Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 359 - Chương 359: Tranh Chấp

. Chương 359: Tranh Chấp
Tiêu Vũ cảm thấy rất kì lạ.

Sao cứ như Ngụy Ngọc Lâm đang nổi giận với mình vậy? Nàng có chỗ nào tiếp đãi không chu đáo đắc tội với hắn rồi sao?

Tiêu Vũ hỏi: “Là có chỗ nào ta tiếp đãi không chu đáo sao?”

Đúng vào lúc này.

Có người đến truyền tin: “Tạ tiểu tướng quân tìm người, nói có việc quan trọng.”

Ngụy Ngọc Lâm nghe vậy, mở miệng nói: “Không có, Công chúa tiếp đãi rất tốt.”

Tiêu Vũ nhìn Ngụy Ngọc Lâm, nói: “Ngươi đừng vội đi, ta đi xử lý một chút, quay lại ngay.”

Thiết Sơn nhìn Ngụy Ngọc Lâm, hỏi: “Công tử, chúng ta đi hay không đi?”

Ngụy Ngọc Lâm nói: “Đợi chút nữa ăn cơm tối xong rồi đi”

Bên này, Tiêu Vũ đã đi tìm Tạ Vân Thịnh.

Chỉ thấy, lúc này Tạ Vân Thịnh và Tiêu Tiên Nhi đang đứng đối mặt với nhau, vẻ mặt của hai người đều không tốt cho lắm.

Tiêu Vũ vừa đến, Tạ Vẫn Thịnh đang định mở miệng: “Công chúa...”

“A Vũ muội muội, ngươi phải làm chủ cho ta!” Nói xong, Tiêu Tiên Nhi đỏ cả mắt, cứ như chịu tủi thân lớn lắm vậy.

Tiêu Vũ cau mày nhìn Tiêu Tiên Nhi: “Có gì nói cho tử tế, đừng có khóc.”

Nói thật, bản thân Tiêu Vũ không phải là một người thích khóc, nhìn thấy người bên cạnh khóc lóc sướt mướt, nàng sẽ bực mình.

Huống chi, cái kiểu khóc sướt mướt này của Tiêu Tiên Nhi không giống với Thước Nhi.

Bởi vì Thước Nhi chỉ lặng lẽ khóc, sẽ không gào lên bảo nàng tới làm chủ.

Tiêu Tiên Nhi nhìn Tạ Vân Thịnh, nói: “Hắn ta có ý quấy rối ta.”

Tạ Vân Thịnh có mười cái miệng cũng không nói rõ được: “Công chúa! Ta không có!”

Tiêu Vũ nói: “Tạ Vân Thịnh, ngươi nói trước.”

Mặt Tạ Vân Thịnh đỏ lên: “Tuy Công chúa đã cho ta nghỉ phép, nhưng ta vẫn cứ nhớ đến chuyện ánh mặt trời kia mà Công chúa nói, nên muốn quay về nhìn thử.”

“Ai ngờ khi ta vừa đến đó, thì thấy Tiên Nhi Quận chúa muốn vào đó xem, Công chúa từng dặn không được để cho người ngoài đến gần, nên ta cản nàng ta lại.”

“Nhưng Tiên Nhi Quận chúa nhất định muốn đến, vậy ta chỉ đành ngăn...”

“Trong lúc lôi kéo thì kéo rách quần áo của nàng ta.”

“Ta thấy ngươi chính là cố ý!” Tiêu Tiên Nhi đưa tay áo của mình ra, chỉ thấy một ống tay áo của Tiêu Tiên Nhi đã bị xé rách rồi.

Nhìn dáng vẻ đúng là quần áo không chỉnh tề.

“A Vũ muội muội, chúng ta mới là người một nhà, ngươi nghe hắn ta nói làm gì? Ngươi nghe ta nói có được không?” Tiêu Tiên Nhi tủi thân nhìn Tiêu Vũ.

Tiêu Vũ mở miệng: “Ngươi có gì tủi thân thừ cứ từ từ nói, nhưng người trong căn cứ đều là người nhà.”

Vừa nãy Tiêu Vũ nghe Tạ Vân Thịnh nói như vậy, trong lòng đã có chút không vui.

Tạ Vân Thịnh là người như thế nào, Tiêu Vũ vẫn có một số hiểu biết nhất định.

Tiêu Tiên Nhi nói: “Bản thân hắn ta cũng thừa nhận kéo hỏng quần áo của ta rồi, không phải cố ý thì là gì? Ta thấy hắn ta chính là có ý đồ đen tối! Hôm nay nhất định phải giải quyết cho ta!”

Tiêu Vũ cau mày nhìn Tiêu Tiên Nhi: “Ngươi muốn giải quyết thế nào?”

“Hoặc là có trách nhiệm với ta, hoặc là đuổi hắn ta ra khỏi căn cứ! Không bao giờ được quay lại!” Tiêu Tiên Nhi lạnh giọng nói.

Tạ Vân Thịnh nghe đến đây thì lập tức cảnh giác, chẳng trách khi hắn ta đẩy người về một phía Tiêu Tiên Nhi còn muốn dán sát lại! Hóa ra là nghĩ như vậy!

Cho dù hắn ta có độc thân cả đời, cũng không muốn cưới cô nương trước mặt này.

Bỗng nhiên, Tiêu Vũ cười lên.

Nàng nhìn Tiêu Tiên Nhi, nói: “Khi Tạ Vân Thịnh ngăn ngươi lại không cho ngươi qua đó, ngươi rời đi là được, tại sao nhất định phải qua đó nhìn?”

Tấm pin năng lượng mặt trời của Tiêu Vũ cũng không sợ người khác nhìn thấy, dù sao người khác có nhìn cũng không hiểu.

Trước kia nàng từng nói, không cho người khác đến gần là sợ bị phá hoại.

Dù sao thì muốn có được thứ này cũng không hề dễ dàng.

Hầy, thực ra cũng không khó đến vậy, nhưng là vật phẩm khan hiếm.

Nếu như ai cũng có thể qua đó nhìn, nàng cũng không cần cố ý dặn người đến canh giữ rồi.

Tiêu Tiên Nhi thấy Tiêu Vũ hỏi mình như vậy, vẻ mặt khó mà tin được, nàng ta tủi thân nhìn Tiêu Vũ: “A Vũ muội muội, ngươi cảm thấy ta làm thế thì sao?”

Tiêu Vũ chỉ hỏi ra nghi ngờ từ trong lòng mình mà thôi.

Nghe Tiêu Tiên Nhi nói như vậy.

Tiêu Vũ nói sự thật: “Đúng là ngươi làm sai rồi.”

Tiêu Tiên Nhi mở to mắt nhìn Tiêu Vũ, nàng ta hoàn toàn không dám tin, vậy mà Tiêu Vũ lại cho mình một đáp án như vậy.
Bình Luận (0)
Comment