Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 556 - Chương 556: Còn Chưa Kết Hôn? (3)

Chương 556: Còn chưa kết hôn? (3) Chương 556: Còn chưa kết hôn? (3)

Chớ nói chi là còn vây xem một hồi đấu loạn, đầu tiên là quần ẩu, sau đó Khương Ninh ra tay, tiếp theo người mặc chế phục màu đen bắt người, miễn phí thưởng thức trận hí kịch này, sảng khoái không gì có thể so sánh?

Cùng với đó, A Trà mà hắn yêu, còn đang chờ hắn ở một vị trí khác trên điện thoại.

Có huynh đệ tốt, có thịt ngon, có rượu ngon, có mỹ nhân làm bạn, chính là đỉnh phong nhân sinh.

Mã Sự Thành đi tính tiền, Vương Long Long đi theo.

“Mã ca, ngươi không đủ tiền thì nói với ta.” Vương Long Long chủ động nói.

Vương Long Long không phải là người keo kiệt, trước đó có một ngày, đám Mã Sự Thành đánh bóng bàn bại bởi Dương Thánh, hắn còn mời mọi người ăn xiên nướng.

Mã Sự Thành xua xua tay: “Chắc chắn đủ, không cần ngươi quan tâm.”

Bùi Ngọc Tĩnh đã chuẩn bị thu dọn rời đi, thấy Mã Sự Thành đến trả tiền, nàng tính xong, nói: “Tổng cộng 184 đồng, ngươi đưa 180 đồng đi.”

Mã Sự Thành rút ra hai tờ tiền đỏ, không chút đau lòng mà đưa qua.

Mới vừa lên lớp 10, Mã Sự Thành tương đối để ý tiền bạc, khi đó hắn thật sự không có tiền, nhưng cho dù như vậy, cũng có thể cho bọn Khương Ninh kẹo cao su.

Hôm nay hắn tìm được con đường kiếm tiền, tự nhiên sẽ không lại đau lòng.

Mã Sự Thành tính tiền trở về, Quách Khôn Nam đang lớn tiếng nói chuyện, có lẽ là do uống chút bia, hắn buông lỏng hơn bình thường một chút. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

“Khải Tuyền, ngươi nhìn xem, A Trà còn chưa ngủ, còn đang chờ ta.”

“Này, nghe ta khuyên một câu, về sau tìm bạn gái, nên tìm như vậy đấy!”

Quách Khôn Nam truyền thụ kinh nghiệm kén vợ kén chồng.

Đan Khải Tuyền đã nói đủ hâm mộ: “Ngươi chờ, ta lập tức tìm.”

Quách Khôn Nam tiếp tục khoe khoang A Trà đối xử với hắn tốt cỡ nào.

Mã Sự Thành nhìn Quách Khôn Nam.

Hắn đã nghĩ ra biện pháp, làm thế nào để cho Quách Khôn Nam một kích trí mạng.

Nhưng, hắn vẫn còn do dự.

Khi Mã Sự Thành thanh toán xong, đã là 11 giờ đêm.

Quán nướng lại đón thêm một đám thực khách mới.

Nhìn dáng vẻ, có lẽ là học sinh cấp 3, họ ngồi thành tốp năm tốp ba nói chuyện phiếm.

Đan Khải Tuyền quan sát xung quanh một lát, phát hiện là học sinh khối 12 của Trường THPT số 4.

Khối 12 của THPT số 4, tiết tự học kéo dài đến 11 giờ là kết thúc, nếu ở lại tự học, thậm chí có thể ngồi đến 12 giờ rồi ra về cũng được.

Nói một cách tương đối, khối 10 nhẹ nhàng hơn rất nhiều, 9h30 là tan học, ngoài học sinh của lớp thực nghiệm, thì bình thường chẳng có bao nhiêu học sinh của lớp thường ở lại tự học.

Đan Khải Tuyền đề nghị: “Các huynh đệ đi dạo không?”

Mới ăn thịt nướng xong, ngon thì ngon thật, nhưng Quách Khôn Nam lại khoe khoang bạn gái qua mạng của hắn, làm Đan Khải Tuyền thấy hơi trống vắng.

