Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 932 - Chương 932: Trượt Patin (2)

Chương 932: Trượt patin (2) Chương 932: Trượt patin (2) Chương 932: Trượt patin (2)

Đáng tiếc trời vừa không mưa mà ipad cũng thuộc về Khương Ninh, nàng chán ghét đẩy sang một bên. Nàng co rút trên sô pha, hai tay ôm đầu gối, tập trung xem tỉ vi.

Hai nhân viên bán hàng đang giải thiệu thuốc giảm cân trên tỉ vi, giảm cân định hình cơ thể không tác dụng phụ, không bao giờ tăng giá, khoác lác ba hoa thiên địa.

Lúc trước bán 2999 tệ, bây giờ một liệu trình chỉ cần 899 tệ, người bán hàng ra sức dân dụ người xem đặt hàng, lúc đếm ngược đồng hồ buộc phải gọi điện trong thời gian đó, một khi hết giờ lập tức quay về giá gốc. Mắt Tiết Nguyên Đồng sáng ngời, nàng sờ cái bụng nhỏ, bằng phẳng mềm mại, hoàn toàn không cần đến thuốc giảm cân.

Tốt thật, không cẩn làm gì hết đã tiết kiệm được 899 tệt Một tiếng sau nàng không hề thấy nhàm chán tí nào, có lúc cười ngây: ngô mãy tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nụ cười, vô lo vô nghĩ.

Lúc Khương Ninh bước vào Tiết Nguyên Đồng vẫn đang cười, để ý thấy hắn đến rổi thì khuôn mặt nhỏ lập tức xụ lại.

“Vào thành phố chơi không?” Khương Ninh nói: “Dân ngươi chơi trượt patin."

Tiết Nguyên Đồng nghĩ đến trượt patin chơi vui nên đã cảm động, nhưng lại nhăn nhó.

“Chơi patin xong chúng ta đi ăn món ngon, buổi trưa không nâu cơm nữa." Khương Ninh nói.

Tiết Nguyên Đồng càng cảm động hơn, thẩm tính toán tiển tiêu vặt trong lòng, quả thật túi tiền cũng đủ. Gần đây mẹ cũng dư dả, tiền tiêu vặt của tdn rất nhiều, huổng hổ còn có tiền thưởng của kỳ thi trường.

“Ta gọi Sở Sở.” Tiết Nguyên Đồng nói.

“Chẳng phải nàng đang học sao? Chịu đi không?” Khương Ninh hỏi.

Tiết Nguyên Đồng nói: “Ta có cách.” Nói rồi Tiết Nguyên Đồng tự mình đến nhà Sở Sở, mầy phút sau Tiết Sở Sở theo nàng ra ngoài.

Thành phố, trung tâm thương mại Blue Horse giai đoạn 1.

Trung tâm thương mại hình tròn chạm rồng cực lớn, Khương Ninh đi bộ trên nến đá hoa màu trăng nhăn bóng. Hai cô gái một lớn một nhỏ đi theo phía sau hẳn.

Nhất là Tiết Sở Sở đang lứa tuổi dậy thì, vẻ ngoài xuất chúng thu hút nam nữ đi qua xung quanh liên tiếp đưa mắt nhìn.

Cách mấy chục mét mấy cậu con trai 1718 tuổi tụ lại một trong sô đó nhuộm tóc vàng thỉnh thoảng nhìn sang bên này, nhỏ giọng bàn tán.

Với thính giác của Khương Ninh nghe được rõ ràng bọn họ đang lên kê : hoạch đi qua xin cách liên lạc của Tiết Sở Sở.

Khương Ninh không đồng ý, nếu Tiết Sở Sở một mình ra ngoài dạo chơi có lẽ hơi phiền phức, thể nhưng có hắn ở đây hoàn toàn không cẩn lo lăng.

Bọn họ đi dạo ở lầu 1 trước sau đó đến cửa hàng bán trang sức ở lầu 2, Tiết Nguyên Đồng nhìn trúng hai cái kẹp tóc rất đẹp giá gần 20 tệ, nàng lên - Taobao tìm mâu giống vậy chỉ có mây tệ.

