Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 658 - Chương 658: Công Chúa Nhu Nhược Không Thể Tự Lo Liệu

. Chương 658: Công Chúa Nhu Nhược Không Thể Tự Lo Liệu
Tiểu Lâm Tử cũng tức giận: “Công chúa, bọn ta có cần thừa dịp ban đêm hái hai cái đầu này về cho Công chúa làm đồ nhắm hay không?”

Tiêu Vũ tỏ vẻ bất ngờ nhìn Tiểu Lâm Tử: “Ngươi học được mấy lời lung tung này từ đâu vậy?”

Tiểu Lâm Tử lập tức nghĩ lại những lời mình vừa nói, lúc này hắn ta mới ý thức được lời nói này quá máu tanh rồi. Về phần học được từ đâu... đương nhiên là lúc làm sơn tặc, cả ngày nói mấy câu độc ác hù dọa người khác nên nói tới quen miệng luôn rồi.

Đương nhiên, nếu như Tiêu Vũ ra lệnh một tiếng.

Tiểu Lâm Tử thật sự có khả năng đi làm chuyện này.

Nói tới tám người Hắc Phong trại Hắc Phong và Tiểu Lâm Tử vốn cũng không phải tuyệt đỉnh cao thủ gì, quả thực chính là máy bay chiến đấu bọc trong cây cỏ, nếu không thì bọn họ đã chẳng bị Tiêu Vũ treo lên cây.

Có điều...

Nghĩ tới linh tuyền của Tiêu Vũ đến cả con ngựa bình thường như Đặc Năng Lạp cũng có thể tẩm bổ thành dáng vẻ như bây giờ.

Tất nhiên võ công của đám người Hắc Phong và Tiểu Lâm Tử đã có sự nhảy vọt về chất rồi.

Tuy rằng không tính là tuyệt đỉnh cao thủ, nhưng bây giờ cũng có thể xem như là cao thủ hàng đầu.

Đương nhiên, theo Hắc Phong thấy, đây là phần mộ tổ tiên của Hắc Phong trại bốc khói xanh, huynh đệ bọn họ đã có tiền đồ rồi!

Nói tới chuyện đi hành thích.

Thật sự có khả năng thành công rất cao.

Nhưng điều Tiêu Vũ muốn từ trước đến nay không phải khả năng rất cao, mà là... không có một chút sơ suất nào.

Hơn nữa xoèn xoẹt người luôn thì không thú vị bao nhiêu chứ.

Nàng thích xem loại người phách lối đó ngã xuống từ trên mây đấy.

Vốn dĩ Tiêu Vũ định đứng một bên với Ngụy Ngọc Lâm, bây giờ bị hai tên cẩu Vương gia này nhảy ra gây hấn, Tiêu Vũ càng kiên định lập trường của mình.

Nàng xoa tay.

Có chút cô đơn lạnh lẽo.

Nhưng mà... vẫn không thể hành động thiếu suy nghĩ được.

Nàng vừa mới vào thành mà trong phủ của hai vị Vương gia đã mất đồ thì rất dễ khiến người ta nghi ngờ, cho dù không nghi ngờ nàng thì cũng sẽ nghi ngờ Ngụy Ngọc Lâm.

Tiêu Vũ nói: “Được rồi, cũng không còn sớm nữa, tất cả mọi người đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì ngày mai rồi nói sau.”

Tiêu Vũ trở về phòng nghỉ ngơi.

Đương nhiên đây chỉ là lấy cớ mà thôi.

Tiêu Vũ đã tiến vào không gian, trong tay của nàng cầm bản đồ của Ngụy đô, bắt đầu tìm kiếm bên trên.

Tiêu Vũ nhanh chóng định vị được quý phủ của tên Ngũ Vương gia Thiện vương kia, cũng chính là Thiện Vương phủ.

Chỉ có điều Tiêu Vũ không có biện pháp định vị phòng ốc cụ thể.

Tiêu Vũ suy nghĩ một cái, người đã ở Thiện Vương phủ rồi.

Tiêu Vũ tìm được phòng ăn rất dễ dàng.

Nàng bỏ thêm một chút bột nấm vào trong đồ ăn trong phòng ăn.

Xem dáng vẻ thì bột mì lên men này được được dùng để làm bánh bao cho Thiện Vương ăn vào ngày mai.

Tiêu Vũ lại tới Phúc Vương phủ làm y như vậy.

Hành động này có thể nói là hoàn toàn không bị ai phát hiện... Phòng ăn mà thôi, ai có thể nghĩ tới sẽ có người đến trộm đồ như vậy chứ? Về phần thử độc? Cái này cũng đâu phải thuốc độc, có thử cũng không ra!

Ngày hôm sau Tiêu Vũ đã khôi phục tinh thần và sức lực.

Nàng đầu óc rõ ràng tâm trạng thoải mái, mặc quần áo tử tế.

Ra khỏi hành quán này.

Xe ngựa của Ngụy Ngọc Lâm đã chờ ở đó.

Tiêu Vũ không mang theo những người khác, tạm thời vẫn nên giấu giếm thân phận của những người này một chút thì hơn.

Nhìn thấy chỉ có một chiếc xe ngựa, Tiêu Vũ cau mày hỏi: “Chỉ có một chiếc xe ngựa thôi sao?”

Ngụy Ngọc Lâm nói: “Mời Công chúa lên xe, ta đích thân đánh xe cho Công chúa!”

Tiêu Vũ tỏ vẻ bất ngờ nhìn Ngụy Ngọc Lâm, nàng còn tưởng rằng Ngụy Ngọc Lâm muốn nhân cơ hội này để tiếp cận mình, không ngờ rằng Ngụy Ngọc Lâm vậy mà lại dùng phương thức như vậy để nâng cao địa vị của mình ở Ngụy quốc.

Tiêu Vũ cười cười rồi lên xe ngựa.

“Có thể khiến cho Ngụy Vương... À không, đây là Ngụy quốc, ngươi hẳn là Lâm Vương rồi, có thể khiến cho Lâm Vương đánh xe, thật đúng là vinh hạnh của ta.” Tiêu Vũ vừa cười vừa nói.

Ngụy Ngọc Lâm bảo: “Trên xe có trà bánh vừa mới làm, Công chúa ăn một chút đi.”

“Nhất định hôm nay sẽ có người nhắm vào Công chúa, nhưng xin Công chúa hãy yên tâm, sau này chắc chắn Ngụy mỗ sẽ khiến cho bọn chúng trả giá thật nhiều!” Ngụy Ngọc Lâm tiếp tục nói.

Tiêu Vũ ăn điểm tâm, giọng nói ậm ờ lại yếu đuối: “Ta là một nữ tử mỏng manh, không dám trêu chọc đám Vương gia Ngụy quốc các ngươi.”
Bình Luận (0)
Comment