.
Chương 545: Nuôi Lợn
Triệu An cảm thấy Nam An Vương là người có tâm cơ sâu kín khiến người ta sợ hãi, Công chúa không chỉ phái người đi một lần, thậm chí còn từng đích thân đến, nhưng cuối cùng vẫn để Nam An Vương yên ổn ở lại trong căn cứ chờ đợi.
Tất nhiên, sở dĩ có thể nhận được sự đối xử đặc biệt như vậy là vì Nam An Vương đã dứt khoát kết liễu Trần Trắc phi.
Tiêu Vũ không khuyến khích loại hành vi này.
Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, để tỏ lòng trung thành với Tiêu thị và cho nàng một lời giải thích, Nam An Vương đã đích thân giết chết Trần Trắc phi, nếu nàng lại đuổi Nam An Vương ra ngoài thì sẽ khiến người đời đàm tiếu.
Điều này khiến mọi người cho rằng nàng tính toán so đo quá mức.
Bởi vì cái giá mà Nam An Vương phải trả đã đủ lớn rồi.
Mà loại chuyện này nếu xảy ra với người bình thường thì chỉ là chuyện nhỏ, nàng đã là người lãnh đạo, rất có thể sẽ khiến mọi người nói nàng đa nghi và độc ác.
Nếu Tiêu Vũ không giữ chức Tổng thống thì mặc ai muốn nói gì cũng được.
Nhưng bây giờ nàng cũng là một người có thân phận.
Đại diện cho một biểu tượng tinh thần.
Nhiều người sẽ tìm đến Tiêu Vũ vì danh tiếng tốt bụng của nàng, nếu có tin đồn Tiêu Vũ có thù tất báo thì đó sẽ không phải là điều tốt cho sự nghiệp vĩ đại khôi phục đất nước.
Đúng lúc này, Tiêu Vũ cũng tới đây, muốn kiểm tra xem nhóm của nhị sư huynh có phát triển tốt hay không.
Ai ngờ lại gặp được Nam An Vương.
Còn nhìn thấy bóng lưng một người vội vã rời đi.
Tiêu Vũ cảm thấy có chút kỳ lạ, trong căn cứ có ai không muốn nhìn thấy nàng chứ, mọi người đều tôn sùng nàng như thần tiên.
Thế mà bây giờ có người nhìn thấy nàng thì rời đi, thế này không phải quá kỳ lạ sao?
Thấy Tiêu Vũ vẫn quay lại nhìn xung quanh, Nam An Vương quay đầu lại hỏi: “Công chúa điện hạ đang nhìn cái gì thế?”
“Vừa rồi người rời đi là ai?” Tiêu Vũ hỏi.
Nam An Vương tiếp tục nói: “Là quản sự chịu trách nhiệm tuần tra chuồng lợn, hắn vừa nói nên đi giục người cho lợn ăn, lại bị bổn vương kéo tới đây để giải thích cho ta một vài chuyện.”
Tiêu Vũ nghe vậy khẽ gật đầu: “Vậy à.”
“Nhưng tại sao hoàng thúc lại có hứng thú với một nơi như thế này? Phải biết là nơi này đầy phân lợn đấy.” Tiêu Vũ tiếp tục.
Mùi bên trong chuồng lợn không thơm lắm.
Mùi hương này đã bắt đầu bao bọc lấy quanh thân Nam An Vương rồi.
Nam An Vương nói: “Không phải Công chúa đã nói ai cũng có thể nhận một con lợn sao? Bổn vương thật sự rảnh phát hoảng rồi, không biết có thể nhận được một con lợn để nuôi không?”
“Yên tâm, ta sẽ không để thuộc hạ của mình làm những việc này, ta cũng sẽ để bọn họ nghỉ việc.” Nam An Vương tiếp tục nói.
Tiêu Vũ nhìn Nam An Vương như thế, không phát hiện được ông ta có gì không ổn.
Hành động và lời nói của Nam An Vương khiến mọi người cảm thấy vô cùng hoàn hảo.
Nếu Tiêu Vũ gây khó dễ với Nam An Vương về chuyện này thì chắc chắn là không thích hợp.
Thế là Tiêu Vũ nói: “Nếu hoàng thúc đã nghĩ như vậy, thế thì nghe theo ý kiến của hoàng thúc đi.”
Nam An Vương mỉm cười chỉ vào một con lợn, đồng thời ra lệnh cho tùy tùng do Tiêu Vũ mang đến: “Làm phiền các ngươi giúp ta mang một con lợn con từ chuồng lợn trong cùng lên được không?”
“Bổn vương muốn đích thân nuôi con lợn này.”
“Ta làm Vương gia nửa đời người, hiện tại cuối cùng cũng có thể tự do, trải nghiệm niềm vui của người thường.”
Tiêu Vũ đứng đó nhìn mọi người bắt lợn.
Lúc này Tiêu Dục cũng đi tới.
Tiêu Nguyên Cảnh đi cùng với Tiêu Dục, nắm tay Tiêu Dục.
“A Vũ, sau khi tới căn cứ này, ta phát hiện mọi người đều mê nuôi lợn. Nuôi lợn vui lắm sao?”
“Còn vị này, nhìn dáng vẻ thì hình như là hoàng thúc nhỉ.” Tiêu Dục nói.
Nam An Vương ngẩng đầu, nhìn Tiêu Dục hành lễ: “Bái kiến Thái tử điện hạ.”
“Ngài là trưởng bối, cũng là Vương gia, tuyệt đối không thể gọi ta như vậy.” Tiêu Dục tiếp tục nói.
Nam An Vương mỉm cười: “Ngươi xem ta đi, ta quên mất ngươi mới tới Ninh Nam, hẳn là không quen với quy củ ở đây phải không? Để ta giới thiệu với ngươi, người dân ở đây phải tự mình nuôi lợn để ăn.”
Tất nhiên, cũng có những việc khác để có thể đổi tiền lấy khẩu phần ăn.
Nhưng những công việc khác cũng không phải ai cũng có thể làm được.
Nếu nói về giặt đồ may vá, vừa mệt vừa phải thử thách kỹ năng.
Nếu nói về nấu ăn, cũng không phải ai cũng có thể làm đầu bếp được đâu nhé!