Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 574 - Chương 574: Hạ Trại Ngay Tại Chỗ

. Chương 574: Hạ Trại Ngay Tại Chỗ
Tiết Tam nhìn Tiết Quảng Sơn, vẻ mặt khó xử: “Đại nhân, bây giờ chuyện chúng ta nên nghĩ nhất chính làm làm sao có thể ngăn cản kẻ địch tấn công trước khi nhận được sự trợ giúp của triều đình.”

Tiết Tam cũng không ngốc, gã ta liếc mắt đã nhìn ra thực lực địch ta cách xa nhau rồi.

“Đợi đã, ngươi xem bọn chúng đang làm gì vậy?” Tiết Quảng Sơn mở to hai mắt nhìn xuống.

Từ xa như có khói bếp bay lên và đống lửa.

Không bao lâu sau, theo gió nhẹ thổi tới, bọn họ vậy mà có thể ngửi được mùi hương thịt nướng.

Mỗi một binh sĩ trên tường thành đều nuốt một ngụm nước bọt.

Lúc này đám kiện tướng đắc lực của Tiêu Vũ đều bảo vệ bên cạnh nàng.

Hắc Phong vừa gặm móng heo nướng vừa nói: “Cái móng heo này kho rồi nướng đúng là thơm!”

“Chúng ta như vậy không giống như đánh trận mà giống như... đang cắm trại dã ngoại ở đây hơn.” Hắc Phong cảm thán.

Từ khi biết Công chúa, Hắc Phong phát hiện rất nhiều chuyện đều vượt ra khỏi nhận thức của mình.

Lúc trước đi lưu đày cùng với Công chúa giống như đi chơi xuân vậy, hoàn toàn không cảm thấy vất vả, du sơn ngoạn thủy vui chơi giải trí tới nơi muốn đến.

Các tướng sĩ ăn uống tiệc tùng ở nơi trú quân, thủ thành quân của Thương Ngô lúc này ở trên tường thành hứng gió lạnh.

Nếu như chỉ đơn thuần là hứng gió lạnh thì cũng thôi, chủ yếu là trong gió lạnh này còn kèm theo mùi thơm của thịt.

Nếu là lúc trước mọi người cũng sẽ không thèm như vậy, nhưng từ khi Thương Ngô đổ trận tuyết lớn kia, hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra khiến Thương Ngô quận vốn dĩ không phát ra được bao nhiêu bổng lộc. Bây giờ bọn họ chưa bị đói chết cũng đã là kỳ tích rồi.

Người cả ngày ăn trấu nuốt rau nhìn kẻ địch của mình ăn ngon uống say, nội tâm và tín ngưỡng phải mạnh đến bao nhiêu mới có thể chống đỡ cho bọn họ chứ?

Nếu thật sự có tín ngưỡng thì cũng thôi đi, nhưng vấn đề là tình huống của Đại Ninh rất phức tạp, người đến công thành cũng không phải ngoại bang gì mà là hoàng tộc chính thống. Vũ Văn Phong mà bọn họ dốc sức cho bây giờ mới là phản tặc!

Muốn nói có tín ngưỡng, muốn trung quân ái quốc, vậy đầu tiên cũng là trung với hoàng tộc Tiêu thị đúng không?

Không ít người trong lòng đều dao động, nhưng lúc này Tiết Quảng Sơn đang ở đây, lạnh giọng ra lệnh: “Nếu ai dám làm đào binh thì trảm ngay tức khắc!”

“Người đâu, mau bày tế đàn cho ta, ta muốn làm phép mời Tạ tiên cô phù hộ ở đây!” Tiết Quảng Sơn tự biết tình hình thực tế không ổn nên quyết định cầu thần bái Phật.

Nhưng theo nhận thức của Tiết Quảng Sơn, thần có thể cầu được chính là Tạ tiên cô.

Lúc này Tiêu Vũ không biết suy nghĩ của Tiết Quảng Sơn, nàng đang định kêu gọi đầu hàng.

Mọi người ăn thịt nướng xong, bộ phận hậu cần lại đưa hoa quả đã chuẩn bị sẵn ra, mọi người vừa ăn trái cây vừa cho ngựa ăn.

Người trên tường thành nhìn thấy rõ ràng, cỏ khô mà đám người Tiêu Vũ dùng để nuôi ngựa đều là thân khô đã mọc ra ngô xanh, quả thật ăn còn ngon hơn mấy người bọn họ!

Lúc trước bọn họ chỉ hâm mộ các tướng sĩ quân địch, bây giờ thì hay rồi, cả ngựa của quân địch cũng bắt đầu hâm mộ.

Mãi cho đến chạng vạng tối, trên tường thành mới có động tĩnh.

Tiêu Vũ nhìn khói mù lượn lờ trên tường thành, không nhịn được hỏi: “Đó là cháy rồi hả?”

Hắc Phong cố gắng nhìn xung quanh, nhưng có tường thành ngăn cản, tầm nhìn lên trên của bọn họ không tốt cho lắm. Cũng may Tiêu Vũ có máy bay không người lái.

Nàng dùng thiết bị truyền tin vô tuyến là có thể thực hiện truyền tín hiệu ở cự ly ngắn. Vì vậy chẳng mấy chốc Tiêu Vũ đã thấy rõ Tiết Quảng Sơn đang làm gì rồi.

Chỉ thấy Tiết Quảng Sơn mặc quần áo đạo sĩ, lúc này ông ta đang quỳ lạy trước mặt một bức tượng, ngoài miệng luôn lẩm bẩm: “Xin tiên cô phù hộ, xin tiên cô phù hộ!”

Tiêu Vũ nhìn bức tượng thần kia, cảm thấy có chút quen mắt.

Nàng lại liên tưởng tới những lời của Tiết Quảng Sơn, lập tức hiểu Tiết Quảng Sơn đang quỳ lạy chính mình!

Tiêu Vũ thấy cảnh tượng này thì khóe môi khẽ cong một cái, có chút cảm giác không biết nói gì cho phải.

Nếu đã thả máy bay không người lái ra rồi, Tiêu Vũ lập tức treo truyền đơn vừa mới in ra lên máy bay không người lái.

Truyền đơn được in bằng máy in.

Trong trung tâm thương mại có máy in cũng có mực in và giấy.

Về phần điện? Không phải Tiêu Vũ đã lắp đặt tấm pin năng lượng mặt trời từ lâu rồi à?
Bình Luận (0)
Comment