.
Chương 200: Công Chúa!
Nhưng lần này đã có biện pháp an toàn, nhìn ý của Vạn Hổ là không định rời khỏi như vậy mà là muốn đưa bọn họ tới tay Thủ quan Ninh Nam.
Thế này thì phiền phức rồi. Lúc trước Tiêu Vũ đã lộ mặt ở Ninh Nam, nếu lại đi gặp tên Hàn Bất Vi kia thì chẳng phải là sẽ lòi đuôi hay sao?
Chẳng bao lâu sau, Tiêu Vũ đã có một kế hoạch mới. Chờ sau khi mấy phạm nhân lưu đày kia đi qua, Tiêu Vũ cũng đi tới cáp treo.
Trước mắt bao người, không biết vì sao dây an toàn của Tiêu Vũ bị lỏng, ngay sau đó người đã rơi thẳng xuống dưới.
“Công chúa!”
“Công chúa!”
Theo mấy tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Tiêu Vũ đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, gần như không thể tin được cảnh tượng mà mình vừa chứng kiến.
Công chúa cứ thế rơi xuống rồi hả? Người mà bị như vậy thì còn có thể sống sót sao?
Tiền Xuyên không nhịn được khóc thành tiếng. Bây giờ hắn ta không muốn làm Huyện lệnh gì cũng không muốn thăng quan nữa, hắn ta chỉ muốn Công chúa có thể bình an trở về!
Lúc trước hắn ta chỉ là một tiểu lâu la không được người ta coi trọng, cho đến khi Công chúa xuất hiện thì hắn ta mới phát hiện mình sống có ý nghĩa!
Nếu Công chúa chết rồi, còn ai có thể xem trọng hắn ta như vậy nữa?
Cả người Vạn Hổ đều ngơ ngác. Hắn ta trơ mắt nhìn Tiêu Vũ biến mất khỏi tầm mắt của mình, há to miệng, muốn nói gì đó, nhưng chờ lúc phát ra âm thanh lại phát hiện mình đã mất giọng.
Giờ phút này dường như hắn ta không thể nói được một lời nào.
Dung Phi và Lệ Phi đã lệ rơi đầy mặt.
Trái tim của bọn họ đều thắt lại. Trong những người này, người duy nhất tỉnh táo một chút chính là Lý Uyển.
Bởi vì trước khi Tiêu Vũ hành động đã từng đi tìm Lý Uyển, nói với nàng ấy bất kể là nàng xảy ra chuyện gì thì mọi người chỉ việc đi tới Ninh Nam, nàng sẽ ở đó chờ bọn họ.
Vốn dĩ Tiêu Vũ định sẽ không nói cho ai biết hết, nhưng vị tẩu tử này của mình đang có thai, Tiêu Vũ thật sự lo lắng làm nàng ấy hoảng sợ bị động thai.
Vì vậy Tiêu Vũ đã để lại tin tức cho Lý Uyển. Có điều cho dù là như vậy, Lý Uyển tận mắt nhìn thấy Tiêu Vũ rơi vào vực sâu vạn trượng thì trái tim vẫn treo cao.
Tiêu Vũ đã ngã xuống, nhưng mọi người vẫn phải đi tiếp. Sau khi Tiêu Vũ ngã xuống, không ít người đều hơi sợ hãi.
Lúc này mọi người mới ý thức được rãnh trời này thật sự nguy hiểm, cả nhân vật như Công chúa cũng có thể ngã xuống, vậy bọn họ cũng rất nguy hiểm.
Vào lúc này, Lý Uyển mở miệng: “Công chúa nói, bất kể thế nào chúng ta cũng phải đến Ninh Nam. Nàng nói không cho phép chúng ta phát động chiến tranh, muốn chúng ta thành thật đi lưu đày.”
Người bên ngoài không biết thân phận của Lý Uyển, nhưng mấy người thân cận với Tiêu Vũ đều biết nàng ấy chính là Thái tử phi, cũng biết lúc Tiêu Vũ không có ở đây thì bọn họ phải nghe theo Thái tử phi.
Không cần nói đến những việc khác, chỉ nói năm nghìn đại quân của Sở Duyên còn đi theo phía sau.
Nếu không có Thái tử phi, mấy người Sở Duyên cũng không có khả năng đi theo Công chúa.
Lúc này Quỷ Mặt Đen trở nên đăm chiêu, sau đó hắn ta nói: “Chúng ta vẫn nên đến Ninh Nam đi, đừng gây thêm phiền phức cho Tiền đại nhân và Vạn Hổ.”
Mọi người ôm tâm lý thấp thỏm, rối rít lên cáp treo kia. Đương nhiên là không có nguy hiểm gì, Tiêu Vũ là tự buông tay, cố ý nhảy xuống.
Lúc này Tiêu Vũ đã dựa vào không gian đáp xuống một nơi an toàn, sau đó bắt đầu leo núi.
Sở dĩ nàng giả chết chính là để lừa tên Vạn Hổ kia.
Tốt nhất là khiến tên Vạn Hổ kia hồi kinh bẩm báo một lần, để cho tất cả mọi người đều biết, nàng, Tiêu Vũ, Trưởng Công chúa của hoàng tộc Tiêu thị đã bỏ mạng, làm Vũ Văn lão cẩu kia yên lòng.
Như vậy nàng sẽ có đủ thời gian để phát triển thế lực của mình. Người giống như Vạn Hổ, thoạt nhìn là rắc rối, nhưng nếu dùng tốt lại là trợ lực.
Tiêu Vũ thấy tất cả mọi người đã đến Ninh Nam thì lập tức yên tâm.
Ninh Nam chính là khu vực không có ai quản lí, nơi này ngoại trừ tên Hàn Bất Vi kia thì không có người nào của Vũ Văn lão cẩu.
Ít nhất ở nơi hoang dã coi trọng giá trị vũ lực này thì đám thuộc hạ của Tiêu Vũ người đông thế mạnh, hơn nữa giá trị vũ lực còn rất mạnh, đương nhiên sẽ không rơi xuống thế hạ phong.
Tiêu Vũ lại quay trở lại Thương Ngô. Ở đây, nàng đã tìm được Sở Duyên và Tạ Vân Thịnh đi theo phía sau mọi người.