Chương 946: Top 1%
Chương 946: Top 1% Chương 946: Top 1%
Dù sao mẹ cũng không phản đối, hơn nữa như vậy càng có cảm giác người một nhà hơn
Sau khi có được cánh gà, Tiết Nguyên Đồng quyềt định nâu một món cánh gà Coca, nàng đang rửa cánh gà, không rảnh tay, sai khiển Khương Ninh đi lấy Coca trong tủ lạnh. Khương Ninh lấy hai chai Coca ướp lạnh, Tiết Nguyên Đồng ghét bỏ tỏ vẻ chỉ cần một chai là đủ.
Khương Ninh định để lại trong tủ lạnh.
Nàng nói phiền phức quá, sau đó mở lon còn lại ra uổng với Sở Sở.
Uống Coca xong, cả người nàng tràn đầy năng lượng, một hơi xào ba món án.
Cánh gà Coca, rau diếp xào chay, còn có bò xào ớt sợi cay. Khương Ninh giúp dọn bàn ra sảnh trước nhà, hắn ngồi trên chiếc ghề đấu nhỏ, ngắm nhìn khung cảnh quê hương.
Mỗi người một chén cơm, canh đậu xanh ngọt ngào, còn có hai cô gái xinh đẹp như ngọc, một người hoạt bát, một người trong trẻo nhưng lạnh lùng, Khương Ninh cảm thầy cuộc sông hiện tại rât tôt.
Trên bàn cơm, Tiết Sở Sở nói cho Đồng Đồng biết, dãy nhà trệt của họ, ông chú hàng xóm mặt mày dữ tợn dạo này mang về một con chó sẵn to lớn, nhôt trong lổng sắt.
Tiết Nguyên Đồng hỏi nàng chó săn lớn chừng nào.
Tiết Sở Sở tỏ vẻ đặc biệt lớn, cũng nói với Đồng Đồng, ngàn vạn lần đừng trêu chọc.
Tiết Nguyên Đồng sợ hãi, loại chó săn này trông rất hung dữ, nếu nó bỗng _ dưng nổi điên, nó có thể căn người rất thảm khốc.
Trước kia trong thôn các nàng, có người nuôi chó săn lớn. Lúc bây giờ, người trong thôn nuôi chó thường không xích, tất cả đều là nuôi thả. Con chó săn đó rất hung dữ, hễ thấy người là lao vào tân công.
Lúc đầu, chủ của con chó chỉ cười trừ, cho đền khi nó cắn một đứa trẻ trong làng mình đầy thương tích, bí thư chỉ bộ mới dân người đền bắt và giêt chó làm thịt.
Nàng ghi nhớ lời nhắc nhở của Sở Sở, kiên quyết không chọc chó săn.
Tiết Sở Sở ăn xong cánh gà, cẩn thận nhả xương ra đĩa, có Khương Ninh ở đây, nàng vần giữ phong thái của một tiểu thư khuê cát, ăn uông không thoải mái được. Nàng uống một ngụm canh đậu xanh, bông hỏi: "Đồng Đồng, ngươi còn nhớ Tiết Thanh Loan không?”
Tiết Nguyên Đồng trả lời: "Nhớ chứ." Nàng ở Tiết Tiểu Trang, ngoại trừ nàng và Sở Sở, còn có một cô gái cùng tuổi tên là Tiết Thanh Loan, vốn cả ba có thể trở thành bạn tốt của nhau. Đáng tiếc, nhà Tiết Thanh Loan nuôi một con chó lớn hung dữ. Môi lần nàng và Sở Sở đến tìm Thanh Loan chơi, con chó dữ kia lại lao ra sủa điên cuồng.
Lâu dần, hai người họ không tìm Tiết Thanh Loan chơi nữa.
“Ngươi còn liên lạc với nàng không?" Tiết Nguyên Đồng hỏi, liên quan người bạn thời thơ âu, nàng cảm thấy hứng thú.
Tiết Sở Sở bình tĩnh nói: "Thanh Loan đi Dương Thành rồi.”
