Chương 671: Thay đổi cách nhìn (2)
Chương 671: Thay đổi cách nhìn (2)
Thôi Vũ: “Giàu có cũng đừng quên anh em”.
Một chỗ râm mát cạnh xe tải.
Trương Trì đang chơi điện thoại di động, hắn định tag Cảnh Lộ. Đột nhiên, có người ở đằng xa hét lên: "Ngừng chơi điện thoại và làm việc đi!"
Trương Trì nhìn lên và nhìn thấy một thanh niên khoảng 20 tuổi đang ngồi ở ghế lái của chiếc máy lớn, bề ngoài trông lưu manh, đang ra lệnh cho họ.
Vì Trương Trì nợ tiền người khác nên cuối tuần hắn không về nhà mà tìm một công trường gần đó đi làm, chủ yếu là gia công gạch rỗng bê tông.
Làm việc vất vả, mệt mỏi quá,
Chàng trai trẻ là con trai của ông chủ, mọi người gọi hắn là 'sếp nhỏ'.
Sếp nhỏ chịu trách nhiệm điều khiển máy móc và quản lý công nhân, Trương Trì là một trong những công nhân.
Hắn miễn cưỡng đứng dậy.
"Tiểu Trương, chúng ta lập đội đi!" Người lên tiếng là một người đàn ông trung niên, quần áo lấm lem bụi xi măng, gương mặt đen đen, lương thiện và in hằn dấu vết của sự cơ cực.
Trương Trì phối hợp với chú ta, cúi xuống, loay hoay nhấc một bao xi măng nặng rồi đổ vào cửa máy.
Cỗ máy gầm lên tiếng lớn, gạch bê tông bắt đầu được sản xuất.
Sếp nhỏ hét lên: "Mau lên, chậm quá!"
Trương Trì liếc nhìn hắn. Sếp nhỏ đang ngồi trong máy với bộ quần áo sạch sẽ.
Không giống như Trương Trì, người bẩn thỉu vô cùng, đột nhiên trong lòng cảm thấy mất cân bằng.
Sếp nhỏ không kiên nhẫn hét lên: "Còn ngươi thì sao, Tiểu Trương? Ngươi đang nhìn cái gì vậy? Đi nhanh đi!"
Trương Trì không vui, chết tiệt, hắn tại sao có thể chỉ huy mình chứ?
Nhưng Trương Trì chỉ có thể làm việc như một con bò?
Đặc biệt là sau khi sếp nhỏ nói xong, hắn vặn chai Coca ra uống một ngụm, điều này càng khiến Trương Trì không vui.
…
Khương Ninh vác chiếc xô về nhà, mọi thứ đều suôn sẻ, khi lên con đê, một số người nhìn thấy tôm trong chiếc xô thì ngạc nhiên.
Tiết Nguyên Đồng vô cùng hài lòng.
Trở lại nhà gỗ, Tiết Nguyên Đồng tìm cái chậu lớn ở nhà. Khương Ninh đổ tôm ra.
Tôm càng bò trong chậu lớn, bùn đất làm mặt nước sẫm màu.
Cảnh Lộ nói: “Bẩn quá.”
Tiết Sở Sở: “Không sao đâu, lát nữa mang đi rửa.”
Khương Ninh lấy nước đổ vào chậu lớn mấy lần, cho tôm nếm mùi ‘mưa như nước trút’.
Sau vài lần rửa, tôm đã sạch sẽ.
Tiết Sở Sở nhìn một hồi rồi nói: “Chỗ tôm này cũng kha khá thịt đó.”
Cảnh Lộ: “Ngươi nhận ra à?”
"Ừ." Tiết Sở Sở biết rất nhiều.
Nàng ngồi xổm bên chậu và nhặt một con tôm càng lên: “Nhìn con này này, nó có càng to, đuôi cứng và đen, không có nhiều thịt.”
Cảnh Lộ: “Tưởng con lớn này có rất nhiều thịt, nhưng kết quả lại như thế này, thật vô dụng.
Tiết Sở Sở đặt tôm trở lại chậu, bắt một con khác. Nàng gỡ đuôi tôm ra, thấy bên trong có mọt đường chỉ rất rõ.
