Chương 942: Phim và lốp xe (3)
Chương 942: Phim và lốp xe (3) Chương 942: Phim và lốp xe (3)
Trong lòng nàng tính toán, trước mắt thỉnh thoảng có ô tô chạy như bay qua, đường Nam Hoành cũng không khác với những con đường trong thành phố, nó chỉ có một làn đường và không có vỉa hè.
Dù đi bộ, đi xe đạp hay ô tô, tất cả đều đi trên cùng một con đường.
Khi Khương Ninh đi đường, thần thức của hẳn thường mở rộng, xe leo núi vững vàng chạy.
Bỗng nhiên, một chiếc xe tải lớn từ phía sau chạy tới, cuốn theo một mảng bụi mù. Tiết Nguyên Đồng nhất thời há hốc miệng nhỏ nhắn, nín thở. Chiếc xe tải hạng nặng 10 tấn chở đầy hàng hóa, khi đi qua tạo ra tiếng động kinh hoàng, phát ra tiếng ầm ầm.
Với kích thước khổng lồ của nó, nếu va chạm với một chiếc xe gia dụng bình thường, bất kể là loại xe sang trọng nào, hậu quả rất có thể là xe hỏng người vong.
Tiết Nguyên Đồng thường xuyên xem tin tức, thấy loại xe tải lớn này xảy ra tai nạn xe cộ, cho nên trong lòng nàng luôn có một cảm giác sợ hãi đối với xe tải.
Có một khoảng thời gian, sau mỗi tối tăng ca, mỗi lần trước khi ra ngoài nàng luôn dặn dò mẹ, nhất định chú ý an toàn.
Mẹ luôn xoa đầu nàng, nói không cần lo lăng.
Trong lúc Tiết Nguyên Đồng lo lắng, một chiếc xe tải lớn vượt qua, lao vun vút về phía trước. Bồng nhiên, một tiếng động lớn vang lên, hai chiếc lốp đôi bên trái xe tải bất ngờ rớt ra, lăn về phía trước.
Cùng lúc đó, thân xe tải nghiêng về phía trái, tia lửa điện tóe ra từ hệ thống treo. Khương Ninh đè thắng xe lại, Tiết Nguyên Đồng dán sát vào sau lưng hắn, chỉ là có một lực đây nhẹ nhàng mà nàng không nhận ra đã đỡ lây nàng.
Tiết Nguyên Đồng vội vàng từ ghế sau nhảy xuống, đứng sát vào lề đường nhìn về phía trước.
Lốp xe lăn dọc theo con đường về phía trước, lăn khoảng chừng hai mươi mét, đụng vào hàng rào bảo vệ ven đường, "Bùm” một tiếng, văng ra, nảy ngược vào giữa đường.
Tiết Nguyên Đồng hoảng sợ, vội vàng ôm chặt cánh tay Khương Ninh,lo - lãng ngấng đầu nhìn hẵn, sau đó thây được khuôn mặt bình tĩnh của hẳn. Tiết Nguyên Đồng khó hiểu: "Hắn không sợ à? Nàng sợ muốn chết đây.” Lốp xe làm từ cao su và sắt thép, nảy lên như một quả bóng cao su trên mặt đường. Chiếc SUV lao đến từ phía sau vội vàng đánh lái, né tránh trong gang tấc.
Lốp xe rơi xuống đất, lại nảy lên. Nhưng chiếc xe phía sau thì không may mắn như vậy. Bị lốp xe nặng một hai trắm cân, mang theo quán tính, ngang nhiên đụng trúng sườn xe. Tiếng "Oành" chói tai vang lên, lốp xe nổ tung, trong nháy mắt, sóng khí phun trào, một đám mây khói trăng lớn bốc lên như một quả bom phát nổ.
Khương Ninh nhanh chóng tạo một kết giới, giảm bớt tiếng ổn cho Tiết Nguyên Đồng.
