Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 562 - Chương 562: Không Có Việc Gì Đừng Tự Tìm Phiền Phức (4)

Chương 562: Không có việc gì đừng tự tìm phiền phức (4) Chương 562: Không có việc gì đừng tự tìm phiền phức (4)

Mã Sự Thành khẽ gật đầu, nếu không có gì nguy hiểm, thì cũng chỉ là một bộ định tuyến mà thôi, hắn nguyện ý cho các bạn học dùng miễn phí, nhưng hiện tại đã có quá nhiều người biết được, hắn cũng không còn cách nào khác.



Buổi chiều là lớp của Cao Hà Suất, mặt mày ông ấy hồng hào, tâm trạng vô cùng tốt, khi giảng bài cũng không còn nghiêm khắc như trước đây.

Hồ Quân nhìn Cao Hà Suất, cảm thấy cực kỳ buồn bực, thầy Cao lại ở lại lớp tám không chịu đi rồi.

Ông ấy không đi thì giáo viên nữ dạy toán ban đầu quay lại kiểu gì được đây?

Hồ Quân đã sớm không còn nhớ rõ được khuôn mặt của giáo viên dạy toán ban đầu.

“Long Long, ngươi có biết vì sao Cao Hà Suất lại vui vẻ như vậy không?” Hồ Quân truyền giấy cho Vương Long Long.

Vương Long Long nhíu mày ra vẻ nghiêm túc, hắn viết lên giấy: “Cao Hà Suất mới mua xe, có người vừa đăng lên diễn đàn Tieba.”

Hồ Quân: “Cái gì, mua xe, tiền lương cao thế.”

Vương Long Long nói: “Ông ấy là giáo viên được bổ nhiệm của trường chúng ta, nên đương nhiên tiền lương sẽ cao rồi, ngươi không nhận ra trình độ giảng bài của ông ấy rất khó sao?”

Hồ Quân nói: “Ta không nhận ra, hay để ta hỏi Mã ca một chút, xem hắn có nhận ra trình độ giảng bài của Cao béo phì không nhé?”

Có việc cứ tìm đến Mã ca, vô cùng đáng tin cậy.

Vương Long Long: “Không có việc gì đừng tự tìm phiền phức.”

Chiều thứ Sáu, tiết học cuối cùng.

Cao Hà Suất vừa tậu xe mới, tâm trạng vô cùng tốt, nên tốc độ giảng bài chậm hơn bình thường rất nhiều.

Tiết học kéo dài thêm mười phút, dưới vô số lời nguyền độc ác từ học trò, ông ấy mới kết thúc tiết học dài đằng đẵng này.

Vừa bước ra khỏi lớp, Cao Hà Suất thấy Nghiêm Thiên Bằng, học sinh lớp 9, đang đứng ở hành lang, ông ấy nở nụ cười với Nghiêm Thiên Bằng.

Nụ cười của Cao Hà Suất, dường như luôn mang theo châm chọc, khiến Nghiêm Thiên Bằng lạnh cả người.

“Ông ấy nhìn ta làm gì?” Nghiêm Thiên Bằng thầm bĩu môi.

Không đợi hắn nghĩ nhiều, Trương Trì từ phòng học đi ra.

Nghiêm Thiên Bằng nhanh chóng tiến tới khoác vai Trương Trì, kéo đến một góc, mặt hắn lộ vẻ khó xử: “Trương lão đệ à, hôm nay ta có việc phải về trước, chuyện mua thiết bị giao lại cho ngươi nhé.”

Trương Trì vừa nghe, không vui nói: “Có ý gì?”

Cả hai vì kinh doanh, mỗi người góp ba trăm tệ, hẹn nhau đi mua thiết bị định tuyến trong thành phố.

“Hết cách rồi, trong nhà thật sự có việc." Nghiêm Thiên Bằng nói.

Trương Trì: "Thôi được rồi, ngươi đưa tiền cho ta, ta mua hộ ngươi luôn.”

“Cùng đi mua thì có thể mua nhiều hơn, còn có thể mặc cả với ông chủ." Hắn nghĩ vậy.