Tiết Nguyên Đồng ngạc nhiên: "Lúc trước không phải ở nhà sao?” “Trong nhà không kiếm được tiền." Tiết Sở Sở nói, giọng điệu hơi phức tạp.
Tiết Thanh Loan không có thành tích tốt như nàng và Đồng Đồng, hơn nữa Tiết Thanh Loan không phải con một, dưới nàng còn có hai người em trai. Thời đại quản lý nghiêm ngặt, việc có hai người em trai khiển gia đình Tiết Thanh Loan vì thể mà phải trả giá rất nhiều.
Điều đó dẫn đến điều kiện nhà nàng cũng không tốt, thậm chí vào thời điểm tổi tệ nhất, tủ lạnh, đổ điện và thậm chí cả một con bò của gia đình cũng bị mang đi.
Người nông dân không có tầm nhìn xa bằng người thành phô, nhiều gia đình cả nhà cùng nhau đi làm công nhân.
Tiết Thanh Loan vì trợ cấp gia đình nên đành phải đi làm thêm.
Tiết Nguyên Đồng nghe xong, cái miệng nhỏ nhắn thở dài, lại không biết nên nói gì.
Tiết Sở Sở cũng vậy, nàng biết rất rõ, nếu không có một nghề nghiệp cụ thể, việc đi làm thuê kiếm sống vất vả như thế nào, chỉ có thể làm những công việc nặng nhọc và mệt mỏi nhất, như công nhân may, công nhân nhà máy điện tử, nhân viên phục vụ, nhân viên tạp vụ.
Đây là kinh nghiệm của ba mẹ các nàng, may măn thay giờ họ đã vào công ty Dịch Trường Thanh.
Mặc dù chuyện này không vui vẻ gì, nhưng lại khá phổ biến. Tiết Nguyên Đồng không muốn tán gẫu đề tài nặng nề như vậy, liền tò mò hỏi: “Khương Ninh, ngươi có biết vì sao lúc nhà chúng ta ăn cơm, chó nhà bên cạnh không lại gần không?”
Trước kia hễ nhà nàng ăn thịt, đám chó đất sát vách đều vẫy đuôi chạy sang. Thế nhưng dạo này chắng thấy con chó nào sang cả, Tiết Nguyên Đồng thiếu chút nữa còn tưởng rằng tay nghề nấu nướng của nàng đã giảm xuống.
Khương Ninh nghe xong, thần thức khẽ động, giải trừ giam cầm với con chó sát vách, khiến nó "vào" lao ra khỏi cổng.
Sau khi Tiết Nguyên Đồng nhìn thấy, ập tức ném xương ra ngoài, chú chó thèm thuồng nhảy lên vồ lấy.
Sau khi cơm nước xong, Tiết Sở Sở như thường lệ giành lây việc rửa bát nổi, Khương Ninh vui vẻ nhàn rồi, ngổi ở cửa lướt điện thoại. Nhóm lớp trò chuyện vô cùng sôi nổi. Trước mắt người đang nói chuyện phiểm là nhóm nhỏ của Bàng Kiểu. Lớp 8 có 53 bạn học, ở trong cùng một nhóm, chia thành từng nhóm chủ đề khác nhau.
Ví dụ như Du Văn và Lư Kỳ Kỳ, Giang Á Nam, các nàng thích nói về ngôi sao Hàn Quốc, người bên ngoài căn bản không thể tham gia, chỉ có thể nhìn các nàng "A a a đẹp trai quá" trong kinh ngạc.
Đây là một nhóm kín nhiều người. Còn có nhóm mở nhiều người, ví dụ như Quách Khôn Nam, Vương Long Long và Đan Khải Tuyền, thích tụ tập nói chuyện game, xu hướng mạng, cầu hình điện thoại.
Một số người quan tâm có thể tham gia, ví dụ như Đổng Thanh Phong. Đổng Thanh Phong, Trần Khiêm, Vương Vĩnh, và Thẩm Thanh Nga, thì nói chuyện học tập, du lịch.
Cuối cùng là nhóm kín cá nhân.