Chương 938: Chủ nhân (2)
Chương 938: Chủ nhân (2) Chương 938: Chủ nhân (2)
Hắn ngồi vào chỗ của mình, ngón trỏ lướt nhẹ trên màn hình, nơi chú chim nhỏ pixel đang bay lượn trên bầu trời, phía trước là vô số ông nước màu xanh lá cây.
Trò chơi có tên là Flappy Bird, hay còn gọi là Chú chim võ cánh.
Trò chơi cực kỳ đơn giản này đã trở nên nổi tiếng khắp thể giới trong năm nay, Mã Sự Thành thường xuyên chơi nó để giải trí.
Mỗi lần chú chim bay qua ống nước, con số ở giữa màn hình lại tăng thêm một. Hiện tại, con số đó đã lên tới hơn 200.
Đây là một con số khá khủng khiếp, bởi vì bình thường người ta chơi game này, hiểm ai có thể vượt qua 50 điểm.
Vương Long Long vì Mã ca mà toát mổ hôi. Không chỉ có Vương Long Long, mà phía sau vách tường Mã Sự Thành còn có một cô gái đang đứng.
Nàng cúi thấp đầu, chờ chủ nhân chỗ ngổi rời đi, bởi vì đó là chô ngối của nàng trong kỳ thi.
“Thương Thải Vi, ngươi ở đây à? Ta tìm ngươi nãy giờ đây!" Một nam sinh mặt tròn chạy vào lớp 8.
"Hả?" Thương Thải Vi rụt rè ngẩng đầu lên, khuôn mặt thanh tú to như lòng bàn tay, ngũ quan thanh tú, đôi mặt long lanh như hươu nai đang nhìn
Nam sinh mặt tròn lau mồ hôi, hắn vừa chạy một mạch đến đây: "Ta nghe Thang Tỉnh nói ngươi chơi LOL giỏi lắm, chúng ta cùng xếp hạng nhé, ta đã lên Vàng rối. "
Hứa Xuân Đăng là tiểu cao thủ LOL của lớp họ, so với cả lớp 5, kỹ thuật của hắn được xếp vào hàng đầu, hiện tại đã đạt bậc Vàng 3.
Bình thường khi đi chơi net cùng bạn bè, hắn thường dẫn dắt mọi người, đa số bạn cùng lớp của hắn đều ở bậc Bạc, bậc Vàng như hẵn được coi là "đùi",
Hơn nữa, hắn mới bắt đầu chơi LoL trong năm nay, chỉ sau vài tháng đã leo lên bậc Vàng, tiềm năng phát triển trong tương lai là rất lớn. "Cùng chơi đi, ta dẫn ngươi đi đánh đôi. " Khuôn mặt tròn trịa của Hứa Xuân Đăng tràn đầy nhiệt tình.
Lớp 5 không có nhiều nữ sinh xinh đẹp lắm, Mạnh Tử Vận bị Tào Côn theo đuổi, hắn không có gan chọc Tào Côn, tự biết bản thân mọi mặt đều không bằng đối phương, hơn nữa Mạnh Tử Vần cũng không phải là người mà hắn có thể theo đuổi. Nhưng mà Thương Thải Vi trước mặt cũng không kém gì Mạnh Tử Vận, chỉ là nàng hiểm khi giao tiếp với các bạn cùng lớp, Hứa Xuân Đăng đã yêu thầm nàng được nửa năm. Hiện tại, lớp 5 đang phải đổi mặt với việc tách lớp, cuôi cùng hắn cũng có dũng khí mời người con gái mình thích chơi game.
Suy cho cùng thì Hứa Xuân Đăng cũng chỉ giỏi môi LoL mà thôi.
Thương Thải Vi do dự: "Không, không, ta không chơi được. "
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng như tiếng hát du dương, đi vào lòng người.
Hứa Xuân Đăng không hiểu: "Sao lại không chơi được?"
Thương Thải Vi đành phải nói: "Cấp bậc."
