.
Chương 657: Tẩu Tẩu
Hai vương gia này thoạt nhìn không được vui, nhưng hiện tại cũng không làm gì đủ để cho Ngụy Ngọc Lâm có thể hạ quyết tâm mời nàng dọn nhà!
Hơn nữa bây giờ nàng chỉ dọn nhà của những tên tội phạm ác quan ác bá thôi.
Nếu như chỉ là cái miệng vô duyên trêu người, vậy Tiêu Vũ cũng không thể nào vô duyên vô cớ đi dọn nhà người ta vậy được!
Hơn nữa đây là Ngụy quốc.
Không phải Đại Ninh của Tiêu Vũ.
Ở Đại Ninh, chuyện của Công chúa không tính là trộm.
Nhưng ở Ngụy quốc, trừng trị sơn phỉ rồi lấy đồ phi pháp thì không sao, nhưng nếu muốn đối phó với mấy vị vương gia này… Vậy Ngụy Ngọc Lâm phải chủ động tìm nàng.
Đến lúc đó, nàng chỉ coi mình như tay sai được Ngụy Ngọc Lâm thuê thì làm thôi, cũng sẽ không có gánh nặng tâm lý gì cả.
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Các ngươi còn chưa chào Đại Ninh Công chúa đấy.”
Nhưng lúc này có người nhìn về phía Ngụy Ngọc Lâm: “Bây giờ Đại Ninh này bấp bênh, chắc hẳn Công chúa Đại Ninh nên hành lễ với chúng ta nhỉ?”
Tuy rằng lúc trước Ngụy quốc này không phải là nước phụ thuộc của Đại Ninh.
Nhưng quốc lực lại không mạnh bằng Đại Ninh, vì vậy mới phải đưa con tin qua.
Hoàng tộc hai nước gặp nhau nhất định là bên có thực lực yếu hơn phải hành lễ trước.
Thoạt nhìn thì chuyện này có vẻ không có gì to tát.
Nhưng lại đại diện cho thể diện của hai nước.
Lúc này Ngũ Vương gia Thiện vương kia đã bật cười một tiếng: “Hơn nữa chắc là vị Công chúa này đến Đại Ngụy của chúng ta làm con tin đúng không?”
Lục Vương gia cũng chính là Phúc Vương không nhịn được khẽ gật đầu: “Còn không phải là vậy sao?”
Tiêu Vũ biết rõ.
Hai người kia nghĩ như vậy cũng không có gì kỳ lạ.
Phúc Vương lại hỏi: “Còn Vũ Nhu nữa, vừa rồi ngươi gọi tẩu tẩu, sợ là gọi sớm rồi đó, chắc vị Công chúa này tới hòa thân làm con tin, ai lấy nàng ta... vẫn phải nói sau!”
Tiêu Vũ híp mắt nhìn Phúc Vương.
Hình như tiểu tử này rất kiêu ngạo.
Sắc mặt của Ngụy Ngọc Lâm lạnh xuống, những người này sỉ nhục hắn thì cũng thôi, nhưng bọn họ lại nói Tiêu Vũ như vậy khiến tâm trạng của Ngụy Ngọc Lâm cũng rất không vui.
Vì vậy Ngụy Ngọc Lâm lạnh giọng nói: “Vẫn xin hai vị cẩn thận lời nói, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!”
“Ôi chao, ngươi tới Đại Ninh làm con tin một chuyến, trở về đã trở nên cứng rắn rồi à!” Phúc Vương cười híp mắt châm chọc.
Cũng may lúc này còn có một đại thần lớn tuổi lập tức nói: “Lâm Vương điện hạ đi đường mệt nhọc, chi bằng đưa Lâm Vương đi nghỉ ngơi đi.”
“Tiêu Công chúa, vừa rồi nếu có gì đắc tội xin hãy tha lỗi.” Thần tử kia hành lễ, xem như chu toàn lễ nghĩa.
Tiêu Vũ khẽ gật đầu, vẫn không nói gì.
Lúc này trong mắt mọi người, nhất định cảm thấy Tiêu Vũ là một quả hồng mềm dễ bắt nạt.
Chỉ có người hiểu rõ Tiêu Vũ mới biết, Tiêu Vũ làm gì mà là quả hồng mềm chứ, Tiêu Vũ chính là một quả sầu riêng, toàn thân có gai, nếu ai chạm vào thử nhất định sẽ chảy máu không ngừng.
Về phần vì sao Tiêu Vũ lại yên lặng như vậy? Đó là vì từ trước đến nay Tiêu Vũ đều không phải người lỗ mãng.
Ngụy Ngọc Lâm mở miệng: “Cũng không cần làm phiền hai vị đệ đệ, ta phải vào cung bái kiến phụ hoàng trước.”
Nói xong, Ngụy Ngọc Lâm tiếp tục nói: “Công chúa điện hạ, nàng có thể tạm thời mang theo người của mình ở lại trong trạch viện gần Lâm Vương phủ, ta sẽ nói rõ với phụ hoàng, đưa chỗ đó cho Công chúa làm hành quán.”
Tiêu Vũ khẽ gật đầu.
Tuy rằng hai tên cẩu Vương gia kia không được thân thiện cho lắm, nhưng Tiêu Vũ vẫn thu xếp ổn thỏa.
Đã đến chỗ ở.
Hắc Phong lập tức nổi giận nói: “Công chúa, tên Thiện Vương và Phúc Vương gì đó cũng không phải thứ gì tốt, vừa rồi bọn chúng cố ý làm nhục chúng ta!”
“Công chúa, chẳng lẽ người không tức giận sao?” Hắc Phong hỏi.
Tiêu Vũ thản nhiên nói: “Tức giận thì có ích gì?”
Lúc trước cả việc Vũ Văn gia sỉ nhục Tiêu Vũ trước mặt mọi người như vậy mà nàng còn có thể nhịn xuống được, nàng vốn dĩ không sợ hai tên Vương gia bao cỏ này.
Vừa rồi Tiêu Vũ không nổi giận đơn giản là vì nàng còn có ý định khác.
Về phần có mất thể diện hay không? Liệu có ảnh hưởng tới Đại Ninh hay không?
Trước thực lực tuyệt đối, những thứ đó đều là hư vô!
Thí dụ như hai cha con Vũ Văn gia lúc trước, khi bọn chúng chế nhạo Tiêu Vũ là Công chúa vong quốc thì kiêu ngạo bao nhiêu, bây giờ đã hối hận bấy nhiêu!
Tóm lại, Tiêu Vũ có một vạn biện pháp khiến người này hối hận tới ruột trong bụng xanh lè.