Chương 555: Còn chưa kết hôn? (2)
Chương 555: Còn chưa kết hôn? (2)
Nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không làm tốt, vậy mới kỳ quái.
Thiệu Song Song nói: “Sau này loại chuyện này ngươi cứ việc tìm ta.”
Nàng không đề cập đến việc sắp xếp nhân viên an ninh cho Khương Ninh, bởi vì chắc chắn là Khương Ninh không thích.
Nhưng nàng đã âm thầm quyết định, bất cứ lúc nào, đều giữ lại cho Khương Ninh hai chi đội ngũ an ninh, phòng ngừa hắn có tình huống ngoài ý muốn.
Khương Ninh nhắn tin: [Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm một chút đi.]
Thiệu Song Song: [Đã về đến nhà rồi, ngươi cũng vậy.]
Hôm nay nàng không đến nhà mới, mà đến nhà bố mẹ.
Thiệu Song Song còn chưa kết hôn, trong nhà vẫn để lại cho nàng một căn nhà.
Cha mẹ đã sớm ăn cơm, nhưng sau khi Thiệu Song Song về đến nhà, cơm trong nồi vẫn còn nóng.
Mẹ nàng hâm nóng cho nàng.
Thiệu Song Song thay dép lê xong, cởi áo khoác âu phục ra, áo sơ mi trắng hiện ra đường cong tuyệt vời, khí chất sắc bén theo đó mềm mại.
Nàng ngồi xuống trước bàn ăn, ăn từng ngụm nhỏ.
Một người phụ nữ bốn năm mươi tuổi, ngồi trên ghế gỗ, nhìn nàng ăn.
Phòng khách bên cạnh, TV LCD chiếu bóng đá, nam nhân năm mươi tuổi dựa vào sô pha, âm thanh TV truyền đến.
Họ là cha mẹ của Thiệu Song Song.
Thiệu Song Song ăn rất yên bình, bất cứ lúc nào, nàng cũng đều thích ở nhà.
Người đi ra ngoài lang bạt, mới biết hạnh phúc đoàn tụ với người nhà.
Thiệu Song Song ăn cháo, mẹ Thiệu lên tiếng: “Ơ, đây không phải là ông chủ lớn nhà ta sao, ngày nào cũng bận rộn thật.”
Thiệu Song Song có thể đoán được, mẹ nàng muốn nói gì, nàng không nói tiếp, an tâm ăn cháo.
Mẹ Thiệu: “Bận rộn không rảnh tìm đối tượng, con nói đi, tuổi mụ sắp ba mươi rồi.”
Mẹ Thiệu buồn muốn chết, bà muốn ôm cháu ngoại, sao lại khó như vậy chứ?
Thiệu Song Song trịnh trọng sửa sai: “Đó là tuổi mụ, con mới 27 tuổi, mẹ đừng định đoạt con gái mình.”
Mẹ Thiệu lải nhải: “Được được được.”
“27 tuổi rồi, con còn chưa kết hôn, con xem người ta, đứa bé lên tiểu học rồi, đứa bé thứ hai học nhà trẻ rồi!”
“Lại nhìn con đi.”
Thiệu Song Song bịt tai lại: “Lại bắt đầu rồi, lại bắt đầu rồi.”
Mẹ Thiệu trông thấy bộ dạng này của nàng, giọng thì thầm càng lúc càng lớn.
Cha Thiệu ở phòng khách xem bóng đá, yên lặng cầm lấy điều khiển từ xa, điều chỉnh âm lượng TV.
Tiếng người cùng tiếng TV, bắt đầu ganh đua so sánh.
Thế nhưng, TV chung quy không thể chiến thắng con người.
Mẹ Thiệu quát: “Lập tức tắt TV cho ta!”
Cha Thiệu yên lặng điều chỉnh âm lượng.
Thiệu Song Song nói: “Mẹ lấy người khác làm ví dụ làm gì? Người ta mười mấy tuổi đã yêu đương, còn con, con lên đại học, mẹ còn không cho con yêu đương, đợi đến khi tốt nghiệp, lại bắt đầu thúc giục.”
