Chương 591: Ngươi có đồng ý với lựa chọn này không? (3)
Chương 591: Ngươi có đồng ý với lựa chọn này không? (3)
Từ đó về sau, khi người khác hỏi tới, Tiết Nguyên Đồng không hề nói ra công việc của mẹ mình.
Hôm nay đối mặt với câu hỏi của Trần Tư Tình.
Tiết Nguyên Đồng định giấu giếm theo bản năng, nhưng sau đó nàng nhận ra, cần gì phải giấu giếm nào.
Trần Tư Tình, Bạch Vũ Hạ không phải đám nữ sinh cấp 2 kia, các nàng sẽ không lôi gia cảnh nhà người khác ra làm trò cười.
Huống hồ, Tiết Nguyên Đồng bây giờ cũng khác, nàng là người đứng đầu khối, nàng có thể làm mẹ nở mày nở mặt.
Quan trọng nhất là có Khương Ninh ở đây.
Tiết Nguyên Đồng suy nghĩ một lát, sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu đáp: “Mẹ ta làm việc ở công ty Trường Thanh Dịch, nếu mẹ ta mà nghỉ việc, thì gần một trăm người trong công ty không có cơm ăn.”
Cái miệng nhỏ của Trần Tư Tình há to, mẹ của Tiết Nguyên Đồng là lãnh đạo?
Bạch Vũ Hạ nói: “Gần một trăm công nhân không có cơm ăn, quả thật là một lãnh đạo giỏi.”
“Bình thường mấy công ty nhỏ cũng chỉ có bấy nhiêu người thôi.”
Trần Tư Tình nói: “Công ty cha ta làm việc, tổng cộng mới có hơn 80 người.”
Các nàng không ngờ, gia cảnh Tiết Nguyên Đồng lại tốt đến thế, bảo sao lại thân thiết với Khương Ninh như vậy, hóa ra là cha mẹ làm việc cùng công ty.
Sau khi Tiết Nguyên Đồng nhận được ánh mắt kinh ngạc của hai đứa bạn, cảm thấy rất hài lòng.
...
Bàng Kiều nói với Vương Yến Yến: “Yến Yến, ta quyết định giảm béo.”
Nàng hút một ngụm trà sữa.
Vương Yến Yến nói: “Ngươi có béo đâu, vả lại không phải ngươi đang ăn giảm lượng đường sao?”
Bàng Kiều nhớ lại cảnh tưởng mấy tỷ muộn nâng mình lên khi mình té xỉu ở phòng học.
Thực ra nàng nghe thấy các nàng hô: “Một hai ba kên!”
Bàng Kiều nghe thấy hết.
Cho nên nàng quyết định mình phải giảm béo, ít nhất là đến mức các tỷ muội có thể nâng nàng lên được.
Bên kia.
Dương Thánh đang ghi danh tham gia đại hội thể thao, nàng chọn chạy 1500m dành cho nữ.
Du Văn, Giang Á Nam, Trầm Thanh Nga thì thảo luận về giá trị quan của việc kết hôn.
Du Văn phát biểu: “Nếu sau này ta lấy chồng, chắc chắn ta sẽ tìm một anh đẹp trai, kinh tế không tốt lắm cũng được, chúng ta có thể cùng nhau phấn đấu.”
Trầm Thanh Nga hờ hững đáp: “Đẹp trai và có kinh tế, ta muốn cả hai.”
Nàng sống ở nhà tỷ tỷ, được mở mang về cuộc sống của gia đình họ, cơ bản là cứ đến kỳ nghỉ, nhà họ lại đi du lịch khắp cả nước.
Một khi được trải nghiệm cuộc sống đó sẽ rất khó quay lại quỹ đạo cũ.
Bây giờ Trầm Thanh Nga chăm chỉ học hành là hy vọng sau này xứng đáng sống một cuộc sống như thế, tương lai thi vào trường đại học trọng điểm, nàng có muốn tới định cư ở các thành phố lớn.
Du Văn nhìn Trầm Thanh Nga, không cảm thấy nàng yêu cầu quá đáng, Trầm Thanh Nga xinh đẹp, thành tích tốt, đứng top 15 toàn ban.