“Loại này không đen, màu rất nhạt và nhiều thịt”.
“Chúng ta bắt được rất nhiều tôm, thật là may mắn”.
Lúc này Tiết Nguyên Đồng cầm mấy chiếc bàn chải đánh răng cũ đi tới, đưa cho mỗi người một chiếc.
Nàng nhặt một con tôm lên và chải trôi đi bùn.
“Tôm dưới sông bẩn quá, chúng ta trước tiên làm sạch chúng đi.”
Thấy thú vị, Cảnh Lộ cũng bắt chước theo, chà xong con nào liền ném vào chậu nước trong.
Hơn 100 con tôm, rất nhiều việc.
Bốn người dời chiếc ghế nhỏ tìm một chỗ ngồi dưới bóng mát để chà tôm.
Tôm càng được ném vào chậu từng con một, nước bắn tung tóe.
Kì thực, rất khó để làm sạch hoàn toàn tôm càng bằng phương pháp này nhưng nó sạch hơn rất nhiều so với tôm hùm bán ở các nhà hàng bên ngoài.
Khương Ninh rất kĩ tính, con nào được chà xong sẽ được hắn xử lí bằng pháp thuật đến khi sạch bong.
Tiết Nguyên Đồng nhìn tôm trong chậu, cười quái dị: “Cứ tận hưởng đi, ta sắp giết bọn mi rồi!”
Nàng cầm lấy một con tôm, kéo đứt phăng một vài chân của nó, sau đó kéo chỉ ra khỏi đuôi, cuối cùng dùng kéo để cắt bỏ đầu.
"Các ngươi học được chưa? Ta sẽ thị phạm một lần nữa!" Tiết Nguyên Đồng dạy họ cách xử lý tôm càng.
Cảnh Lộ đã quan sát động tác của Tiết Nguyên Đồng. Trong khoảng thời gian này, nhận thức của nàng về Tiết Nguyên Đồng đã thay đổi rất nhiều.
Trước đây ở trường, nàng ấn tượng Tiết Nguyên Đồng suốt ngày lười biếng, thường ngủ gật trong lớp, chơi điện thoại di động và ăn đồ ăn vặt khi thức dậy, rất ít khi học.
Ngoài việc cãi nhau với Khương Ninh, thì hiếm khi giao tiếp với người khác.
Chuyện cơm nước đều nhờ Khương Ninh mang hộ.
Điều Cảnh Lộ ấn tượng là, một thiên tài được trời xót thương, nhưng lại kém tự chủ trong cuộc sống hằng ngày.
Nhưng giờ đây, khả năng xử lý tôm khéo léo của Tiết Nguyên Đồng đã khiến Cảnh Lộ thay đổi suy nghĩ rất nhiều.
'Hoàn toàn khác khi ở trường học ...'
‘Người ta nói rằng Tiết Nguyên Đồng nấu những món ăn rất ngon, chẳng hạn như món thịt thỏ lần trước. ’
Xem ra, Tiết Nguyên Đồng thực sự rất giỏi.
…
Quán nét.
Mã Sự Thành yêu cầu quản trị viên mạng mở thẻ người lớn, đang chơi game trong quán nét.
Nói chính xác là đang chờ ghép đôi.
Đột nhiên, biểu tượng QQ ở góc dưới bên phải nhấp nháy.
Thôi Vũ: “Mã ca, anh biết cách nhập số ảo trên điện thoại di động không, khi ta gửi tin nhắn cho người khác, họ không thấy số điện thoại di động của ta.”
Mã Sự Thành gõ gõ bàn phím: “Việc này đơn giản, ta sẽ gửi cho ngươi một phần mềm.”
Thôi Vũ: “Còn nữa, Mã ca, sau khi gửi tin nhắn bằng số ảo, ta có thể nhận được tin nhắn trả lời của người kia không?”
Mã Sự Thành: “Để ta kiểm tra xem, ta chưa từng làm việc này bao giờ.”
Thôi Vũ: "Có phiền phức không?"
Nói xong, hắn suy nghĩ một chút, hay là thôi vậy: "Mã ca, dừng lại đi, ta gửi QQ."
Mã Sự Thành: “Hả? Thế cũng được.”