Nhưng người đi xe đạp gần đó thì không may mắn như vậy. Bị tiếng nổ lớn làm choáng váng, tay lái lệch một cái, đụng vào hàng rào bảo vệ bên cạnh. Đường phố trở nên hỗn loạn.
Tiết Nguyên Đồng lại lần nữa ngẩng đầu nhìn Khương Ninh, hắn vẫn đứng ở ven đường, bất động.
Lại một lần nữa, câu hỏi hiện lên trong tâm trí nàng: "Hăn không sợ sao?"
Đường Nam Hoành.
Con đường xi măng phủ đầy sương l mù trắng xóa, tầm nhìn bị che khuất hoàn toàn. Tiểng va đập của lốp xe và tiếng nổ vang dội khiền chiếc xe con rung lắc dữ dội.
Tất cả các phương tiện di chuyển đều buộc phải phanh gấp, tắc nghẽn giữa đường.
Lốp xe tải đập trúng cửa xe, móp méo cánh cửa kim loại như bị khảm vào trong đó. Sau khi nổ, kính xe vỡ thành từng mảnh, khung cảnh thảm khốc vô cùng.
Bánh xe tải bị lực mạnh tác động, thế nhưng lại băn bay lên.
Cái bánh xe khổng lổ lao vút qua làn sương mù, mang theo động lực khống lổ, lao thăng về phía Tiết Nguyên Đồng.
Lốp xe tải văng ra với lực thật lớn, không khác gì một tảng đá, va vào là nát, quệt vào là bị thương. Cơ thể con người yếu ớt, dưới tai họa bậc này, không chịu nổi một đòn.
Tiết Nguyên Đồng nhìn thấy lốp xe màu đen văng ra, trong lòng nàng lạnh toát. Bản năng tránh né nguy hiểm ăn sâu vào tiềm thức con người, giống như cơ bắp co giật sau khi bị điện giật, khiến nàng theo bản năng muốn né tránh. Tiết Nguyên Đồng cắn răng, cố gắng kìm nén nôi sợ hãi, túm lây tay Khương Ninh, kéo hắn cùng né tránh. Trong nháy mắt khi nàng bắt được cánh tay Khương Ninh, lại đột ngột cảm thầy một lực khác kéo nàng về phía Khương Ninh.
Hóa ra là do sức nàng quá yếu, nên bị Khương Ninh kéo đi.
Khương Ninh trong lòng buồn cười, lại có chút vui mừng, không nghĩ tới lúc này, nàng còn có thể để ý tới chính mình, xem ra trước kia không cho nàng ăn không công rổi!
Hắn tiện tay kéo, Tiết Nguyên Đồng nhẹ như búp bê vải.
Xung quanh vang lên tiếng phanh gầp, tiềng còi xe, tiếng la hét, tiếng kêu cứu, tât cả hòa quyện vào nhau tạo nên âm thanh hôn loạn và ổn ào. Chân phải Khương Ninh nhẹ nhàng di chuyển, thân thể chuyển động, Tiết Nguyên Đồng theo đó vẽ một đường cong, vòng ra sau lưng hãn.
Lốp xe tải vừa nguy hiểm vừa bay qua trước mặt Khương Ninh, "Ẩml", lốp xe rơi xuống đất, còn muốn nảy lên lần nữa.
Chân trái Khương Ninh đạp một cái, chính xác đạp trúng lốp xe.
Cơ bắp được dòng điện tôi luyện của hắn chỉ cần hơi gổng lên, một lực một tần được áp dụng xuồng, giữ chặt lốp xe trên nền xỉ măng.
Giống như đè lại một con mãnh thú nóng nảy.
Lực phản chấn truyền tới chân, sau khi qua dòng điện tôi luyện, tất cả đều biên mất. Sau đó, Khương Ninh thản nhiên thu hổi chân.
Tài xế dừng xe xung quanh, đẩy cửa xe ra, nhìn chằm chằm vào chiếc lốp xe trên mặt đất với vẻ mặt hoang mang.