Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 306 - Chương 306: Kẻ Trộm Đu Dây

. Chương 306: Kẻ Trộm Đu Dây
“Bao nhiêu tuổi? Tay ngươi trắng nõn như thế, nhất định chưa đủ hai mươi!”

Tiểu Lâm Tử lập tức nhanh trí nói tiếp: “Bây giờ cô nãi nãi nhà ta đã một trăm hai mươi tuổi rồi!”

“Một trăm hai mươi tuổi? Lừa quỷ quỷ cũng không tin!” Trương thần bà mỉa mai một câu.

Về phần Lưu Canh lúc này không nắm chắc được lai lịch của Tiêu Vũ, ông ta vẫn bị một câu Phi Đầu Man kia làm cho khiếp sợ nên đã phái người đi tìm người bán dạo của bốn quận Thái Hành tới, muốn hỏi thăm tình hình một chút.

Lưu Canh không dám tham gia vào tranh đấu giữa hai người, chỉ có thể ở bên cạnh nghe.

Nếu là lúc trước Lưu Canh cũng không sợ trời không sợ đất, nhưng lúc này ông ta không muốn đắc tội những đại sư thần bà này.

Tiêu Vũ nói: “Lão thân tu tập công pháp cải lão hoàn đồng mới có thể duy trì tuổi trẻ như vậy.”

Tiêu Vũ nhìn Trương thần bà: “Công lực của ngươi vẫn chưa đủ thâm hậu, vậy mà già thành như vậy!”

Tiêu Vũ lại nhìn về phía Lưu Canh: “Lưu Canh, ngươi nghĩ xem thần tiên trên trời có mấy người từ từ già đi chứ? Những thiên binh thiên tướng kia ai mà không đương tuổi tráng niên?”

“Nếu đều giống như Trương thần bà, đến tuổi như vậy mới có thể đắc đạo thì cũng buồn cười quá.” Tiêu Vũ khinh thường nói.

Trong lòng Lưu Canh rất bồn chồn.

Rõ ràng vị đại sư đến sau này có khí tràng hơn.

Không nói đến những chuyện khác, lúc ông ta hành lễ Trương thần bà đã sợ hãi , nhưng vị trước mắt một thân quý khí, ông ta cảm thấy cho dù mình có dập đầu thì vị này cũng sẽ nhận lấy mà không chớp mắt.

Lưu Canh nhìn không sai, Tiêu Vũ thân là Công chúa, lúc trước coi như là dưới một người, trên vạn người rồi.

Bởi vì được sủng ái, cho dù là phi tử hậu cung hay là triều thần tiền triều, ai thấy nàng ấy mà không gọi một tiếng Công chúa điện hạ cơ chứ?

Nếu không phải nàng ấy không biết nhìn người, bị Vũ Văn Thành lừa gạt thì làm sao lại rơi vào bước đường này?

Có điều nói đi cũng phải nói lại, Tiêu thị vong quốc cũng không chỉ là lỗi của một mình Tiêu Vũ.

Cho dù hai đại thế gia là gia tộc Vũ Văn và Văn gia cấu kết với nhau cũng không phải một sớm một chiều là có thể đánh cắp giang sơn Tiêu thị.

Từ lúc phụ thân của Tiêu Vũ con nối dõi ít ỏi thì hạt giống vong quốc đã được chôn xuống rồi.

Nếu không thì thân là vua của một nước, phi tần không ít, làm sao có thể chỉ có hai hài tử là Tiêu Vũ và Thái tử?

Huống chi hậu cung của ông ấy cũng coi như hài hòa, không có nhiều chuyện ngươi lừa ta gạt như vậy.

Đương nhiên, cũng có thể là vì các phi tử đều không có con nối dõi, qua một ngày thì tính một ngày, không ai nghĩ tới việc tranh đoạt quyền lực cho bản thân nên quan hệ của mọi người cũng vui vẻ.

Thấy Lưu Canh kia đã bị Tiêu Vũ lừa dối tới có chút thần chí không rõ, Tiểu Lâm Tử không nhịn được mà nghĩ, đây không phải là ăn trộm đu dây, kẻ cắp biết lừa gạt sao?

Phì phì phì, Công chúa không phải ăn trộm. Trong thiên hạ đều là đất của vua, không thể vì ngôi vị Hoàng đế bị đánh cắp, bản thân lấy lại thứ thuộc về nhà mình thì kêu là trộm được.

Lúc này người Lưu Canh phái đi nghe ngóng từ người bán dạo đã trở về.

Không cần đi quá xa, trong phủ cũng có người bán dạo, những người bán dạo kia đều là người làm ăn mua bán với Đào đầu to.

Lúc này Đào đầu to đã mang hai người từ bốn quận Thái Hành tới.

“Bái kiến Thái thú!” Hai người ăn mặc như thương nhân nhìn thấy Lưu Canh lập tức hành lễ.

Hai người quay sang nhìn nhau, đều hơi nghi hoặc một chút.

Lưu Canh mặt mày bình tĩnh nói: “Nói thử xem, các ngươi ở bốn quận Thái Hành có từng nghe nói tới truyền thuyết Phi Đầu Man không?”

Một người trong đó lập tức trả lời: “Có! Nghe nói Phi Đầu Man kia chuyên cướp người qua đường đi lại trên đường vào buổi tối.”

“Trước đó không lâu, ngay trong con sông kia của bọn ta còn phát hiện hai thi thể, xem bộ dạng là bị Phi Đầu Man làm hại...”

“Không phải là thế sao, chỗ bọn ta có không ít đại sư đều xuống núi bắt Phi Đầu Man rồi! Chỉ là đáng tiếc, Phi Đầu Man kia đạo hạnh rất sâu, mãi mà không thấy có tác dụng gì.”

Tiêu Vũ nghe thế rất cạn lời.

Nàng đã rời khỏi bao lâu rồi? Xem ra là có người muốn mượn chuyện Phi Đầu Man để phát tài nên mới tiếp tục khuếch đại chuyện này.

Về phần thi thể dưới sông? Nàng giết người còn ném xuống sông đấy. Nói không chừng hai cái xác đó là do nàng ném.
Bình Luận (0)
Comment