.
Chương 497: Xây Dựng Đại Ninh Tươi Đẹp
Tiêu Vũ nghe thấy câu này thì hận không thể tìm một cái lỗ cho mình chui xuống! Nàng cảm thấy đầu ngón chân mình sắp đào được một tòa cố cung rồi.
Năm xưa tuổi trẻ ngông cuồng! Không biết chỗ tốt của việc làm quân vương cô độc mà!
Tiêu Vũ ngượng ngùng cười cười. Xem ra Ngụy Ngọc Lâm biết, những chuyện năm xưa là do bản thân mình làm ra rồi.
Đợi đã.
Tiêu Vũ bỗng nhiên hoàn hồn. Không lẽ Ngụy Ngọc Lâm cũng biết, mình chính là Trộm Nồi Hiệp?
Ánh mắt Tiêu Vũ sâu kín nhìn Ngụy Ngọc Lâm: “Ngụy Ngọc Lâm, ngươi biết quá nhiều rồi.”
Theo như motif của kịch bản phim, sau khi Tiêu Vũ nói xong câu này, nàng sẽ rút súng ra, pằng một tiếng... sau đó có người sắp lạnh lẽo rồi.
Nhưng người trước mặt là Ngụy Ngọc Lâm.
Ngụy Ngọc Lâm hỏi: “Công chúa dùng ánh mắt đó để nhìn ta, lẽ nào là muốn diệt khẩu?”
Tiêu Vũ nói luôn: “Ta ngu sao? Bây giờ chúng ta là đối tác làm ăn đấy!”
Ngụy Ngọc Lâm gật gật đầu: “Như thế thì tốt.”
“Công chúa, Ngụy mỗ chỉ muốn một đời một kiếp một đôi người.” Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tiêu Vũ, ánh mắt thâm thúy, mang theo vài phần chân thành.
Tiêu Vũ có chút bất ngờ, nam nhân ở thời đại này không phải đều muốn tam thê tứ thiếp sao? Người nghĩ như Ngụy Ngọc Lâm, đúng là không nhiều.
Ngụy Ngọc Lâm nói tiếp: “Vậy nên, trước khi Công chúa chưa giải trừ hôn ước với Ngụy mỗ, vẫn nên đừng dây dưa với nam tử khác, nếu không...”
Đương nhiên Tiêu Vũ sẽ không dây dưa với nam tử nào.
Nhưng nàng cũng không quá thích bị người khác uy hiếp. Thế là nàng nhìn Ngụy Ngọc Lâm: “Nếu không thì sao?”
Ngụy Ngọc Lâm cười khổ một tiếng, sau đó ho mạnh hai tiếng: “Ngụy mỗ sẽ rất đau lòng.”
Vậy thôi?
Tiêu Vũ cảm thấy đại đao bốn mươi mét của nàng cũng rút ra rồi, lại chẳng biết chém ai. Đúng thật là rút kiếm chung quanh lòng hoang mang.
Tiêu Vũ có chút buồn bực gãi gãi đầu. Con người nàng, bảo nàng giết người còn được, lừa đảo cũng được. Nhưng được người khác thích, đúng là nàng không biết nên làm thế nào. Chủ yếu là thiếu kinh nghiệm ở mặt này mà!
Tiêu Vũ bắt đầu nghi ngờ có phải là bản thân lừa đảo quá tay rồi không, Ngụy Ngọc Lâm bị PUA* rồi, nên Ngụy Ngọc Lâm mới sinh ra tình cảm kì lạ như vậy đối với mình?
*PUA là tắt của Pick-up Artist ban đầu có nghĩ là “Nghệ sĩ bắt chuyện”, sau này dần lệch hướng và trở thành chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân.
Hay là, Ngụy Ngọc Lâm vẫn nhớ mãi không quên Tiêu Vũ trước kia?
Nhưng... cho dù là Tiêu Vũ trước kia, vậy cũng là kiếp trước của nàng. Giữa nàng và Tiêu Vũ trước kia, trong linh hồn sớm đã là trong ta có ngươi, trong ngươi có ta rồi! Đó cũng là một phần của nàng!
Nói trắng ra, người Ngụy Ngọc Lâm vừa ý chính là nàng.
Tiêu Vũ chân thành khuyên nhủ: “Ngụy Ngọc Lâm, là do ngươi quá trẻ, không biết thế gian phồn hoa ngoài kia có bao nhiêu mê hoặc. Ra ngoài nhiều hơn, nhìn ngắm nhiều hơn, rồi sẽ nhìn thấy cô nương dịu dàng vừa ý.”
“Rồi cũng có người mà ngươi thích.”
“Về phần chúng ta, chúng ta là người nhà, là huynh đệ!” Tiêu Vũ lập tức phát thẻ người nhà.
Dường như Ngụy Ngọc Lâm có hơi tổn thương, vẻ mặt thoáng qua nhợt nhạt nhìn Tiêu Vũ: “Công chúa đừng vội vàng từ chối ta như vậy, hôn ước của chúng ta... ta hy vọng Công chúa có thể cùng ta thực hiện.”
Tiêu Vũ thấy thái độ của Ngụy Ngọc Lâm kiên định như vậy. Chỉ đành nói: “Không ngờ ngươi lại là người bảo thủ như vậy. Ngươi đã để ý hôn ước này đến vậy, vậy thì đợi sau khi ta phục quốc, việc đầu tiên chính là giải trừ...”
Lời này Tiêu Vũ vẫn chưa nói hết thì đã kịp phản ứng lại, bản thân mình nói như vậy hình như có hơi thất đức!
Ngụy Ngọc Lâm thích nàng, nên mới đầu tư cho nàng, tiếp đó đợi nàng phục quốc xong, chuyện đầu tiên nàng làm chính là giải trừ hôn ước?
Chuyện này đổi một cách nói khác, có thể dùng một câu để giải thích: Kiếm đầu tiên khi lên bờ, đâm người trong lòng trước.
Tiêu Vũ cảm thấy bản thân không có cách nào đối mặt với ánh mắt tràn đầy sự chán nản sau khi bị tổn thương của Ngụy Ngọc Lâm.
Sau khi nàng khiển trách bản thân một lượt, rồi nói: “Yên tâm, cho dù sau này chuyện có thế nào, ta cũng đều thu xếp ổn thỏa cho ngươi.”
Ngụy Ngọc Lâm thấy Tiêu Vũ kịp thời sửa miệng. Cũng biết đủ mà thôi. Hắn biết nếu cứ tiếp tục ép buộc nàng, nhất định nàng sẽ nói những lời càng rõ ràng, càng khó nghe hơn.
Rất rõ ràng, Ngụy Ngọc Lâm không muốn để chuyện đi đến nước đấy.