Tuy họ lớp 10-8 của họ là lớp bình thường, như lại mạnh hơn các lớp bình thường khác nhiều.
Ví dụ như top 5 lớp Đổng Thanh Phong đi, với thành tích của hắn, đặt ở các lớp cùng khối khác thừa đủ giữ top 1, nhưng đặt ở 10-8 thì chỉ có thể đứng ở vị trí thứ năm.
Sau khi hai nàng nói xong lại đến lượt Giang Á Nam.
Giang Á Nam nói: “Đẹp trai và có điều kiện kinh tế, với ta hai cái này chỉ là thứ yếu. Ta hy vọng cha mẹ hắn đều chết hết, bởi vì ta nghe nói mẹ chồng nàng dâu khó mà sống chung với nhau được.”
Câu này của nàng khiến Du Văn và Trầm Thanh Nga không lý giải được ngay, vì hai nàng chưa bao giờ nghĩ đến phương diện này.
Dương Thánh bên cạnh cảm thấy thật vớ vẩn.
Nàng nhìn Giang Á Nam rồi đột nhiên hỏi: “Ngươi muốn thêm gánh nặng cho con cái của mình à?”
Ngày 17 tháng 4, thứ Năm.
Khoảng cách đến ngày lễ kỷ niệm trường càng ngày càng gần.
Các buổi tập Thái Cực Quyền tại trường đã dạy hết toàn bộ mười hai thức.
Trong những ngày tiếp theo, học sinh liên tục tập luyện Thái Cực Quyền, không ngừng rèn luyện để biểu diễn trước các lãnh đạo và cựu học sinh danh tiếng.
Ban đầu, nàng định nhờ Khương Ninh chỉ dạy thêm về Thái Cực Quyền để có thể khiến người khác ngạc nhiên. Nhưng mỗi lần nàng đến phòng Khương Ninh vào buổi tối, hắn luôn tìm đủ mọi lý do để từ chối, như vừa tắm xong, không có sức, hoặc học mệt rồi, muốn chơi game để thư giãn.
Trước đây, nàng còn lo lắng không học được Thái Cực Quyền.
Ai ngờ, ngày hôm trước, Đan Khánh Vinh nói với nàng rằng nàng không cần tham gia biểu diễn Thái Cực Quyền mà phải đại diện cho khối lớp mười để lên sân khấu diễn thuyết.
Kể từ đó, nàng trở nên kiêu ngạo.
Vì việc nàng không còn tham gia tập luyện Thái Cực Quyền nữa đã khiến các bạn trong lớp phải ghen tị.
Chiều nay sau khi tan học, trong khi các bạn khác xuống sân tập Thái Cực Quyền, Khương Ninh và nàng đi về phía nhà xe, định về nhà ăn cơm.
Khương Ninh đã giao linh gạo cho dì Cố trước, bữa tối nay sẽ là cơm.
...
Tháng tư, trời tối muộn.
Khi Khương Ninh và nàng về đến nhà, trời vẫn còn sáng.
Dì Cố không ra đón, Khương Ninh dùng thần thức quét qua, thấy nàng đang xào rau trong bếp.
Khương Ninh để chiếc xe đạp địa hình ở cửa, tiện cho buổi tối đi học thêm sẽ dễ lấy.
“Mẹ!” Nàng vừa bước vào sân đã ngửi thấy mùi thơm ngát, mùi thơm độc đáo này làm nàng tinh thần phấn chấn.
Nàng bước nhanh vào bếp.
Dì Cố không ngừng xào rau, quay lại nhìn nàng và Khương Ninh theo sau.
Dì Cố mỉm cười dịu dàng: “Chén đũa mẹ để trên bàn rồi, rửa tay nhanh đi, thức ăn sắp xong rồi đấy.”
Nàng không nghe, lần theo mùi thơm, phát hiện đó là mùi cơm.
“Cơm thơm quá!” Nàng kêu lên.
“Mẹ, mẹ mua gạo ở đâu vậy?”
Dì Cố: “Khương Ninh đưa cho đấy.”
Nàng lại nhìn Khương Ninh với vẻ nghi ngờ.