Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 544 - Chương 544: Xem Nghệ Thuật

Chương 544: Xem nghệ thuật Chương 544: Xem nghệ thuật

Hình ảnh vừa chuyển, tiến vào phân đoạn chiến đấu chính thức, nội dung vở kịch trở nên hấp dẫn ánh mắt người xem.

Khiến người ta phun trào huyết mạch.

Mạnh Quế quan sát thầy Trần Hải Dương, tiếp tục trầm mê xem phim.

Lúc này, ánh mặt trời ngoài cửa sổ, góc độ nghiêng vài phần, chiếu rọi đến vị trí của bọn họ.

Ánh sáng bên ngoài sáng lên, độ sáng màn hình điện thoại, tự nhiên cũng không đủ.

Điện thoại thời buổi này, chức năng tự động cảm ứng độ sáng, rất dễ động kinh, cho nên bình thường Thôi Vũ tắt tự động độ sáng, mỗi lần điều chỉnh độ sáng, đều tự mình làm.

Kết quả thì sao, hiện tại khiến độ sáng của video không đủ dùng.

Đang đi học, vốn không thể quan sát quá gần, Mạnh Quế vì biểu hiện phong phạm chăm chú nghe giảng của hắn, lại ngồi thẳng người, làm bộ như học sinh giỏi, hắn chỉ dùng khóe mắt quan sát nghệ thuật, bằng không dễ dàng bị giáo viên phát hiện.

Hiện tại hắn nhìn hình ảnh trên màn hình điện thoại kia, có vẻ rất tối, không quá rõ ràng, ảnh hưởng đến việc hắn giám định thưởng thức nghệ thuật.

Tương đối mà nói, Thôi Vũ cách gần một chút, cảm giác cũng tạm được.

Mạnh Quế thấy Thôi Vũ không có ý chủ động điều tiết độ sáng, hắn quyết định tự mình động thủ cơm no áo ấm.

Vừa rồi kéo dài tiến độ, chính là ý tứ của một mình hắn.

Trước khi Mạnh Quế điều chỉnh độ sáng, cố ý suy nghĩ một chút.

Lấy chính giữa màn hình làm giới hạn, trượt bên trái là điều chỉnh âm lượng, trượt bên phải là điều chỉnh độ sáng.

Hắn nhớ rất rõ ràng, đúng vậy, chính là như vậy.

Các ứng dụng hiện nay rất nhân tính hóa, trực tiếp điều chỉnh độ sáng của màn hình trong phần mềm, không cần kéo thanh trạng thái điều chỉnh độ sáng của hệ thống.

Thời đại đang tiến bộ nhanh chóng, trải nghiệm càng ngày càng tốt.

Mạnh Quế xác định xong, đưa tay ra trước màn hình.

Di chuyển lên phía trên bên phải màn hình.

Ngón tay của hắn động, giống như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm liền phân, tiêu sái vạch lên trên!

Sau một khắc, thanh âm bén nhọn, không kiêng nể gì mà truyền vang.

Lúc này Trần Hải Dương mới vừa nói xong một đoạn, trong phòng học chính là lúc an tĩnh, kích tình sục sôi kia, thanh âm du dương uyển chuyển, là đột ngột thu hút sự chú ý như vậy.

Chỉ dùng một giây, hai người đã thu hút sự chú ý của cả lớp.

Tất cả học sinh nhanh chóng nhìn lại.

Phòng học càng thêm yên tĩnh, các học sinh nghiêng tai lắng nghe.

Mọi người đầu tiên là mang theobvẻ mặt mộng bức, sau đó các nam sinh hiểu ý cười một tiếng, các nữ sinh phản ứng chậm còn đang mộng bức.

Trần Hải Dương nghe được thanh âm kia, khuôn đều tức giận tái mét.

Thôi Vũ kinh hoàng ấn tắt màn hình.

“Ngươi đang làm gì vậy?!” Trần Hải Dương quát lớn.

Thôi Vũ hoảng hốt không thôi: “Báo cáo thầy, em đang học tiếng Nhật!”

...

Thôi Vũ và Mạnh Quế đi rất khoan thai.

Cho đến tiết tự học đầu tiên, hai người mới mang theo dấu bàn tay đầy mặt trở về.

