Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 941 - Chương 941: Phim Và Lốp Xe (2)

Chương 941: Phim và lốp xe (2) Chương 941: Phim và lốp xe (2) Chương 941: Phim và lốp xe (2)

Đổng Thanh Phong bỗng toát mồ hôi hột, hăn nhớ rõ ràng, “Cô giáo da đen” Tưởng Tuệ Quyên thích đeo túi. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Trán hắn đổ mồ hôi.

Thời khắc khẩn cấp, phản ứng của Đổng Thanh Phong đã trở lại, hắn vội vàng bù đắp: “Đen, đen, bảng đen đã được lau sạch không còn một hạt bụi!”

“À, lớp 2 vệ sinh tốt thật, lúc đó ta đang nghĩ, không hồ là lớp thực nghiệm, kỷ luật thật tốt, chờ ta chép xong, nhãt định sẽ cho các bạn lớp 2 đáp án."

Đổng Thanh Phong ha ha cười khan hai tiềng, cô găng lầp liềm cho qua. Sau khi hắn nói xong, mới dám xoay người lại, vừa vặn đồi diện với ánh mắt hung ác của Tưởng Tuệ Quyên. Đổng Thanh Phong nghĩ mà sợ không thôi, cũng may hãn thông minh.

Chờ sau khi giáo viên đi rồi, hắn thở hổn hến thật sâu, cái khó ló cái khôn quả là thử thách cho tim.

Hai chị em Trần Tư Vũ len lén cười, Đống Thanh Phong thật là thú vị. Đổng Thanh Phong nghỉ ngơi một. lát, nhìn trái nhìn phải, hắn nói: "Để bày tỏ lòng biết ơn, tối nay ta mời ngươi đi xem phim, phim mới “Biên giới ngày mai” gần đây đã chiều rạp, nhận được đánh giá tốt. "

Bạch Vũ Hạ từ chối rất dứt khoát: "Ta giúp ngươi vì nghĩ cho lớp, ngươi không cần cảm ơn gì đâu."

Đổng Thanh Phong nói: "Nhưng dù sao ngươi cũng giúp ta, cho phép ta cảm ơn được chứ?"

“Nếu ngươi không thích xem phim này, không sao cả, chúng ta có thể xem những bộ khác, tùy ngươi chọn, phim nào hay thì xem phim đó." Bạch Vũ Hạ: "Ta đã xem rồi, phim khá hay."

Nói xong, nàng và Trần Tư Vũ rời đi. Để lại một mình Đổng Thanh Phong hoang mang, ý nàng là gì nhỉ, tất cả phim mới ra gần đây nàng đều đã xem hết rổi ư?

Sau khi thi xong, Hoàng Trung Phi một mình đi trên con đường chính của sân trường.

Ánh hoàng hôn phủ khắp sân trường, những bông hoa trên bãi cỏ nhuộm một màu vàng óng ánh, cây xanh ở trường Trung học số được đánh giá cao trong số các trường THPT nội. thành, học ở đây là một chuyện rất thoải mái. Con đường này Hoàng Trung Phi đã đi qua rât nhiều lần, khuôn mặt đẹp trai của hắn hiện lên một chút hoài niệm, cuồi cùng, năm học lớp 10 cũng sắp kết thúc.

Nhìn lại những gì đã xảy ra trong năm qua, Hoàng Trung Phi tự hỏi bản thân đã hoàn thành trách nhiệm một cách xuất sắc, chỉ có điều hơi mệt mỏi, hắn thực sự rât mệt.

Hy vọng sang năm lên lớp 11, lớp sẽ có học sinh mới chuyển đền, thầy Đan Khánh Vinh có thể giao vị trí lớp trưởng cho người khác.

Đang lúc Hoàng Trung Phi suy tư, Du Văn kéo Giang Ä Nam từ phía sau đuổi theo.

"Lớp trưởng." Du Văn nặn ra nụ cười dịu dàng nhãt.

"Còn chưa về à?" Hoàng Trung Phi đáp.

