Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 749 - Chương 749: Người Sống Vui Vẻ Mới Là Quan Trọng

. Chương 749: Người Sống Vui Vẻ Mới Là Quan Trọng
Vũ Nhu mở miệng nói: “Mặc dù Đại ca hơi ngốc một chút nhưng thật ra con người cũng không tệ lắm, Tô nương nương thật sự không cân nhắc sao?”

Tô Lệ Nương lười biếng dựa vào giường: “Không, thích một người quá mệt mỏi.”

“Ta không bao giờ muốn bị ai vứt bỏ nữa.” Tô Lệ Nương lạnh nhạt nói.

Mất đi tình cảm chân thành một lần đã mang đi một nửa linh hồn của nàng ấy, cùng một nửa vui vẻ.

Nàng ấy không muốn trải qua chuyện như vậy nữa, tất nhiên cũng sẽ không muốn thích ai nữa.

Tô Lệ Nương nói xong thì giọng điệu có chút buồn bã: “Quãng đời còn lại, ta và Dung Phi tỷ tỷ cùng nhau trải qua là được.”

Tiêu Vũ không nhịn được nói: “Tô nương nương, có lẽ khi chúng ta trở về thì phát hiện Dung Phi đã mai nở lần hai rồi, vì vậy ngươi thật sự không suy tính một chút sao? Tuy rằng ta không thích người ngu xuẩn cho lắm, nhưng hắn ta vẫn rất chân thành, chân thành... vĩnh viễn là kỹ năng chắc chắn giết được người khác!”

“Phụ hoàng chết thì cũng chết rồi, người sống vui vẻ mới là quan trọng!” Tiêu Vũ nói tiếp.

Tô Lệ Nương lắc đầu: “Không thể nào, Giang Cẩm Dung vô cùng ngoan cố, không thể nào thay đổi quyết định một cách dễ dàng được.”

Mặc dù nàng ấy cũng hi vọng Giang Cẩm Dung buông xuống.

Nhưng dựa vào hiểu biết của Tô Lệ Nương về Giang Cẩm Dung, đó là một chuyện rất không thực tế.

Sự xuất hiện của Võ Vương không ảnh hưởng tới bước chân của mọi người.

Tốc độ mọi người tiến lên rất nhanh, chạng vạng tối đã hoàn toàn rời khỏi khu vực Ngụy đô.

Gần Ngụy đô có dịch trạm.

Hơn nữa dịch trạm này là dịch trạm của quan phủ.

Thật sự có không ít người vãng lai nghỉ chân.

Nhóm Tiêu Vũ còn có quan binh hộ tống, lúc bọn họ tới người của dịch quán lập tức sắp xếp phòng tốt nhất cho mọi người nghỉ ngơi.

Tiêu Vũ vẫn quen một mình một phòng.

Những người khác thì là hai người một phòng dành cho khách.

Tiêu Vũ cũng không phải cố tình gây sự không thể ngủ chung với người khác, chủ yếu là Tiêu Vũ phải vào trong không gian xem thử. Cứ vào trong không gian, đương nhiên cần hoàn cảnh khép kín tuyệt đối.

Nếu để cho người bên ngoài nhìn thấy nàng đột nhiên biến mất lại đột nhiên xuất hiện.

Vậy chẳng phải là biểu diễn ảo thuật biến ra người sống cho người ta xem sao? Tiêu Vũ cũng không muốn dọa người ta sụp đổ.

Trên đường mệt nhọc.

Tiêu Vũ tiến vào không gian, đẩy một chiếc xe mua sắm rồi chọn lựa đồ trong trung tâm thương mại.

Hạt dưa khoai tây chiên thạch que cay có thể chọn, Tiêu Vũ đều chọn một ít.

Chờ đến lúc tiếp tục lên đường, Tiêu Vũ lấy những thứ này ra. Tô Lệ Nương đã nếm đồ của Tiêu Vũ không chỉ một lần, nhưng ăn nữa vẫn cảm thấy choáng ngợp. Về phần Vũ Nhu Công chúa thì đã mở ra cánh cửa tới thế giới mới.

Nếu không phải Tiêu Vũ tỷ tỷ là nữ tử, nàng ấy muốn gả cho Tiêu Vũ tỷ tỷ!

Ngày tháng này trôi qua cũng quá hạnh phúc rồi.

Đột nhiên nàng ấy cảm thấy cuộc sống trước đó của mình là cái gì chứ! Không là cái gì hết!

Gần Ngụy đô vẫn còn chỗ có thể nghỉ ngơi, nhưng càng đến nơi cách xa Ngụy đô thì dịch trạm lại càng ít, cứ theo đà này... mọi người nhất định phải ngủ ngoài trời.

Tiêu Vũ không xa lạ gì chuyện cắm trại này.

Nhưng bây giờ đã là cuối thu, bắt đầu vào mùa đông, trong cơn mưa rơi xuống cũng mang theo hạt băng giống như dao, quẹt đau cả người.

Tuy rằng Tiêu Vũ đã chuẩn bị đầy đủ lều vải gì gì đó từ trước, nhưng dưới thời tiết xấu, đương nhiên vẫn hi vọng có một căn phòng che mưa chắn gió.

Lúc này một trận gió lạnh thổi qua.

Vũ Nhu xốc rèm xe ngựa lên nhìn thoáng qua bên ngoài, chỉ thấy chân trời có mây đen cuồn cuộn đang kéo tới, mắt thấy trời đã sắp mưa.

“A Vũ tỷ tỷ, trời sắp mưa rồi, chúng ta phải làm sao đây?” Vũ Nhu hỏi.

Nhưng vào lúc này, Thẩm Hàn Thu đi tới bẩm báo: “Công chúa, người đi dò đường phía trước trở về nói cách đây không xa có một dịch trạm bỏ hoang, tuy rằng bỏ hoang nhưng có lẽ vẫn có thể che mưa chắn gió.”

Tiêu Vũ nghe thấy lời này thì không nhịn được nở nụ cười: “Xem đó, không phải là ngủ gật có người đưa gối đầu tới à?”

“Chúng ta mau lên, phải đến dịch trạm kia trước khi trời mưa.” Tiêu Vũ căn dặn.

“Vâng.”

Ngựa trong đội ngũ của Tiêu Vũ đều vô cùng cường tráng, đặc biệt là lúc thỉnh thoảng nghỉ ngơi trên đường, Tiêu Vũ cũng sẽ pha lẫn nước linh tuyền vào trong nước uống của những con ngựa này.

Vốn dĩ Ngụy Ngọc Lâm đã chọn ngựa tốt cho bọn họ, Tiêu Vũ làm như vậy khiến sức chịu đựng của những con ngựa này càng mạnh hơn.

Một đường đi như bay.
Bình Luận (0)
Comment