Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 931 - Chương 931: Trượt Patin

Chương 931: Trượt patin Chương 931: Trượt patin Chương 931: Trượt patin

Thấy Đồng Đồng đến, nàng nói nhẹ nhàng: “Sắp xong rồi, ta định gọi ngươi đấy."

Tóc nàng ướt sũng, làn da trắng trẻo mọng nước, hai má ửng đỏ mê người do vừa tắm xong không lầu.

Tiết Sở Sở cầm thìa tuỳ ý cho thìa vào nước sôi, không bao lâu trứng gà đông lại, nàng đổ trứng trần nước sôi vào nổi.

Bữa sáng vẫn là mì trứng cải xanh, nghĩ đến việc không chỉ một mình nàng nên Tiết Sở Sở còn xào thêm một đĩa củ sen.

Nàng đang bận rộn thì Tiết Nguyên Đồng cũng không rảnh rỗi, nàng vất vả kéo bàn ra, nhiệt độ buổi sáng mát mẻ, ăn cơm trong sân nhà sẽ gần gũi với thiên nhiên hơn.

Lúc kéo bàn nàng suy nghĩ nếu có Khương Ninh ở đây thì tốt biết mấy, cho dù nàng ngồổi trên bàn thì Khương Ninh cũng có thể dịch chuyển dễ dàng.

Đáng tiếc hôm qua hắn đã chọc giận mình.

Hôm nay Tiết Nguyên Đồng không cho hắn căn cơm, điều này thể hiện rõ uy nghiêm tổi cao của nàng.

Sắp bàn xong xuôi, Tiết Nguyên Đồng lại dời hai cái ghể nhỏ sang.

Mì của Sở Sở đã nấu chín rồi.

Ngoài cổng xuất hiện một bóng người, là Khương Ninh đang ung dung.

Tiết Nguyên Đồng vừa nhìn thấy hắn lập tức quát hỏi: “Tổi qua ngươi làm sai mà vân dám đến ăn cơml” Khương Ninh: “Ngươi không làm bài tập tại sao dám đi học?” Tiết Nguyên Đồng hậm hừ: “Bởi vì ta thi được trọn điểm."

Khương Ninh: “Vì Sở Sở đã nấu ăn cho ta."

Vừa dứt lời Tiết Nguyên Đồng vô cùng ngạc nhiên, nàng vội vàng nhìn sang Sở Sở ở nhà bếp, không dám tin: “Sở Sở, ngươi nấu cơm cho hẳn rồi à?” Giọng điệu của nàng hoảng loạn, không dê gì mới tìm được cách trừng trị Khương Ninh, lẽ nào mất hiệu lực rồi sao?

Tiết Sở Sở do dự một lúc, tối qua sau khi Đồng Đồng tìm nàng, vốn dĩ đã đồng ý cả rồi.

Thế nhưng trước khi ngủ Khương Ninh gửi tin nhắn cho nàng, ngỏ ý bảo nàng nâu thêm một phần.

Tiết Sở Sở từng nhận ân huệ của Khương Ninh, từng ăn cá, cua người ta câu, ngay cả ngọc bội đeo trên cổ cũng là Đồng Đồng lây từ chô hắn. Nợ nhân tình quá nhiều, bây giờ lần đầu hắn đưa ra để nghị làm sao nàng tiện từ chối.

Con ngươi như hố trong veo của nàng hiện lên sự áy náy, nàng giải thích: “Đồ ăn đã nầu xong rồi, thêm một người nữa cũng không tôn công." Tiết Nguyên Đồng lườm Khương Ninh, nàng đoán chắc chăn là Khương Ninh uy hiếp Sở Sở, quá khó ưa. Không lâu sau bàn ăn đã dọn đủ chén đũa, mì trứng cải xanh, củ sen xào, cùng với tương gà hạt điều Sở Sở tự làm.