Nghiêm Thiên Bằng nghe xong, ánh mắt khẽ động, hắn không tin nhân phẩm của Trương Trì, sợ đối phương sẽ nuốt bớt tiền.

Thế là hắn tìm cớ lấp liếm: “Không được, Trương lão đệ, tiền này ta lấy từ nhà, phải mang về chứ."

Trương Trì hỏi: "Ngươi muốn rút vốn? Nếu chỉ mình ta bỏ tiền thì ta sẽ không chia đôi lợi nhuận cho ngươi."

Nghiêm Thiên Bằng nói: "Khai giảng ta nhất định mang theo, chiều Chủ nhật ta đến sớm, sẽ không ảnh hưởng đến việc mua thiết bị định tuyến.”

Trương Trì ngẫm lại thấy cũng được, ý tưởng về thiết bị định tuyến là do Nghiêm Thiên Bằng đưa ra. Trước đây hắn không nghĩ nhiều như vậy, nhưng giờ nghĩ lại, nếu Nghiêm Thiên Bằng không tham gia kinh doanh, hắn có thể kiếm được nhiều hơn.

"Được thôi, hôm nay ta sẽ đi mua trước." Trương Trì không muốn trì hoãn quá lâu.

Mua bộ định tuyến sớm, nhanh chóng kiếm tiền, sau đó trả hết nợ.

Số vốn khởi nghiệp ba trăm tệ hiện tại là hắn mượn người khác, khoản tiền này không giống như vay của lớp trưởng, phải trả sớm.

Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, Mã Sự Thành và Vương Long Long chạy ra ngoài.

Trương Trì thấy Mã Sự Thành, liền hỏi: "Ra ngoài chơi game à?"

"Ừ," Mã Sự Thành lại hỏi, "Cùng đi không?"

Trương Trì cười nói: "Thôi thôi, không đi."

Bây giờ trong mắt hắn, Mã Sự Thành chơi game là không làm việc đàng hoàng, còn hắn, lại tranh thủ lúc người khác chơi game để kinh doanh sự nghiệp của mình.

Cái gì gọi là tiến bộ, đây chính là tiến bộ!

Cho nên, hắn là một người đàn ông cầu tiến, Trương Trì chọn chịu khổ trước, đợi đến khi kiếm được nhiều tiền, sau đó mới tha hồ hưởng thụ.

Mã Sự Thành cùng hắn nói hai câu, chuẩn bị rời đi.

Lại nghe Trương Trì gọi lớn: "Vương Long Long, ta hỏi ngươi một chuyện.”

Vương Long Long dừng bước, hỏi: "Chuyện gì?"

Trương Trì đứng ở góc, vẫy tay.

Vương Long Long vẻ mặt nghi hoặc.

Trương Trì nói: "Thiết bị định tuyến của ngươi tốt nhỉ, mua ở đâu thế? Ta định đến phố điện tử thành phố xem thử.”

Vương Long Long thường đi theo Mã Ca, nên có hiểu biết về các sản phẩm điện tử này.

Vương Long Long chân thành khuyên: "Đừng ra phố điện tử, đồ ở đó đắt lắm. Ngươi đặt mua online là được, cùng một loại mà rẻ hơn 10 tệ."

Hắn không nói dối, đây là kinh nghiệm mua sắm online mà hắn đúc kết được từ Mã Ca, Quách Khôn Nam, và Đan Khải Tuyền.

Trương Trì nghe vậy liền phản bác: "Rẻ hơn 10 tệ, không thể nào! Chắc là hàng giả trên mạng."

Vương Long Long nói: "Chọn đúng cửa hàng thì không có hàng giả. Mà thiết bị định tuyến loại này cũng không đắt, ai mà đi làm giả chứ?"

Trương Trì nói: "Ta gọi điện hỏi cửa hàng trong thành phố, họ nói có thiết bị định tuyến mới, tốc độ mạng nhanh, chất lượng tốt mà giá còn rẻ."

Vương Long Long hỏi ngược lại: "Họ mở cửa hàng, họ có thể nói đồ mình dỏm à?"

Trương Trì cười cười: "Họ mở cửa hàng, họ có thể không hiểu hơn cậu à?"
Bình Luận (0)
Comment