Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 933 - Chương 933: Trượt Patin (3)

Chương 933: Trượt patin (3) Chương 933: Trượt patin (3) Chương 933: Trượt patin (3)

Đám người Mã Sự Thành để ý thấy tiếng động ở quầy tiếp tân thì trượt về phía này chào hỏi.

Giày trượt patin có hai loại, hai hàng bánh và một hàng bánh.

Tiết Nguyên Đồng và Tiết Sở Sở chưa từng trượt patin, dựa theo trực giác phán đoán của nàng thì giày loại hai hàng bánh đơn giản hơn.

Màng giày xong, Khương Ninh nói với nàng: “Ngươi biết trước không."

Tiết Nguyên Đồng dè dặt nói: “Không biêt lắm."

Khương Ninh dắt tay dạy nàng trượt, ban đầu Tiêt Nguyên Đồng bị doạ căn bản không dám buông tay, chỉ sợ sẽ ngã xuồng.

Đau hay không là một chuyện, chủ yêu là sợ mãt mặt.

Tiết Sở Sở ở bên cạnh không ai giúp đỡ, nàng vịt lan can cẩn thận dè dặt như đi trên băng mỏng, Từ Nhạn ở phía xa là cao thủ trượt patin, nàng trượt về phía này thây Tiết Sở Sở trông thật xinh đẹp.

Từ Nhan từng làm lớp trưởng giỏi giao tiếp, nàng phóng khoáng nói: “Ngươi chưa từng chơi nhỉ, ta dẫn ngươi."

Từ Nhạn cười rạng rỡ, có lực tương tác dê dàng khiển người ta có thiện cảm. Tiết Sở Sở thấy nàng rất nhiệt tình, do dự một lúc thì đồng ý.

Thôi Vũ thấy Từ Nhạn giúp người ta, hắn trượt đến mép ngoài tìm ghê ngổi nghỉ ngơi.

Vương Long long nói: “Thôi ca, ngươi làm sao thể nàng là cô gái khiển trái tỉm Nam ca của ta tan vỡ đây."

Thôi Vũ: “Ngươi không hiểu, ta chỉ đang lây lại thể diện thay cho Nam ca thôi."

Mạnh Quế: “Cách tìm lại thể diện chính là theo đuổi nàng?”

“Đương nhiên rổi, Nam ca của ta ngã ở đâu ta hay hắn đứng lên ở đó!” Thôi Vũ nói phóng đại, lúc này trên mặt hắn được bao phủ sự chói lọi của lẽ phải.

Mười mấy phút trôi qua sân trượt patin có thêm mây bạn nhỏ, Tiết Nguyên Đồng nhìn thấy bạn nhỏ không ai giúp nhưng lại trượt như cá gặp nước thì lập tức cảm thầy rất xầu hổ.

Nàng vịn lan can trịnh trọng nói: Thật ra ta biết trượt.”

Khương Ninh mặc cho nàng trượt đi, không có cái đuôi liên luy hăn liên phát huy thực lực, tính nhịp nhàng cực mạnh cho hẳn thử nghiệm kỷ xảo kiều Hoa. Hắn tăng tốc độ, chẳng mấy chốc vượt hơn nửa sân trượt patin.

Tiếp đo Khương Ninh xoay hai chân đổi hướng trượt ngược lại, giày patin vạch ra một vòng tròn lớn độ cong rất ngẫu, cuối cùng dừng lại một cách lạnh lùng.

Tdn vịn lan can, trừng mắt nhìn.

Sau khi Từ Nhạn thấy vậy thì có chút ngạc nhiên, cô biết cách dừng này nhưng khác biệt là tốc độ vừa nãy của Khương Ninh rât nhanh, độ nguy hiểm không nhỏ.

Trừ phi trạng thái của cô vô cùng ổn mới dám thử một chút.

Khương Ninh chơi mãi cho đến gần trưa, thời gian này hắn ra ngoài mua mây ly trà trái cây lạnh, chia cho đám người Mã Sự Thành và Thôi Vũ, lần trước ở chùa nhỏ mầy người này đứng ra trợ uy giúp hắn, hắn vẫn chưa quên.