Không khí phía sau vô cùng vui vẻ.

Đan Khải Tuyền nói: “Thôi ca, Mạnh Thánh, lớp 9 bên cạnh biết chuyện của hai người rồi.”

“Các ngươi nổi tiếng rồi, Lâm Tử Đạt lớp 1 chạy tới hỏi, hỏi có phải là lớp chúng ta xuất hiện hai tên ác nhân hay không.” Vương Long Long nói.

“Ha ha ha, các ngươi xem thì xem, mẹ nó còn mở ra ngoài?” Hồ Quân hận không tranh giành: “Muốn chết?”

Thôi Vũ cứng cổ: “Mạnh Quế cộc cằn rồi, chà, ta phục rồi!”

Mạnh Quế xấu hổ: “Chuyện lúc trước đừng nhắc lại.

Thôi Vũ than thở: “Xong đời rồi, thầy Trần bảo chúng em viết ba bài kiểm điểm bằng tiếng Anh.”

Vô duyên vô cớ bị đánh một trận, điện thoại thì không có, Trần Hải Dương nói, đợi đến ngày kỷ niệm ngày thành lập trường sẽ trả lại điện thoại cho hắn, còn vác trên lưng kiểm điểm, chuyện rách nát gì vậy!

Hắn căm tức, sao Mạnh Quế có thể ngu ngốc như vậy chứ?

Chỉ là Thôi Vũ không ghi hận Mạnh Quế, nói cho cùng, xem phim là do hắn nói ra.

Hơn nữa hắn và Mạnh Quế có giao tình sâu đậm, từng yêu cùng một người phụ nữ.

Vương Long Long nói: “Thôi đi, thành thật nhận sai, nếu gặp thầy vật lý, thế nào cũng sẽ thông báo cho cả trường.”

Giáo viên vật lý là hổ mặt cười thật sự, mỗi cuối tuần, hắn theo xe chuyên dụng đến thành phố An tham gia lớp bổ túc, thu nhập ngoài giờ học không ít hơn thu nhập bản thân.

Hơn nữa vừa đến nghỉ đông nghỉ hè, lại càng kiếm lời điên cuồng, cho nên bình tbìnhg hắn đi dạy tùy tiện dạy dỗ, học sinh phạm sai thì sẽ phạt nặng.

“Ôi, viết đi.” Thôi Vũ nhận mệnh.

Mạnh Quế: “Ngươi hiểu tiếng Anh không?”

“Ta không hiểu, chưa từng viết kiểm điểm tiếng Anh.” Thôi Vũ nói.

Hồ Quân nói: “Các ngươi lên mạng tìm ván mẫu đi.”

Vương Long Long trầm tư vài giây, nói: “Loại kiểm điểm này, hẳn là không dễ tìm lắm.”

Thôi Vũ nói: “Sao chép trước rồi nói sau, lát nữa mời lớp trưởng ăn chút gì đó, tìm hắn sửa giúp.”

“Cách này hay, lát nữa thử xem.” Mạnh Quế đồng ý.

Lớp trưởng Hoàng Trung Phi rất trượng nghĩa, thành tích học tập tốt, bình thường bạn học trong lớp gặp phải khó khăn khó giải quyết, thích tìm hắn giúp đỡ.

Lúc bọn họ thảo luận biện pháp, bỗng nhiên chú ý tới Mã Sự Thành không nói chuyện, lúc ban đầu Thôi Vũ còn tưởng rằng hắn đang chơi điện thoại, cúi đầu nhìn, lập tức chấn kinh.

“Mạnh Quế, ta mù rồi sao?”

“Ngươi không mù, mà là Mã ca xảy ra vấn đề.” Mạnh Quế nói. Lan

Vương Long Long: “Mã ca hồ đồ rồi!”

Đan Khải Tuyền nói: “Hi, Mã ca thay đổi hoàn toàn chăm chỉ học tập, chỗ ta có mật tích giúp nâng cao thành tích nhanh chóng, ngươi có muốn hay không?”

Hắn còn nói thêm: “Nhưng ta cảm thấy, Mã ca ngươi không phải là cả thèm chóng chán chứ?”
Bình Luận (0)
Comment