.
Chương 619: Tập Kích Ban Đêm
Gần đây chuyện phiền não của Vũ Văn Phong quá nhiều, ông ta đã không còn bình tĩnh thong dong như trước nữa rồi. Về phần cái gọi là sách lược? Khi xưa ông ta chưa làm Hoàng đế thì vẫn có, những sau khi làm Hoàng đế....
Vũ Văn Phong bắt đầu thích việc lớn hám công to, hành sự kích động. Đây cũng là nguyên nhân mà từ xưa đến nay khiến rất nhiều người giành được giang sơn những không giữ được giang sơn. Kiểu người như vậy không ít, thuộc về tồn tại đã quên mất tấm lòng ban sơ.
Vũ Văn Phong nói: “Vậy Thẩm ái khanh nói thử xem nên làm thế nào?”
“Theo ý kiến ngu xuẩn của thần, mong hệ hạ ra lệnh, ta sẽ dẫn người san bằng Minh U sơn trang kia!” Thẩm Hàn Thu trầm giọng đáp.
Vũ Văn Phong híp mắt gật gật đầu: “Nếu đã không có cách để hắn giao thuốc bí mật cho ta, giữ lại cũng là một tai họa! Loại bỏ trước đi!”
Thẩm Hàn Thu đáp lời: “Vâng, nhất định thuộc hạ sẽ không phụ trọng trách!”
Lúc này hắn ta dẫn theo một số người, âm thầm mai phục Minh U sơn trang.
Minh U Thánh quân cũng phát hiện tình hình, sau khi biết có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt hắn ta tái xanh: “Vũ Văn Phong điên rồi sao? Ông ta biết bản thân sắp vong quốc nên muốn kéo ta cùng chết!”
Minh U Thánh quân dẫn đầu bước ta, nhìn thấy Thẩm Hàn Thu đứng đầu, nói: “Ngươi là Thẩm Thống lĩnh nhỉ? Mong ngươi quay về bẩm báo vệ bệ hạ rằng ta muốn gặp ông ta.”
Thẩm Hàn Thu nói: “Ngươi muốn gặp bệ hạ thì khoanh tay chịu trói trước đi.”
Minh U Thánh quân hỏi: “Thẩm Thống lĩnh dẫn người đến đây, phải chăng là có gì hiểu lầm?”
Lúc này, Minh U Thánh quân cũng bình tĩnh lại, hắn ta biết bản thân mình và hoàng tộc Tiêu thị có thù, nếu như trở mặt với Vũ Văn Phong, vậy ngày hắn ta thực sự không có chỗ dung thân trong thiên hạ này. Vậy nên Minh U Thánh quân không định chống cự.
Hắn ta nói: “Ngươi dẫn ta đi gặp bệ hạ, ta sẽ đích thân giải thích hiểu lầm với bệ hạ!”
Thẩm Hàn Thu thấy vậy rồi ra lệnh cho kẻ dưới trói Minh U Thánh quân lại.
Lúc này Minh U Thánh quân vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, hắn ta chỉ cảm thấy việc này có hiểu lầm. Hắn ta gặp được bệ hạ rồi sẽ đích thân đưa thuốc mê mới luyện chế ra, nhất định Vũ Văn Phong sẽ bình tĩnh lại.
Hắn ta có hơi hối hận, trước kia bản thân không nên xung đột với tên chó điên Vũ Văn Phong. Ai mà ngờ được vậy mà Vũ Văn Phong muốn cá chết rách lưới?
Thẩm Hàn Thu đi đến nơi cách Minh U Thánh quân ba trượng rồi dừng lại, sau đó hỏi: “Thánh quân có lời gì muốn nói với bệ hạ?”
“Cứ nói ta đã luyện xong thuốc bí mật rồi, trước đó là do tâm trạng của ta nóng nảy, nhất thời nói ra những lời không hay, mong bệ hạ tha tội.” Trong mắt của Minh U Thánh quân, chỉ cần hắn ta có thể luyện chế ra thuốc bí mật thì Vũ Văn Phong sẽ không nỡ giết chết mình. Hơn nữa hắn ta cũng không có gì phải sợ, chỉ bằng mấy thứ đồ chơi này mà thực sự muốn giết chết hắn ta, không có khả năng! Minh U Thánh quân có chỗ dựa nên không hề sợ hãi.
Chỉ nghe Thẩm Hàn Thu bắt đầu căn dặn: “Triệu Kiếm!”
“Có thuộc hạ!”
“Ngươi đi nói với bệ hạ, Minh U Thánh quân nói rằng ông ta là một con chó già!” Thầm Hàn Thu chững chạc đàng hoàng nói.
Triệu Kiếm ngẩn cả người, bản thân không nghe sai chứ?
Vẻ mặt của Minh U Thánh quân tái mét: “Ý của ta là ta muốn xin bệ hạ tha tội, ta không phải là chó.”
Thẩm Hàn Thu nói tiếp: “Ta biết ngươi không phải là chó, thế nên câu này là mắng Vũ Văn Phong.”
Vẻ mặt của Minh U Thánh quân ngày càng khó coi hơn: “Thẩm Thống lĩnh, ngươi có ý gì?”
Nếu như lời này thực sự truyền đến tai Vũ Văn Phong thì cho dù hắn ta có thể luyện chế ra thuốc bí mật, bản thân có thể khống chế được thiên quân vạn mã vậy ngày sau cũng sẽ không được sống yên ổn. Suy cho cùng hắn có thể khống chế đám người đó, nhưng lại không có nền móng, vẫn phải dựa vào Vũ Văn gia. Vũ Văn gia vẫn còn một số trung thần.
Thẩm Hàn Thu lại nói: “Đúng rồi, nói thêm một câu, cứ nói Minh U Thánh quân thề với trời rằng nhất định sẽ không buông tha cho Vũ Văn Phong.”
Địch ý của Thẩm Hàn Thu đã quá rõ ràng.
Minh U Thánh quân tức giận nói: “Hôm nay ta đến thương lượng với ngươi đã là cho ngươi thể diện rồi, ta thấy bây giờ ngươi không muốn uống rượu mời lại muốn uống rượu phạt!”