Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 786 - Chương 786: Thuần Hóa

. Chương 786: Thuần Hóa
Hắn ta tin chắc mình có thể cứu được Công chúa ngay lập tức khi Công chúa cần.

Còn Tiêu Vũ, sau khi đi vào sân, nàng lại thảnh thơi ngồi xuống một tảng đá.

Mọi người thấy vậy không khỏi ngẩn người.

Chẳng lẽ đầu óc của Tiêu Công chúa có vấn đề hay sao? Là do nàng quá tin tưởng thuộc hạ của mình hay là do nàng cho rằng báo đen chỉ là chuyện nhỏ?

Tây Cương Vương nghĩ thầm, vừa rồi hắn ta nói là phải thuần phục con báo đen này chứ không phải bảo thuộc hạ giết chết nó.

Thuộc hạ của Tiêu Công chúa chắc chắn là rất lợi hại nhưng phen này thì nàng phải thua trong tay hắn ta rồi.

Hôm nay hắn ta muốn dập tắt uy phong của Tiêu Công chúa, tiện thể cho sứ thần Đại Ninh biết bọn họ bất lực như thế nào.

Không ngờ sau khi Tiêu Vũ ngồi xuống, nàng lại vẫy tay gọi con báo đen kia: “Đặc Biệt Hắc, ngươi lại đây.”

Báo đen nhìn vào mắt Tiêu Vũ, ban đầu ánh mắt nó vẫn đầy thái độ công kích nhưng khi tới gần Tiêu Vũ, nó lại trở nên phân vân, không biết phải làm gì.

Lúc này, Tiêu Vũ đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần, nếu như thực sự không ổn thì nàng đành phải ra tay với báo đen thôi.

Nàng cần phải đảm bảo an toàn cho bản thân!

Dù gì nàng cũng vẫn còn cách nhốt báo đen vào trong không gian. Tóm lại, nàng sẽ không gặp nguy hiểm gì về tính mạng.

Tiêu Vũ tiếp tục nói đi nói lại như thể đang tụng kinh: “Từ nay về sau, ngươi tên là Đặc Biệt Hắc, ta cho phép ngươi đi theo bên cạnh ta.”

Con báo đen tên là Đặc Biệt Hắc, tên gốc là Đại Hắc kia tiến lại gần ngửi váy của Tiêu Vũ, sau đó cọ người vào đùi nàng.

Cuối cùng nó như người say rượu, nằm lăn ra đất, lăn qua lăn lại.

Tiêu Vũ mỉm cười, xoa mình nó.

Báo đen thích thú lăn tới lăn lui.

Tiêu Vũ đứng dậy đi lại, nàng đi tới đâu, con báo đen kia cũng đi theo tới đó.

Hiện tại, trông nó không còn sót lại chút dã tính nào, nhìn chẳng khác gì mèo Tiêu Vũ nuôi!

Đúng vậy, mèo là đúng rồi! Dù sao báo cũng là động vật họ mèo mà.

Động vật họ mèo thích gì nhất? Cỏ bạc hà mèo!

Trước đó, ở trong không gian, Tiêu Vũ đã điều chế một loại nước bạc hà mèo có công hiệu mạnh, dùng để chiến đấu với hổ Đông Bắc trong không gian.

Một con mèo lớn như vậy đứng trước bạc hà mèo được Tiêu Vũ trồng bằng nước linh tuyền cũng không khống chế nổi bản thân, nằm lăn xuống đất cho Tiêu Vũ vuốt lông, huống chi con báo đen này còn nhỏ hơn hổ Đông Bắc.

Bạc hà mèo bình thường chắc hẳn không có công hiệu này… Cho nên Tiêu Vũ xin khuyến cáo mọi người không được bắt chước hành vi nguy hiểm này.

Tóm lại, lúc này Tiêu Vũ đã có thể đùa bỡn con báo đen này thoải mái.

Con báo đen này cũng không ngu, nó không chỉ ngửi thấy mùi cỏ bạc hà mèo trên người Tiêu Vũ mà còn ngửi thấy cả mùi của cáo hoặc có lẽ là hổ, mà cũng có thể là lợn rừng trên người nàng.

Tóm lại, nếu chỉ có một mùi loại thôi thì nó còn cảnh giác nhưng có một lúc mấy mùi cộng thêm mùi bạc hà mèo và mùi nước linh tuyền sạch sẽ, cho nên báo đen không coi Tiêu Vũ là con người!

Mặc dù cách miêu tả này nghe như thể đang mắng người nhưng báo đen rất thù địch con người, cho nên trong tình huống này, cần phải làm cho nó không coi Tiêu Vũ là con người, thậm chí còn coi nàng là đồng loại.

Tây Cương Vương ngẩn người.

Sắc mặt hắn ta sa sầm lại, thấy phản ứng của báo đen như vậy, hắn ta lập tức đánh mắt ra hiệu cho người bên cạnh.

Một người nào đó đứng bên cạnh bắn ra một cây tiễn, nhắm thẳng tới chỗ báo đen.

Lúc Tiêu Vũ phát hiện ra thì chỉ còn nghe thấy tiếng xé gió.

Thấy báo đen sắp bị bắn trúng, Tiêu Vũ điều động khí lưu trong không gian ra, định dùng gió thổi lệch mũi tên ấy đi nhưng may mà mũi tên của Thẩm Hàn Thu đã bay tới kịp.

Thẩm Hàn Thu không hổ là thần xạ thủ số một Đại Ninh, mũi tên hắn ta bắn ra trực tiếp bắn rụng một mũi tên khác.

Tiêu Vũ đứng chắn trước người Đặc Biệt Hắc: “Tây Cương Vương làm vậy là sao?”

Tây Cương Vương đáp: “Thuộc hạ của ta cho rằng con báo đen này sẽ làm Công chúa bị thương nên mới muốn giết nó.”

Tiêu Vũ cười gằn: “Nó sẽ không làm bản cung bị thương đâu.”

“Đặc Biệt Hắc, ngươi lại đây.” Tiêu Vũ gọi báo đen.

Đại Hắc lập tức chạy tới, ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh Tiêu Vũ, đương nhiên là cả người nó cũng không nhịn được cọ sát vào người Tiêu Vũ.
Bình Luận (0)
Comment