.
Chương 580: Điềm Lành
Ninh Nam đang rất nóng bức, bây giờ Thương Ngô lại rất lạnh, hai địa phương này bị một rãnh trời chia cắt, cứ như cách một cái kết giới vậy. Nếu như nàng có thể nghĩ ra cách trộn lẫn môi trường của hai nơi nay, nóng lạnh trộn đều đều.
Ôi, có phải cho dù là Ninh Nam hay Thương Ngô đều có thể thoải mái dễ chịu một chút không?
Nhưng phải làm thế nào đây?
Cuối cùng Tiêu Vũ nghĩ tới không gian.
Đồ vật có thực thể có thể thu vào trong không gian, vậy có phải cho thấy không khí cũng có thể thu vào trong không gian không?
Dù sao không khí cũng là do phân tử tạo thành mà!
Tiêu Vũ vừa nghĩ như vậy thì nhất định phải hành động.
Không phải sao, lúc này Tiêu Vũ đã về tới Ninh Nam, bắt đầu dùng không gian hút không khí nóng bức của Ninh Nam.
Chờ sau khi mang không khí nóng bức này tới, Tiêu Vũ lại dẫn không khí lạnh lẽo bên này tới Ninh Nam.
Lúc mang không khí nóng bức tới vẫn chưa cảm thấy gì, nhưng khi Tiêu Vũ vừa thả không khí lạnh lẽo tới Ninh Nam... Trên bầu trời vậy mà ngưng tụ ra một đám mây.
Đám mây đen lớn hình thành trong không trung, sau đó nương theo gió mang theo hơi nước, đột nhiên Ninh Nam bắt đầu đổ mưa nhỏ tí tách!
Phải biết cho dù là căn cứ ốc đảo của Tiêu Vũ cũng rất ít khi có mưa, toàn bộ đều là nhờ nước dưới đất và giếng ngầm để giải quyết vấn đề dùng nước. Chưa kể tới Nguyệt Tuyền trấn vốn là nơi cát bay đá chạy.
Trận mưa này không tính là lớn, nhưng nó đã khiến Tiêu Vũ thấy được hi vọng.
Lần này Tiêu Vũ dứt khoát treo không gian lơ lửng trên không trung ở chỗ rãnh trời.
Nàng ở trong không gian, thông qua suy nghĩ khống chế không khí bên ngoài, hút không khí nóng ở Ninh Nam đưa tới Ninh Nam, hút thêm không khí lạnh ở Thương Ngô đưa tới Ninh Nam.
Không khí nóng và lạnh hội tụ trong không gian của Tiêu Vũ. Bây giờ không gian này đã như một tinh vân* xoay tròn. Toàn bộ Thương Ngô lấy núi lớn làm ranh giới, nhiệt độ bắt đầu tăng trở lại một cách rõ rệt.
(*Một thiên thể ở dạng mây mù gồm khí sao và bụi vũ trụ.)
Về phần Ninh Nam thì sao?
Nhiệt độ ở Ninh Nam cũng bắt đầu hạ xuống một cách rõ rệt.
Tiêu Vũ bận rộn rất lâu, cảm thấy quá mệt mỏi nên định nghỉ ngơi trước một chút.
Ai ngờ lúc Tiêu Vũ không thu phóng không khi lạnh và nóng thì không khí lạnh và nóng kia vẫn tụ hội không ngừng nghỉ.
Tiêu Vũ khống chế không gian rời khỏi nơi này, nàng lại phát hiện hình như nơi này đã có thể tiến hành trao đổi nóng lạnh tự nhiên.
Có vẻ cách làm của Tiêu Vũ đã kích động thứ gì đó trong lúc vô tình.
Không khí lạnh và nóng hội tụ như vậy một cái, cho dù là đối với Thương Ngô hay là đối với Ninh Nam chỉ đều có lợi, hoàn toàn không có hại.
Vì vậy dân chúng Thương Ngô nhanh chóng phát hiện kể từ khi quân đội của Tiêu thị vào thành, Thương Ngô vậy mà dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu ấm lên.
Bây giờ đã ấm áp, cỏ cây cũng sẽ đâm chồi nảy lộc.
Khi cỏ cây bắt đầu sinh trưởng, đám dân chúng lưng dựa núi lớn, đám dân chúng dùng trồng trọt và đi săn mà sống, trên mặt lập tức tràn đầy nụ cười.
Cuối cùng sau này cũng đã có nguồn sinh nhai rồi!
Chỉ cần khí hậu thích hợp, Thương Ngô đất rộng người thưa sẽ không bị đói chết!
Biến đổi kỳ lạ như vậy cũng đã tạo thành một cách nói trong dân chúng.
“Lúc trước tên phản tặc kia cướp đoạt chính quyền nên dân chúng lầm than, bây giờ hoàng tộc chính thống đã trở về, giang sơn này lập tức yên ổn!”
Dù sao chuyện này xảy ra quá trùng hợp rồi.
Từ khi mất nước đã thiên tai không ngừng, đột nhiên hôm nay lại ngừng, rất khó khiến người ta không liên tưởng!
Hiện tại Tiêu Vũ đang cần mọi người nghĩ như vậy. Nàng còn sợ mọi người không nghĩ như vậy kìa!
Người của triều đại này vẫn rất mê tín, coi trọng quân quyền thần thụ*. Nếu để người khác cảm thấy nàng chính là người được số phận xác định, đứa con của thế giới thì chẳng phải rất tuyệt vời sao?
(*Chỉ người được trời chọn để cai quản dân chúng.)
Thu phục Thương Ngô, hai bên đều không có ai tử trận, việc này đối với Tiêu Vũ và dân chúng bình thường mà nói là cục diện cả hai cùng có lợi.
Đương nhiên, tuy rằng tên Tiết Quảng Sơn kia không bị xử chết, nhưng hiện tại ông ta đã không còn gây nguy hại gì cho xã hội nữa. Chuyến đi về phía Tây lấy kinh này, xem như là bản thân Tiết Quảng Sơn đi chuộc tội.
Lấy được Thương Ngô, Dự quận kia càng không cần Tiêu Vũ phải tốn công tốn sức.