“Hai năm trước làm y tá, mỗi ngày mệt chết mệt sống, không có thời gian uống nước.:
“Mẹ cho rằng con là Mỹ Hầu Vương, biến ra đối tượng cho mẹ?”
Mẹ Thiệu: “Người ta có thể tìm, sao con không thể?”
“Con không rảnh, ngày nào cũng bận việc công ty.” Thiệu Song Song nói.
Mẹ Thiệu: “Con không thể tìm trong công ty?”
Thiệu Song Song càng không có khả năng, ít nhất ba năm gần đây, nàng sẽ không tìm.
Hiện tại công ty treo ở trên đầu nàng, nếu quả thật kết hôn, công ty này tất sẽ khó khăn, nàng không muốn giao cho Khương Ninh, người khác thì nàng lại không tin.
Ít nhất đợi đến khi Khương Ninh trưởng thành, nàng mới suy nghĩ đến.
Hơn nữa hiện tại, bản thân Thiệu Song Song không muốn kết hôn.
Bình thường bên cạnh nàng không thiếu người theo đuổi.
Mẹ Thiệu tận tình khuyên nhủ: “Làm ăn có lớn hơn nữa cũng vô dụng, con gái, vẫn phải tìm nơi quy túc, con sống đến tuổi mẹ, sẽ biết tầm quan trọng của gia đình.”
“Cho dù con làm ăn tốt, mẹ cũng không vui, bây giờ mẹ đã lớn tuổi, chỉ muốn ôm trẻ con.”
Mẹ Thiệu nói một hơi mấy phút, truyền thụ đủ loại đạo lý.
Thiệu Song Song chỉ muốn yên tĩnh ăn một bữa cơm, bây giờ lại bị ầm ĩ ăn không vào, nàng phiền không chịu nổi: Muốn ôm trẻ con, cho mẹ đi làm Nguyệt tẩu mẹ lại không chịu.”
Trong phòng đột nhiên yên tĩnh, ngay cả tiếng TV cũng biến mất.
Sau đó giọng nói của mẹ Thiệu càng lớn hơn.
Thiệu Song Song ăn cơm xong, mẹ Thiệu vẫn còn nói.
Thiệu Song Song lau miệng, lên tiếng: “Mẹ nói tiếp đi, không cho mẹ kem dưỡng nữa.”
Mẹ Thiệu lập tức không nói nữa.
Thiệu Song Song lấy được thuốc làm đẹp từ chỗ Khương Ninh, sau khi xác định dược hiệu, nàng cũng không tự mình dùng hết, mà là sau khi hỏi ý kiến Khương Ninh, chia cho mẹ nàng một ít.
Ai lại nhẫn tâm, trơ mắt nhìn mẹ già đi?
Một trong những động lực quan trọng để Thiệu Song Song nỗ lực hiện nay, chính là người nhà.
Nàng phải cố gắng làm việc thay Khương Ninh, chờ qua một thời gian ngắn, lại xin chút thuốc, cho cha nàng, để cha mẹ khỏe mạnh cùng mình.
Sau khi con người thấy được sự lạnh lùng của thế giới bên ngoài, mới có thể hiểu được, trên thế giới này, người thật lòng đối đãi với mình, đại khái chỉ có cha mẹ.
11 giờ tối.
Cảnh sát đã bỏ đi.
Mấy thanh niên bị những người mặc đồng phục đen bắt đi, những thực khách khác không bị ảnh hưởng nhiều.
Đám người Mã Sự Thành càng là nên ăn nên uống.
Cho đến khi tất cả thịt nướng trên đĩa nướng khô cạn và uống hết ngụm bia cuối cùng.
“Sảng khoái!” Đan Khải Tuyền ợ một cái.
Quách Khôn Nam: “Quá sung sướng!”
Loại học sinh nghèo như bọn họ, một hai tháng không thể ăn thịt nướng một lần, hôm nay Mã Sự Thành mời, hắn đi theo hưởng phúc, đặc biệt tận hứng.