Du Văn dùng giọng nói dịu dàng nhất: "Lớp trưởng ơi, tối nay ngươi có thể đi xem phim với ta và Giang Á Nam được không ạ? Ta đã mua vé xem suất 9 giờ tối, sợ về nhà quá khuya." Hoàng Trung Phi đối với bạn học vẫn tương đối quan tâm, 9 giờ tối xem phim, chờ sau khi xem xong, đã là 11 giờ, đúng là rất nguy hiểm.

Hắn hỏi: "Các ngươi xem phim gì vậy?"

Du Văn vừa nghe có triển vọng, nàng đã dành thời gian tìm hiểu về thị trường phim ảnh gần đây, thậm chí còn tham khảo ý kiến của Đổng Thanh Phong, biết được bộ phim đặc sắc nhất gần đây.

“Biên giới ngày mai." Du Văn nói, nghe nói con trai thích xem phim này, đây là cơ hội để nàng ghi điểm với lớp trưởng. “Lớp trưởng, năn nỉ ngươi, đixem - phim với bọn ta đi!" Du Văn nháy mặt với Giang Á Nam.

Hai người là chị em tốt, Giang Á Nam: "Xem phim muộn quá, nếu có ngươi đi cùng, chúng ta sẽ yên tâm hơn nhiều.”

Du Văn vốn nổi tiếng bộc trực, bỗng trở nên nũng nịnh: ""Để xem được bộ phim này, ta đã dành dụm tiền rất lâu đấy."

Trước lời đề nghị tha thiết của các nàng, Hoàng Trung Phi suy ngâm trong giây lát rồi nói: "Không cần đến rạp xem đâu, đi, theo ta về lớp, ta tìm phim cho các ngươi xem."

Đường Nam Hoành gần vùng ngoại ô thành phố Vũ Châu, từ con đường này có thể rẽ vào đập nước. Dưới ánh hoàng hôn, xe leo núi lăn bánh vững vàng.

Tiết Nguyên Đồng ngổi ở ghế sau, cầm cây kem ổc quế căn một cách ngon lành. Không có mẹ ở nhà, nàng muốn ăn như thể nào thì ăn như thể đó, Khương Ninh chưa bao giờ dám quản nàng.

Nàng lắc chân, ngắm nhìn thành phố chìm trong ánh chiều tà rực rỡ, cảm thấy vô cùng đẹp.

Cây kem trong miệng, giống như đám mây phía chân trời, mềm mại, ngọt ngào.

"Khương Ninh, mai thỉ xong là nghỉ hè rổi, hè này ngươi có về thăm bổ mẹ không?"

“Tạm thời không đi."

+À, vậy khi nào thì về? Ở đó bao lâu?" Nàng truy hỏi tận gốc.

“Khi nào ngươi cãi nhau với ta và không nâu cơm cho ta nữa, thì ta sẽ đi." Khương Ninh nói.

Tiết Nguyên Đồng: "Vậy nếu ta vẫn nấu cơm cho ngươi thì sao? Có phải ngươi không đi nữa không?” Khương Ninh: "Đúng vậy."

Tiết Nguyên Đồng vui vẻ: "Tuyệt vời."

Nàng không muốn xa Khương Ninh, cho nên âm thâm quyết định sẽ cô găng ít cãi nhau với hắn hơn trong kỳ nghỉ hà.

Cô mặc sức tưởng tượng về kỳ nghỉ hè: “Chờ lũ lụt, chúng ta gọi Bạch Vũ Hạ và Trần Tư Vũ tới đây, được không?"

Tiết Nguyên Đồng không bao giờ quên lời hứa của mình, nàng thường xuyên ngốc nghếch, nhưng một khi đã hứa luôn nhớ rất rõ.

“Được chứ."

“Không phải ngươi biết xem thiên văn sao, nhớ nói trước cho ta biết trước hai ngày đây." Tiết Nguyên Đồng dặn dò.

Mỗi năm, thời điểm nước dâng cao trong kỳ nghỉ hè không cổ định, có khi là vào tháng 7, có khi lại kéo dài đến cuối tháng 8, nhưng chắc chăn sẽ xảy ra lũ lụt!
Bình Luận (0)
Comment