Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 627 - Chương 627: Ngươi Hại Ta Rồi (2)

Chương 627: Ngươi hại ta rồi (2) Chương 627: Ngươi hại ta rồi (2)

Quách Khôn Nam cảm thấy thất vọng như con chó đang đi trên đường bị người ta đá một cái.

Trước khi hắn kể cho Từ Nhạn mấy chuyện của Hoàng Trung Phi thì nàng hồi âm siêng hơn hẳn.

Thế nhưng khi đến khi hắn kể nàng chỉ gõ cộc lốc mấy chữ.

Hắn muốn Từ Nhạn quan tâm đến mình.

Quách Khôn Nam dừng lại một lúc rồi đột nhiên nói: "Mã ca, chụp ảnh màn hình đi."

Mã Sự Thành: “Ảnh chụp màn hình?”

"Chụp hình ngươi vừa nhận được 500 tệ ấy."

Mã Sự Thành chụp xong, Quách Khôn Nam liền hỏi: "Mã ca, ngươi có đăng không?"

Ý là Mã Sự Thành có đăng lên QQ không.

Mã Sự Thành nói: “Bình thường thì không, kiểu gì cũng có người đi vay tiền, phiền.”

Quách Khôn Nam lại hỏi: "Mã ca, ngươi kiếm được 500 tệ này có khó không?"

"Không khó, chỉ cần chăm chỉ là có thể kiếm được."

"Mã ca, ngươi nghĩ nếu ta đi làm thì có kiếm được không?" Quách Khôn Nam nói.

Mã Sự Thành suy nghĩ một lát rồi nói: “Được chứ, nhưng sẽ tốn rất nhiều công sức. Từ nay về sau, ngươi hãy bắt đầu làm quen với cơ chế của game, chơi một cách nghiêm túc, nghiên cứu cách đánh, chắc chỉ mất hai tháng thôi."

"Hai tháng lâu quá." Quách Khôn Nam thở dài, "Hơn nữa, ta không làm vì để có tiền."

Mã Sự Thành kinh ngạc: “Ngươi muốn làm gì?”

Quách Khôn Nam xem lịch sử trò chuyện giữa hắn và Từ Nhạn, hầu hết là hắn nhắn, chỉ có vài chữ thuộc về Từ Nhạn.

Mặt hắn méo mó, một lúc sau, Quách Khôn Nam quyết định: "Mã ca, gửi cho ta bức ảnh kia đi."

Ánh mắt Mã Sự Thành hơi chuyển động. hắn có lẽ biết Quách Khôn Nam định làm gì.

"Nam ca, ngươi đã thay đổi rồi."

Sau khi Quách Khôn Nam nhận được ảnh chụp màn hình, hắn liền đăng lên: ‘Chơi tí thôi đã được 500 tệ ’

Ảnh: Ảnh chụp màn hình đã chuyển tiền.

Sau khi đăng bài, Quách Khôn Nam nói: “Con người sẽ luôn thay đổi phải không?”

"Ta chỉ cần biết mình có thể làm được, thế là đủ."

Mã Sự Thành thực ra muốn nói: ‘Khác chứ’.

Tuy nhiên, hắn không nói ra điều đó.

Lúc này, Mã Sự Thành mới nhớ tới một đêm của học kỳ trước, Quách Khôn Nam mời hắn đến một quán đồ chiên, xin thỉnh giáo về việc của “Mạn Mạn”.

Lúc đó Mã Sự Thành bảo hãy để cô gái ấy tiếp tục cho đi, từ đó giúp việc tỏ tình dễ thành công hơn, nhưng hắn không nghe.

Nhưng bây giờ, Quách Khôn Nam lại yêu cầu hắn chụp ảnh màn hình, chủ động lừa gạt người ta? Hay con người hắn đã thay đổi?

Mã Sự Thành lấy điện thoại di động ra, bấm thích bài đăng của Quách Khôn Nam và bình luận rằng: "Nam ca đỉnh quá!"

Sau đó, hắn chuyển sang tài khoản của Vương Long Long, thêm một cái bình luận nữa.

Quách Khôn Nam cảm thấy vui mừng khi thấy Mã ca ủng hộ mình như vậy, sở dĩ hắn đăng bài là muốn Từ Nhạn thấy tầm ảnh hưởng của mình.

