút không?”
Giọng nói của nàng mang theo chút ý thỉnh cầu.
Du Văn bên cạnh nhỏ giọng oán giận: “Gọi hắn ta tới làm gì, cao quá, Trương Trì không đụng tới, Khương Ninh chắc chắn cũng không đụng tới.”
Trương Trì là ủy viên thể dục, trong lòng nữ sinh, tố chất thân thể của Trương Trì vô cùng tốt, sau này người ta định luyện thể thao, năng lực nhảy cao, tuyệt đối vô cùng xuất sắc.
Đầu óc Thẩm Thanh Nga có chút hỗn loạn, vừa rồi sau khi nàng gặp Khương Ninh, không nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp hô.
Tiết Nguyên Đồng từ xa trông thấy vợt trên cây, nàng nói với Khương Ninh: “Ngươi muốn ra tay sao?”
“Nếu như ngươi không ra tay, ta đây cần phải ra tay.” Tiết Nguyên Đồng hăng hái, phảng phất như vợt cầu lông treo cao kia, trong nháy mắt có thể rơi xuống.
Khương Ninh: “Để ta giải quyết.”
Hắn giao xe đạp địa hình cho Tiết Nguyên Đồng.
Tiết Nguyên Đồng vịn tay lái xe, hơi không quen, mỗi ngày nàng đều ngồi xe, không đẩy xe.
Động tác của nàng mới lạ, cẩn thận đẩy xe theo sau.
Thẩm Thanh Nga nhìn thấy Khương Ninh đến bên này, bỗng nhiên có loại cảm giác quen thuộc, giống như bạn cũ nhiều năm không gặp nhau, đường nét trên mặt nàng mềm mại hơn rất nhiều.
Thẩm Thanh Nga lớn lên không kém, thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, khuôn mặt xinh đẹp.
Tuy Du Văn không thích Khương Ninh lắm, nhưng đối phương là tới hỗ trợ, nàng không não tàn mở miệng trào phúng.
Chỉ là không ôm bao nhiêu hy vọng, cho dù Khương Ninh giúp đỡ, vấn đề cũng không được giải quyết.
Giang Á Nam đưa vợt cầu lông cho Khương Ninh: “Ngươi dùng cái này không?”
Khương Ninh nói: “Không cần.”
Trương Trì nghi hoặc nói: “Không cần cái này làm sao ngươi lấy xuống được?”
Khương Ninh tới giúp đỡ, khiến trong lòng Trương Trì khó chịu, thân là ủy viên thể dục, chuyện hắn không làm được, nếu để Khương Ninh làm được, chẳng phải là có vẻ hắn rất mất mặt sao?
Học sinh trung học rất quan tâm đến thể diện.
Nhưng hắn không thể ra mặt ngăn cản, chỉ có thể nhìn Khương Ninh nếm thử, đợi sau khi Khương Ninh thất bại, hắn mới có thể cân bằng một điểm.
Hoàng Trung Phi nói: “Khương Ninh, ngươi có cách sao?”
Tiết Nguyên Đồng siết chặt nắm tay, cổ vũ nói: “Khương Ninh cực kỳ lợi hại!”
Tiết Nguyên Đồng tin tưởng, Khương Ninh có thể làm được bất cứ chuyện gì, hắn chính là người lợi hại nhất trên đời này!
Khương Ninh nhẹ nhàng gật đầu, đi thẳng về phía cây bách dương.
Thẩm Thhắn Nga không thể tin được: “Chẳng lẽ.. Hắn muốn quơ cây?”
Du Văn và Giang Á Nam bên cạnh, cũng không thể tưởng tượng nổi.
Trương Trì nhìn bóng dáng Khương Ninh, nói nhanh: “Phương pháp này không được, uổng phí côngsức.”
Khương Ninh không nói một lời, bước chân không ngừng, vẫn đi về phía trước.
Sau lưng chỉ còn lại ánh mắt kinh ngạc của mấy người.
Giang Á Nam hỏi: “Ngươi cảm thấy hắn ta có thể lấy xuống không?”
Du Văn: “Tuyệt đối không có khả năng, ngươi không nhìn xem cây kia to cỡ nào.”
Trương Trì: “Hay là ta đi tìm cành cây đi.”
Thẩm Thanh Nga không thể không thừa nhận, Khương Ninh lần này lỗ mãng, nàng muốn ngăn cản Khương Ninh, lại ngượng ngùng mở miệng.
Lúc này, Khương Ninh đã đến gần cây đại thụ.
Hắn ngửa đầu nhìn cây đại thụ này, thân cây cơ hồ to bằng eo nam nhân trưởng thành.
Người bình thường tuyệt đối khó có thể lắc lư.
Khương Ninh vươn tay, hóa thành chưởng.
Du Văn nhìn một màn như vậy, kinh ngạc nói: “Hắn thật muốn lắc sao?”
Trong lòng Thẩm Thanh Nga kỳ thật cũng không tin.
Đã thấy Khương Ninh, bàn tay đẩy về phía trước, chỉ là tùy ý đẩy một cái, thoạt nhìn mềm nhũn, không mang theo bất kỳ lực lượng nào.
Nhưng khi bàn tay kia, trong nháy mắt tiếp xúc với cây bách dương, chỉ thấy thân cây phát ra rung động mãnh liệt.
Mấy chục phiến lá cây màu xanh rơi xuống, vợt cầu lông kẹt trong cành lá, run rẩy hai cái, rơi xuống đất xi măng.
Du Văn khó tin, há miệng: “Khí lực của hắn lớn như vậy sao?”
Vừa vặn, một chiếc lá cây rơi trên đỉnh đầu nàng, trong lúc nhất thời nàng lại quên gỡ xuống.
Trương Trì nuốt nước miếng: “Mẹ nó!”
Tâm tình Thẩm Thanh Nga đã không cách nào hình dung được.
Chỉ có Tiết Nguyên Đồng vung nắm đấm nhỏ, nhảy nhót kêu lên: “Thấy không, đây là Khương Ninh của ta!”
Trong ánh mắt kinh ngạc của mấy người, Khương Ninh thu tay về, từ dưới tàng cây đi trở về.
Một chưởng vừa rồi, vì không muốn phá hư cây đại thụ, hắn hơi vận dụng chút linh lực, đánh cái kia vợt cầu lông rơi xuống.
Đối với hắn mà nói, đây chỉ là một chưởng bé nhỏ không đáng kể mà thôi, nếu như hắn nghiêm túc một chút, dựa vào luyện khí tầng tám của hắn, phối hợp tu vi luyện thể lôi điện, thoải mái một chưởng, là có thể đánh gãy cây đại thụ.
Chỉ là như vậy quá dọa người.
Khương Ninh chậm rãi trở về, mấy người ở đây mới kịp phản ứng.
Thẩm Thhắn Nga vội vàng nói: “Khương Ninh, ngươi thật sự lấy vợt xuống rồi.”
Nàng thật sự rất cảm kích, hiện tại gần tpwos kỳ thi, nếu như vợt cầu lông không lấy xuống, chờ bọn họ thi xong, lại tpwos nghĩ biện pháp, có lẽ đã tìm không thấy vợt nữa rồi.
Hơn nữa, so sánh với phương pháp của Du Văn và Trương Trì, Khương Ninh quả thực quá nhẹ nhàng, thoạt nhìn căn bản không phí công phu.
Nàng nhìn Khương Ninh, hoàn toàn không nghĩ tới, bên trong thân thể không tính là cường tráng của hắn, lại cất giấu lực lượng lớn như vậy, quả thực làm người ta không thể tưởng tượng nổi.