Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 432 - Chương 432: Người Một Nhà

. Chương 432: Người Một Nhà
Lời của Triệu Tuyền còn chưa nói hết, Triệu phu nhân đã quát: “Ngươi không muốn sống nữa sao! Tai vách mạch dừng!”

“Cẩn thận bị người ta phát hiện!” Triệu phu nhân nói xong thì kéo Triệu Tuyền vào trong thư phòng.

Tiến vào thư phòng, hai người lập tức nhìn thấy trên bàn có một lá thư.

Triệu Tuyền nghi hoặc hỏi: “Ở đâu ra vậy?”

Triệu phu nhân cũng có chút nghi hoặc: “Không phải là của lão gia à? Thư phòng của lão gia là nơi quan trọng trong phủ, cả vẩy nước quét nhà cũng là ta tự làm, không nên có thêm đồ mới đúng.”

Triệu Tuyền đến gần xem thử, nhìn thấy chữ ký để lại trên lá thư.

Tuy rằng bây giờ Triệu phu nhân đã hơn bốn mươi, nhưng lúc trước bà ấy cũng từng là tài nữ có chút danh tiếng, Triệu phu nhân nhìn chữ ký rồi nói: “Bùi đại nhân?”

“Nét chữ này, đúng là thủ bút của Bùi đại nhân!” Triệu phu nhân bảo.

Vẻ mặt Triệu Tuyền nghiêm túc: “Bùi đại nhân khó có thể chịu được vị trên kia làm xằng làm bậy nên đã bị lưu đày đến Ninh Nam rồi, làm sao gửi thư về được?”

Tiêu Vũ nấp trong không gian quan sát cảnh tượng này, liên tục gật đầu. Triệu Tuyền là một người tâm tư kín đáo.

“Xem trước rồi nói tiếp.” Triệu phu nhân nói.

Triệu Tuyền cầm thư lên, mở ra xem thử. Trong thư đầu tiên Bùi Kiêm hỏi Triệu Tuyền có mạnh khỏe hay không. Triệu phu nhân không nhìn thấy được nội dung bức thư nên rất tò mò.

Triệu Tuyền nói: “Trên thư viết ông ấy đã tìm được hậu nhân Tiêu thị, bây giờ đang định khôi phục Đại Ninh Tiêu thị!”

Triệu phu nhân ngẩn người: “Không phải là có bẫy chứ?”

Triệu Tuyền lắc đầu: “Ngươi xem trong thư này còn có con dấu của Thái tử phủ, chắc không phải là Bùi đại nhân đã tìm được Tiểu Hoàng tôn rồi đấy chứ?”

Chuyện này Tiêu Vũ đã thương lượng với Bùi Kiêm.

Tuy rằng Tiêu Vũ rất muốn phất cờ lớn của mình, nhưng ngặt nỗi thanh danh của nàng ở Thịnh Kinh không hề tốt đẹp gì, còn từng có một chân với Vũ Văn Thành, khiến người ta có cảm giác chỉ số thông minh không được cao cho lắm.

Đương nhiên, trước kia mọi người chỉ nói là ánh mắt của nàng tệ. Nhưng từ khi mọi người biết được Vũ Văn Thành vốn dĩ không được tính là nam nhân thì liên tưởng đến việc đầu óc của Tiêu Vũ không được tốt cho lắm.

Người đầu óc minh mẫn có thể không phân biệt được người yêu đương với mình là nam hay nữ sao?

Tóm lại, bây giờ nếu trên thư Bùi Kiêm mời Triệu Tuyền cùng ra sức phục vụ cho tiền Công chúa Tiêu Vũ, Tiêu Vũ dám đảm bảo nhất định Triệu Tuyền sẽ làm như không thấy. Việc này không có lực hiệu triệu!

Cũng may quan hệ của Tiêu Vũ và mẹ con Lý Uyển thân thiết. Nàng dùng danh nghĩa của Tiêu Nguyên Cảnh càng không cảm thấy chột dạ chút nào.

Sau khi Triệu phu nhân nghe thấy thế thì hỏi: “Vậy lão gia định làm thế nào?”

Triệu Tuyền tiếp tục nói: “Bùi Kiêm mời ta cùng nhau làm việc lớn, nhưng ta không muốn từ bỏ chức vị Ngự sử Đại phu này.”

Sắc mặt Triệu phu nhân hơi trầm xuống: “Lão gia trở thành loại người ham mê quyền quý như vậy từ bao giờ?”

Triệu Tuyền lắc đầu nói: “Ngươi không hiểu, cùng nhau làm việc lớn với Bùi đại nhân quan trọng, nhưng để lại một người thuộc về phe mình trên triều đình này cũng rất quan trọng.”

“Sau này ta và Bùi đại nhân nội ứng ngoại hợp, tất nhiên có thể khôi phục non sông!” Triệu Tuyền trầm giọng nói.

Tiêu Vũ ở trong không gian nghe thấy Triệu Tuyền nói vậy thì có chút tiếc nuối vì không để mang Triệu Tuyền đi làm việc cho mình luôn, nhưng nàng lại cảm thấy lời nói của ông ấy vẫn rất có lý.

“Ta không thể đi, vậy thì để nhi tử của chúng ta đi!” Triệu Tuyền tiếp tục nói.

Trưởng tử của Triệu Tuyền Triệu Thiếu Do năm nay hai mươi hai, thứ tử Triệu Thiếu Dực năm nay mười tám, đều là thiếu niên chính trực.

“Phu nhân, không biết ngươi có bằng lòng để các con đi hay không?” Triệu Tuyền hỏi.

Triệu phu nhân nói: “Quyết định của lão gia, ta luôn luôn ủng hộ, để bọn nó đi đi!”

Triệu Tuyền rất cảm kích, vươn tay ôm Triệu phu nhân vào ngực mình.

Tiêu Vũ lập tức che mắt.

Nghe hai phu thê Triệu gia này nói chuyện xong, Tiêu Vũ tỏ vẻ Bùi Kiêm thật sự biết nhìn người, tìm người rất đáng tin!

Hữu dụng hơn việc bản thân luống cuống vơ vét nhân tài khắp nơi nhiều.

Nếu không phải nàng quá thiếu người để dùng thì nàng cũng không thèm sử dụng loại người như Lưu Canh đâu!

Nhưng chuyện sắp xảy ra tiếp theo cũng có chút không phù hợp với thiếu nhi, Tiêu Vũ quyết định không nên xem thì hơn.
Bình Luận (0)
Comment