Hắn thò tay vào trong túi quần, muốn gửi tin nhắn cho Bạch Vũ Hạ, nhưng lại sợ làm phiền giai nhân.

Đi dưới bầu trời đêm, gió thổi qua, càng làm hắn trống vắng hơn.

Vương Long Long vốn định về nhà, nghe hắn nói vậy đáp: “Ha ha, còn muốn đi tăng hai à?”

Mã Sự Thành nói: “Đi thôi, tăng hai vẫn để ta bao cho!”

Quách Khôn Nam đứng bên cạnh nghe xong định tranh phần, tính hắn hào phóng, ngày thường chẳng mời Đan Khải Tuyền thiếu bữa nào, lúc trước vì muốn tỏ tình với Mạn Mạn cùng trường, nên hắn cũng mời Mã Sự Thành ăn xiên nướng.

Sờ túi tiền, hắn thầm thở dài, vốn có thể mời khách nhưng vì giúp A Trà duy trì sự nghiệp bằng các mua một trăm bánh trà, làm ngân sách của hắn thâm hụt trầm trọng.

Đan Khải Tuyền nghe Mã Sự Thành nói vậy, không định ăn chùa nữa, nghĩ một lát rồi chủ động nói: “Ta biết một nhà bán rượu gạo, có thêm trái cây vào rượu, để ta đưa các ngươi đi uống cho bớt ngấy.”

Vương Long Long kinh ngạc: “Chết rồi, hôm nay Khải Tuyền tự dưng đòi mời khách.”

Đan Khải Tuyền đáp: “Đừng nhiều lời, ngươi đi hay không?”

Mã Sự Thành: “Chắc chắn phải nể mặt Tuyền ca rồi.”

“Đi thôi.” Vương Long Long đã gọi điện thoại cho người nhà, nói hắn ở lại trường tự học, cho nên về nhà trễ chút, không có vấn đề gì cả.

Giống như những người khác, Mã Sự Thành thuê nhà ở bên ngoài, còn Quách Khôn Nam và đám còn lại đều trọ ở trường, về muộn cũng không sao.

Họ lại tới quán rượu gạo.

Giờ này quán rượu gạo vẫn còn rất đông khách, quán dùng chung bàn ghế với quán đồ nướng, khách đến ăn đồ nướng thường sẽ gọi thêm rượu gạo bên này.

Đan Khải Tuyền gọi năm cốc rượu gạo, thêm hai đĩa dưa lưới mát,

Họ ngồi xuống, vừa ăn vừa chém gió.

Quách Khôn Nam bỏ di động xuống, khoe khoang: “Các huynh đệ, A Trà nói với ta, chờ nghỉ hè nàng sẽ đến Vũ Châu tìm ta.”

Đan Khải Tuyền lập tức ngó sang: “Thật hay giả thế? Hết yêu đương qua mạng chuyển sang yêu đương ngoài hiện thực à?”

Trước kia hắn có nghe nói qua, chứ chưa gặp trong hiện thực bao giờ.

“Giả sao được mà giả, từ xưa đến nay A Trà không bao giờ gạt ta.” Quách Khôn Nam đáp một cách son sắc.

Hắn thổn thức nói: “Một người con gái, đồng ý băng qua núi đèo tới gặp ngươi, đó chẳng phải là yêu à?”

“Nhưng, ta không để nàng tới, ta nói với nàng, nàng cứ đứng ở đó đừng nhúc nhích, ta sẽ băng qua núi đèo đến gặp nàng.”

Mã Sự Thành nhìn hắn, hắn cảm thấy con mẹ Quách Khôn Nam này bị trúng độc rồi.

Khác hoàn toàn so với Quách Khôn Nam chín chắn lúc bình thường, y như hai người lạ.

Hắn không hiểu, vì sao Quách Khôn Nam vừa nhìn thấy phụ nữ, là chỉ số thông minh lại tụt một nửa.

Mã Sự Thành đột nhiên hỏi: “Nam ca, ngươi mua bao nhiêu trà rồi?”
Bình Luận (0)
Comment