Hắn muốn Từ Nhạn biết rằng Quách Khôn Nam không hề thua kém Hoàng Trung Phi.

Quách Khôn Nam còn chưa vui vẻ được bao phút thì đột nhiên WeChat nhận được tin nhắn: "Quách Khôn Nam, ngươi có ở đó không?"

Đây là tin nhắn của một bạn gái chung lớp cấp hai của Quách Khôn Nam gửi.

‘Cừ lắm, mới đó đã được các cô chú ý rồi à? ' Quách Khôn Nam thấy khó tin, thật tuyệt.

Quách Khôn Nam: "Sao thế?"

"Ta thấy ngươi đăng trên không gian QQ. Giàu rồi ha. Ngươi thực sự rất tốt bụng, có thể cho ta vay 200 tệ được không?" Cô gái nói.

Quách Khôn Nam bối rối.

Cô gái liền nói: “Không cần nhiều đâu, chỉ cần 200 thôi.”

Quách Khôn Nam không muốn cho, liền kiếm cớ: "Ta không thấy ngươi, không tiện."

Cô gái: “Không sao đâu, chỉ cần gửi cho tôi một phong bao lì xì màu đỏ qua WeChat là được.”

Mã Sự Thành sau khi nhìn thấy liền hỏi: "Ngươi quen nó à?"

Quách Khôn Nam nói: “Không hẳn, hơn nửa năm rồi chưa liên lạc gì.”

Mã Sự Thành: “Từ chối thẳng đi.”

Quách Khôn Nam do dự: "Ngại quá."

Cô gái tiếp tục gửi tin nhắn: "Chúng ta từng rất tốt. Trước đây ta cho ngươi vay tiền, người cũng đã trả. Mối quan hệ của chúng ta tốt mà phải không?"

Những lời này càng khiến Quách Khôn Nam càng thêm bối rối.

Mã Sự Thành sau khi nhìn thấy liền lắc đầu: "Ngươi quá mềm lòng."

Hắn cầm điện thoại, nhắn: “Hơn nửa năm nay, một ngày của ta dài như một năm, đêm khuya ta luôn nhớ đến ngươi. Thực ra, có một điều ta vẫn luôn muốn nói, ngươi có thể làm bạn gái ta được không?"

Quách Khôn Nam thấy thế thì sợ chết khiếp:

"Mã ca, ngươi hại ta rồi!"

Mã Sự Thành tự tin nói: “Không sao đâu, nàng ấy nhất định sẽ không đồng ý. Đến lúc đó hãy nói như này: Nếu quan hệ rõ ràng thì không thể vay tiền được.”

Vừa dứt lời, đã thấy cô gái trả lời: "Thật sao? Thật sao! Thì ra ngươi thích à, Quách Khôn Nam!"

Mã Sự Thành sửng sốt, kịch bản này hơi sai sai?

Quách Khôn Nam đau khổ, đập bàn thở dài: "Mã ca, ngươi hại ta rồi! Cô ta chỉ xinh hơn Bàng Kiều có tí thôi!"

Quách Khôn Nam vội vàng giật lại điện thoại, ngay cả Từ Nhạn cũng không kịp tìm, cứ một mạch giải thích với bạn nữ cùng lớp:

"Xin lỗi, vừa nãy điện thoại ta bị thằng em họ ta lấy đi."

Kết quả là bạn nữ cứ đeo bám lấy hắn, nhắc lại lời tỏ tình vừa nãy, tuyên bố sẽ đăng lên mạng xã hội.

Quách Khôn Nam bị đe dọa.

......

Đổng Thanh Phong từ cửa trước của lớp bước vào, hắn cầm theo vài hộp cơm.

Từ lúc bước vào cổng trường, hắn đã thu hút sự chú ý của các bạn học xung quanh.

Tuy nhiên, Đổng Thanh Phong hoàn toàn không để ý, hắn thẳng lưng ngẩng cao đầu, trở về lớp học.

Thứ hắn cầm không chỉ là mấy hộp cơm, mà còn là bữa tối đầy yêu thương của một nhóm các bạn nữ đáng yêu.
Bình Luận (0)
Comment