Hứa Xuân Đăng nghe hiểu, hắn vỗ đầu: "Ngươi xem kìa, ta quên mât cấp bậc chênh lệch quá nhiều, không thể chơi chung được nhỉ. "
“Nhưng đừng lo, ta sẽ mượn tài khoản Bạc của anh trai để chơi cùng ngươi. "
Tài khoản Bạc là quá đủ, trong đầu hắn bắt đầu tính toán, mượn tài khoản của ai đây.
Trên khuôn mặt thanh tú của Thương Thải Vi hiện lên một tia áy náy, nàng cúi đầu nhìn mũi chân rồi nói: '“Ta là Kim Cương I, không thể xếp chung với hạng Vàng được."
Hứa Xuân Đăng bối rối, kim cương là khái niệm gì? Còn Kim Cương I nữa? Mã Sự Thành đang chơi Flappy Bird, thậm chí còn quay đầu nhìn lại, Kim Cương I đến Thách Đầu chỉ còn một bước, thuộc hàng cao thủ rồi, hắn -_ chơi ít nên cũng chỉ ở mức Thách Đấu. Mã Sự Thành lại quay người lại, con chim của hắn vẫn đang bay, may mà nó chưa chết.
Hứa Xuân Đăng khiếp sợ: “Thật hay giả vậy, ngươi Kim Cương I rổi ư2" Hắn không tin.
Thương Thải Vi: "Thật mà.”
Hứa Xuân Đăng tin rồi, đây là lần đầu tiên anh gặp cao thủ Kim Cương I đích thực, hắn lại nhìn về phía Thương Thải Vi, ánh mắt lại không giổng nhau, vừa xinh đẹp vừa giỏi game, quá tuyệt vời!
Hắn ngượng ngùng hỏi: “Có thể kéo ta được không?”
Thương Thái Vi nghe xong, im lặng hổi lâu.
Hứa Xuân Đăng cảm thấy nàng nhất định đang suy nghĩ điều gì đó, nên hắn kiên nhân chờ đợi. Năm phút sau, Thương Thải Vi nhẹ giọng nói: “Thật xin lôi."
Hứa Xuân Đăng như bị kết án, trên mặt hắn không khỏi thất vọng, thở dài nói: "Ta nghĩ ngươi suy nghĩ lâu như vậy, còn tưởng rắng ngươi sẽ đồng ý."
Thương Thải Vi lần này trả lời rất nhanh, nàng sợ hãi nói: “Ta cảm thầy từ chổi trực tiếp không hay, nên... đợi một lúc."
Mã Sự Thành không nhịn được, cười ra tiêng: "Ha ha ha.”
Hứa Xuân Đăng xấu hổ, "Ngươi cười cái gì?"
Trong phòng thi số 11, Thôi Vũ ngồi khoanh chân trên ghể của Từ Nhạn. Vẻ mặt hắn đắc ý, chụp một tấm ảnh bàn học, định gửi cho Quách Khôn Nam, nhưng lại nhớ ra có thiềt bị gây nhiêu nên không gửi được.
Không sao, chờ thi xong, hắn sẽ nói với Quách Khôn Nam.
Thôi Vũ tự hào nói: "Quế ca, ngươi xem ta có lợi hại không?"
Mạnh Quế ngổi bên trái hắn, hai người chỉ cách một lổi đi nhỏ.
Lần trước, nhờ gian lận, Thôi Vũ đã thành công leo lên mức trung bình của lớp, cùng phòng thi với những người anh em tốt của mình.
Chẳng mấy chốc, bài thi Hóa học bắt đầu.
"Quế ca, hãy làm theo kế hoạch. Lần này ta sẽ cho đám Du Văn đó phải hối hận!"
Hắn muốn gây ấn tượng với Du Văn bằng thành tích của mình. Mạnh Quý gõ nhịp lên mặt bàn, Thôi Vũ lập tức hiểu ý, đó là mật ngôn ngữ gian lận thông thường của họ.
Giám thị phát bài thi, một tiếng sau, Thôi Vũ để trống rất nhiều câu hỏi chưa trả lời được, Hóa học khó quái