Từ Nhạn cũng được một ly, suy cho cùng cũng đã dạy Tiết Sở Sở một buổi.

Đợi khi Khương Ninh dẫn hai cô gái ra khỏi sân trượt patin, Mã sự Thành để nghị: “Giải tán thôi, trưa chúng ta đi ăn gà nổi đãt đi."

Vương Long Long và Mạnh Quế không ý kiền, trái lại Thôi Vũ nói: “Các ngươi đợi ta chút."

Hắn kéo Mạnh Quế thương lượng với hẳn: “Quê ca giúp ta xin QQ đi.” Mạnh Quế: “Sao ngươi không đi?” Thôi Vũ tự mình biết mình: “Ấn tượng của nàng với ta không tốt, ta đi chắc chăn sẽ bị từ chối."

Mạnh Quế và Thôi Vũ tình nghĩa sâu: đậm, trước lời để nghị của anh em tốt hăn đã đổng ý, dẫu sao cũng không phải bản thân hắn xin QQ, cho nên không có gì đáng căng thẳng.

Hắn cầm giày patin tìm đến chỗ Từ Nhạn đang luyện kỹ xảo.

Từ Nhạn thấy kiểu tóc của Mạnh Quế lạ lùng không giồng người đàng hoàng, nàng lại không quen đổi phương, đang chuẩn bị từ chổi.

Vẻ mặt Mạnh Quế nghiêm túc: “Bạn của ta đã lập nhóm học sinh mới trưởng trung học sổ 4, có rất nhiều học sinh mới hỏi chuyện, bọn ta bận không hết việc, nghe nói ngươi giỏi quản lý, ngươi vào nhóm đi cho ngươi làm người quản lý."

Sau khi Từ Nhạn nghe xong thì thái độ thả lỏng.

Mạnh Quế lại nói chêm vào, Từ Nhạn mang thái độ muốn thử xem nên nói ra số QQ của nàng.

Mạnh Quế sờ túi, điện thoại để quên ở quầy tiếp tân, hắn chơi trượt patin sợ ngã hư điện thoại.

Bây giờ nếu quay lại lấy thì chẳng ra làm sao, Mạnh Quê không làm chuyện đó, hãn nghĩ ra một cách hay còn có thể thuận tiện thể hiện IQ của hắn: “Ngươi cứ nói với ta, lát ta về thêm ngươi."

Từ Nhạn đọc một dãy số.

Mạnh Quế đọc thầm mấy lần, đã có dự tính trước mọi chuyện.

Hắn trượt patin chạy về phía quầy tiềp tân.

Kết quả vừa lấy điện thoại ra, đệch, số QQ của Từ Nhạn là bao nhiêu nhỉ? ...Nhớ thế nào cũng không nhớ ra nữa.

Thôi Vũ thăm dò: “Xin được chưa?” Mạnh Quế lúng túng, hắn ngượng ngập nói: “Từ Nhạn chê ta và ngươi cùng một bọn, không cho."

Chủ nhật dì Cố không đi làm. Vì ngày mai là kỳ thi cuối kỳ của trường THPT số 4, Đồng Đồng đã được “thả” một học kỳ. Nàng dự định nấu một bữa ngon để thưởng trước cho con gái và Khương Ninh.

Bình thường, nàng thường sẽ dậy sớm và đạp xe ra chợ sớm để mua được những thực phẩm tươi ngon nhất.

Nhưng hiện nay, Hoa Phượng Mai phụ trách mảng mua sắm của công ty Dịch Trường Thanh, quen thuộc với các chợ rau lớn, chỉ cần một lời nhắn, họ đã có thể chuẩn bị sẵn nguyên liệu cho nàng.

Hơn nữa giá cả cũng được ưu đãi nhất, không bao giờ qua loa.

Buổi sáng, Tiết Nguyên Đồng lề mề mãi đến 8 giờ mới dậy. Hôm qua nàng vận động quá sức ở sân trượt patin, chân nàng đau đến mức đi lại có phần tập tênh.
Bình Luận (0)
Comment