Dạo lầu 2 xong tiếp tục đến lầu 3, khu vui chơi ở lầu 3 rất nhiều, mở ra đủ kiểu lớp hướng dân.

Tiết Nguyên Đồng đứng bên ngoài cửa số sát đât nhìn vào nhóm con trai mặc đồ võ thuật bên trong, bọn họ xếp hàng ngay ngăn đá chân đánh quyền, uy nghiêm mạnh mẽ, miệng còn hô lên “ha' trông rất khí phách. Tiết Nguyên Đồng đứng ngoài xem một lúc đột nhiên nhớ đến Khương Ninh bên cạnh, nàng hỏi: “Võ thuật mà bọn họ tập có lợi hại không?” Nghe vậy, Tiết Sở Sở cũng nhìn sang. Lần trước chuyển nhà Khương Ninh một chân đá bên tên đàn ông điên kia, nàng nhớ rất rõ. Lúc người đàn ông điên đó đánh vợ . rất hung hãn, trước đây có người tiền lên ngăn cản kết quả bị kẻ đó đánh. Sau chuyện đó nhớ lại Khương Ninh ra tay dẹp loạn, nàng vô cùng nghỉ ngờ e là Khương Ninh từng tập võ, nều không tuyệt đổi không cách nào ung dung như vậy.

Khương Ninh đánh giá: “So với người bình thường thì giỏi hơn chút, nhưng không tính là lợi hại."

Tiết Nguyên Đồng nghe xong thì dập tắt hy vọng, hình ảnh nàng tưởng tượng mình tập võ xong chèn ép Khương Ninh lập tức sụp đổ.

Khó tránh mất hết hứng thú.

Tiết Sở Sở suy nghĩ trong lòng, nàng không vô tri như Đồng Đồng, suy nghĩ một lúc thì hỏi: “Khương Ninh, ngươi học võ gì thể?” “Ta chưa từng luyện qua, chỉ là sức lớn mà thôi.” Khương Ninh trả lời. Khương Ninh chỉ đành tin thôi, thời gian này tiếp xúc nàng cho rằng Khương Ninh không đền mức phải nói dõi.

Đi qua phòng tập Taekwondo đi về trước một chút là phòng vũ đạo, nhiều cô gái mặc đổ vũ đạo màu đen, thân hình trẻ trung khoe ra dáng người thướt tha.

Tiết Nguyên Đồng nhìn một lúc rồi lại quan sát Sở Sở một lượt, nàng kết luận: “Ngươi mua nhất định rất đẹp!" Tiết Sở Sở nói một cách súc tích: “Thôi đi."

Nàng không điều kiện tốt như thế để học múa, đăng ký học rất tốn kém. Dạo hơn nửa vòng cuối cùng cũng đền sân trượt patin, ánh đèn neon chiếu rọi lên sân patin rộng lớn, trong sân có tâm mười người đang trượt patin, một nửa còn là người quen. Vương Long Long, Mã Sự Thành, Mạnh Quê.

Nhịp chân của Thôi Vũ phiêu dạt đang ra sức trượt patin đuổi theo một cô em tóc dài tung bay.

Từ Nhạn phía trước không giảm tốc độ, khúc cua lớn tuyệt đẹp vạch ra một đường cong ưu mỹ.

Thôi Vũ muốn chinh phục con ngựa hoàng này nên cũng không giảm tốc độ, nhưng biết làm sao được độ khó quá cao, hắn bay thăng đâm vào lan can, người ngã ngựa đổ.

Qua bức tường kính Tiết Nguyên Đồng nhìn thầy cảnh tượng này bị doạ đến mức mắt nàng co lại, quá đáng sợ rồi.

Khương Ninh gặp bọn họ ở đây cũng không cảm thầy bât ngờ, đám người Mạnh Quể thích chơi trượt patin ở đây mà.

Chủ yếu là bà chủ trẻ lại xinh đẹp, đối với học sinh cấp ba mà nói môn vận động như trượt patin so với môn khác cũng không tính là đắt đỏ.

Khương Ninh đã tốn 25 tệ để lấy ba đôi giày patin.
Bình Luận (0)
Comment