Khương Ninh gắp miếng củ sen, đây là món xào với ớt xanh ớt đỏ, sáng sớm ăn một miếng vừa thanh thuý lại ngon miệng. Tài nấu ăn của Sở Sở kém hơn Đồng Đồng không ít, có điểu so người bình thường thì vân giỏi hơn một chút. Lúc ăn cơm mì trong chén vẫn chưa. động đền, Sở Sở đứng dậy vào bếp lẫy dầu mè, nàng mở nắp chai ra: “Hai người ai cần?”

Khương Ninh: “Ta tự lấy."

Dì Hoa mang dầu mè từ quê lên, ăn mì đổ lên một chút thì vô cùng thơm. Trước đây mỗi lần Khương Ninh nấu mì gói nhãt định sẽ đổ lên một tí, làm cải thiện đáng kể mùi vị của mì.

Hắn nhận lấy chai dầu mè, tiện tay đổ vào chén Đồng Đổng một ít, lập tức một mùi hương nổng đậm toả ra. Tiết Nguyên Đồng bực bội ngồi bên bàn, sớm đã thầy Khương Ninh không thuận mắt rồi, tôi qualừa _ nàng trái cây uống công nàng tin hăn như vậy nhưng lại bị trêu chọc liên tục.

Sáng nay lại uy hiếp Sở Sở, ép Sở Sở nâu án.

Gần đây hắn ngày càng không nghe lời, còn không cho hẳn biết tay nữa sẽ sắp tạo phản mất thôi.

Sau này nàng làm sao làm chủ gia đình được nữa?

Bây giờ nàng phải cho Khương Ninh biết được, Hà Bá là trời đất của ail Tiết Nguyên Đồng giật giật cái mũi nhỏ xinh xắn trước, âm thẩm hít mạnh mùi dầu mè, thật sự là quá thơm.

Sau đó mới chất vấn: “Ngươi cũng không hỏi xem ta có ăn dầu mè không để cho lung tung rổi!"

Cánh tay đang giơ chai dầu mè của Khương Ninh khựng lại trong chốc lát, hai người ăn cơm cùng nhau gần một năm cũng khá hiểu khẩu vị của nhau rồi.

Nàng có ăn dầu mè hay không, lẽ nào Khương Ninh còn không rõ ư?

Chắc chắn là nàng cố ý gây sự, Khương Ninh bình tĩnh đặt chai dầu mè xuổng: “Không sao."

Tiết Nguyên Đồng không chịu buông tha, không dê gì mới năm được cơ hội, nàng lập tức nói: “Hừ, ngươi làm sao bù đặp cho ta?”

Nàng còn chưa nói xong đã nhìn thấy Khương Ninh đổi chén của nàng. Khương Ninh đã có được chén mì trứng đổ dâu mè kia.

Khương Ninh nếm thử một miếng rồi khen ngợi: “Cho dấu mè rổi đúng là thơm, mì cũng trơn bóng hơn."

Tiết Nguyên Đồng cúi đầu liếc nhìn cái chén trước mặt, chén mì chưa cho dầu mè, nàng khóc không ra nước mát.

Nàng rất muốn đổ một chút dầu mè, nhưng lời đã nói ra thể chăng phải tự vả mặt mình sao?

Tiết Sở Sở trên bàn ăn nhìn thấy hai người đầu đá lần nhau, trong lòng cảm thầy vui vẻ.

Nàng rất thích, không giống trước đây sau khi mẹ nàng đi làm trong nhà chỉ còn một mình nàng trơ trọi ăn cơm.

Ăn sáng xong vẫn chưa đến 8 giờ. Tiết Nguyên Đồng phụ rửa chén, nàng vần như trước đây tuyệt đồi không ăn không uông không.

Sở Sở đi bộ bên ngoài một lúc rổi về phòng học. Tiết Nguyên Đồng vẫn đang tức giận Khương Ninh, nàng quyết định không nói chuyện với Khương Ninh nửa tiềng.

Nàng không vào phòng Khương Ninh chơi game, chọn tự mình xem tỉ vi. Nàng rất thích ôm lấy ipad lúc xem tỉ vi, mặc cho tỉ vi đang phát.

Nếu bên ngoài đổ mưa, trong tay có đồ ăn vặt có lẽ là khoảnh khắc thoải mái nhât.
Bình Luận (0)
Comment