Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 571 - Chương 571: Lần Này Ta Tuyệt Đối Sẽ Không Bị Người Khác Lừa Gạt Nữa

. Chương 571: Lần Này Ta Tuyệt Đối Sẽ Không Bị Người Khác Lừa Gạt Nữa
Tiêu Dục cũng là một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng.

Hắn ta sợ Tiêu Vũ lại mụ mị đầu óc vì tình yêu, đụng phải loại thiếu đạo đức như Vũ Văn Thành.

Tiêu Vũ bất đắc dĩ nói: “Ca, ngươi yên tâm đi, lần này ta tuyệt đối sẽ không bị người khác lừa gạt nữa.”

Nói thì nói vậy, nhưng Tiêu Dục vẫn có một vạn nỗi lo.

Lần trước lúc muội muội nhà mình bị Vũ Văn Thành lừa gạt cũng đã thề son sắt cảm thấy mình và Vũ Văn Thành là tình yêu đích thực.

Kết quả thì sao?

Mặc dù nguyên nhân chủ yếu của việc mất nước không phải do muội muội, nhưng cuối cùng cái tiếng làm mất nước này vẫn để cho muội muội gánh.

Tiêu Dục vừa nghĩ tới dưới tình huống mà mình không hay biết, muội muội đã phải gánh chịu nhiều như vậy thì cảm thấy đau lòng khó nhịn.

“Ngươi là một đại cô nương, có suy nghĩ của mình rồi, ca ca không quản được ngươi nữa, nhưng ca ca hi vọng trước khi ngươi làm việc có thể suy nghĩ rồi mới làm.” Tiêu Dục nói một cách chân thành.

Tiêu Vũ bị giảng đạo rồi.

Lúc này nàng gật đầu như gà con mổ thóc: “Phải, phải, phải, ca ca nói đúng lắm!”

Thấy thái độ của Tiêu Vũ nghiêm túc như vậy, Tiêu Dục không thể nào nói tiếp được nữa, chỉ có thể âm thầm mong mỏi muội muội thật sự nghe lọt tai lời nói của mình.

Ăn sủi cảo xong, mọi người lập tức cùng nhau đón giao thừa.

Bọn họ ở Ninh Nam, mùa này khiến người ta có cảm giác cứ như đang là mùa xuân, có hơi lành lạnh, nhưng gió lạnh thổi vào mặt lại không khiến người ta cảm thấy rét lạnh.

Hoa bên ngoài chẳng phân biệt sự luân chuyển của mùa mà nở rộ.

Hoa lê và hoa đào cùng nhau nở. Cây đào và cây vải cùng nhau kết quả trĩu cành. Chẳng mấy chốc đã tới một năm mới.

“Chúc mừng năm mới.”

Mọi người chúc Tết nhau.

Lúc gió thổi tới, Tiêu Vũ cảm thấy cả người có chút ấm áp.

Sau đó tất cả mọi người giải tán.

Lúc đón giao thừa Tiêu Dục và Tiêu Nguyên Cảnh không tới, bọn họ đã ở cùng với Lý Uyển rồi.

Về phần ba vị nương nương bây giờ đã trở thành bằng hữu tri kỷ, cùng nhau thoải mái nâng ly.

Lúc trước Dung Phi coi trọng quy củ nhất, nàng ấy tuyệt đối sẽ không tham gia vào những chuyện như vậy, nhưng bây giờ dưới sự dẫn dắt của Tô Lệ Nương, Dung Phi đã bắt đầu chơi đố số* rồi.

(*Khi uống rượu, hai người cùng giơ ngón tay ra một lúc rồi đoán số, ai nói đúng là thắng, nói sai bị phạt uống rượu, cả hai người đều nói sai thì hoà.)

Càng lúc Dung Phi càng phát hiện, thảo nào Tiêu Vô Lương thích Tô Lệ Nương. Bởi vì quả thật Tô Lệ Nương khiến người khác thích hơn người chỉ biết đọc sách thánh hiền, mở miệng ngậm miệng chính là nhân nghĩa lễ giáo như nàng ấy nhiều.

Nếu nàng ấy là nam nhân, chọn phi tử cũng phải chọn như Tô Lệ Nương.

Ở trên triều đình đã rất mệt mỏi rồi, ai mà muốn hạ triều vẫn phải trải qua cuộc sống nghiêm túc với người khác chứ?

Gia đình không phải là nơi ấm áp vui vẻ thả lỏng sao?

Dung Phi nghĩ thông đạo lý này chỉ cảm thấy đáng tiếc, phụ hoàng của Tiêu Vũ vô phúc.

Cả Thước Nhi cũng tìm đủ cớ để rời tiệc, xem dáng vẻ là sốt ruột đi gặp người nào đó quan trọng rồi.

Tất cả náo nhiệt tan đi, Tiêu Vũ nằm trên giường của mình tiến vào không gian.

Con cóc kia thấy Tiêu Vũ xuất hiện thì chẳng biết từ nơi nào nhảy tới: “Cô quả! Cô quả!”

Tiêu Vũ nhìn không gian trống rỗng, có một loại cảm giác cô đơn lạnh lẽo.

“Hầu Tiểu Thánh!” Tiêu Vũ hô to một tiếng.

Không ngờ rằng lúc Hầu Tiểu Thánh xuất hiện, trong ngực đã ôm một con khỉ nho nhỏ rồi.

Tiêu Vũ lập tức cạn lời.

Khỉ cũng đã sinh con rồi, hình như chỉ còn một mình nàng là người cô đơn. À không, không chỉ có nàng, còn có tên Ngụy Ngọc Lâm kia nữa!

Trông có vẻ Ngụy Ngọc Lâm còn đáng thương hơn mình nhiều.

Nghĩ vậy, Tiêu Vũ đã cảm thấy được an ủi một cách khó hiểu.

Khi Tiêu Vũ cảm thấy mình cô độc, phát hiện người khác còn cô độc hơn mình, loại cảm giác đó đã chữa khỏi cho nàng luôn.

Lần này Tiêu Vũ không sử dụng túi Càn Khôn Lưỡng Nghi để dịch chuyển tới Ngụy Vương phủ.

Bây giờ càng lúc Tiêu Vũ càng khống chế khả năng dịch chuyển của không gian thành thạo hơn, đã rất ít xảy ra sự cố rồi.

Ngụy Ngọc Lâm đang chuẩn bị đi ngủ, Tiêu Vũ ngồi xổm trong không gian nhìn thật lâu, chỉ thấy Ngụy Ngọc Lâm thổi tắt nến lên giường.

Lúc này Tiêu Vũ mới hoàn hồn.

Sao hành động của mình nhìn kiểu gì cũng giống như một tên biến thái vậy?

Fan cuồng cũng không biến thái như mình đâu!
Bình Luận (0)
Comment