.
Chương 785: Đặc Biệt Hắc
Tây Cương Vương sửng sốt rồi nói ngay: “Vậy để bản vương xuống dưới đó!”
Bọn tùy tùng đi theo Tây Cương Vương nghe vậy đều ngẩn người.
“Vương thượng, nguy hiểm lắm!”
Tô Lệ Nương nói: “Tây Cương Vương anh dũng hơn người, chắc là không sợ con gấu nhỏ xíu này đâu nhỉ?” Tô Lệ Nương nói xong còn cười một tiếng.
Nụ cười này khiến Tây Cương Vương càng thêm mụ mị đầu óc, mất hết lý trí.
Lúc này, Tây Cương Vương chỉ nghĩ đến chuyện thể hiện bản thân.
Tiêu Vũ nhìn về phía Tô Lệ Nương, cuối cùng cũng hiểu thế nào là yêu phi họa quốc.
Người Tây Cương nên cảm ơn Tô nương nương không thật sự muốn ở lại Tây Cương, lại càng không muốn trở thành kẻ địch của Tây Cương…
Nếu như Tô nương nương thật sự muốn gây rắc rối cho Tây Cương thì thực sự quá đơn giản.
Tây Cương Vương lên tiếng: “Để thu được một tiếng cười của mỹ nhân, ta sẽ ra tay!”
Nói rồi, Tây Cương Vương lập tức nhảy xuống đấu thú trường.
Võ Vương thấy vậy, không nhịn được nói: “Lệ Nương, nếu như Lệ Nương thích xem đấu thú thì... Ta cũng có thể.”
Tô Lệ Nương lạnh lùng nhìn về phía Võ Vương: “Ta không cần Võ Vương.”
Võ Vương rất tổn thương.
Thế nhưng Tiêu Vũ nghe vậy lại không khỏi liếc nhìn.
Ít nhiều gì Tô Lệ Nương cũng thực sự đối xử với Võ Vương có phần đặc biệt.
Ở bên dưới, Tây Cương Vương đã bị con gấu truy đuổi chạy khắp sân.
Tô Lệ Nương ngồi trên đài không nhịn được vỗ tay, còn thỉnh thoảng bật cười khúc khích: “Vương thượng quả là anh dũng.”
Tây Cương Vương né được một đòn tấn công của con gấu đen, lảo đảo lộn một vòng dưới đất.
Lúc này, tùy tùng của Tây Cương Vương đã hạ lệnh bắn tên, trực tiếp bắn trúng con gấu đen.
Con gấu đen lập tức chết không nhắm mắt.
Ban nãy vừa mới tận mắt nhìn thấy con gấu đen này giết người, giờ lại nhìn thấy nó bị con người giết chết, trong lòng Tiêu Vũ không khỏi có phần thổn thức.
Thực ra nếu nghĩ kĩ lại thì người trẻ tuổi đấu thú ban nãy và con gấu đen này đã làm gì sai?
Chẳng qua bọn họ đều chỉ là đồ chơi của tầng lớp quý tộc mà thôi.
Nếu như có thể lựa chọn thì chắc chắn người trẻ tuổi ban nãy đã không đi đấu thú còn con gấu đen kia chắc là phải ăn no rửng mỡ lắm mới muốn tới đây đánh nhau với con người.
Chỉ vì thỏa mãn sở thích oái oăm của bản thân mà ngược đãi những sinh linh nhỏ yếu thì đúng là điên rồ.
Lúc này, Tây Cương Vương đã quay trở lại đây.
Hắn ta nhìn về phía Tô Lệ Nương, nói: “Tô nương nương, bản vương đã xuống đó chiến đấu với con gấu đen kia đúng như những gì nương nương yêu cầu rồi, không biết nương nương định ban thưởng cho bản vương như thế nào đây?”
Thực ra, cho dù vừa rồi Tô Lệ Nương không đưa ra yêu cầu oái oăm kia thì Tây Cương Vương cũng sẽ không dễ gì buông tha Tô Lệ Nương.
Cho nên vừa rồi Tô Lệ Nương chủ động xuất kích chính là muốn xem thử xem liệu có thể khiến Tây Cương Vương tự lao đầu vào chỗ chết hay không.
Có điều giờ nghĩ lại thì Tô Lệ Nương cũng nhận ra suy nghĩ ấy của bản thân đúng là ngây thơ.
Với một người như Tây Cương Vương, cho dù hắn ta có kích động cỡ nào đi nữa thì hắn ta cũng không bao giờ đặt cược tính mạng của bản thân.
Tiêu Vũ ngồi bên cười khẽ một tiếng: “Chỉ là một con gấu đen thôi mà.”
Tây Cương Vương nghe vậy lập tức đánh mắt nhìn Tiêu Vũ: “Chỉ là một con gấu đen thôi ư?”
“Xem ra Tiêu Công chúa rất xem thường màn thể hiện vừa rồi của bản vương. Vậy chi bằng Tiêu Công chúa cũng đi thử một chút xem sao?”
“Con gấu đen kia đã chết rồi nhưng vẫn còn một con báo đen. Nếu như Tiêu Công chúa có thể thuần phục con báo đen này...” Tây Cương Vương nói đến đây thì tạm dừng lại một chút.
Tiêu Vũ nở nụ cười: “Tây Cương Vương muốn thế nào?”
Hắc Phong đứng bên lẩm bẩm một câu, dù thế nào thì cũng không phải là vừa trồng cây chuối vừa đi ẻ rồi.
Tây Cương Vương nói tiếp: “Bản vương có thể đồng ý một yêu cầu của Công chúa.”
Tiêu Vũ nghe vậy, cười nói: “Mọi người đều đã nghe thấy rồi đó, xin hãy làm chứng cho bản cung.”
Tiêu Vũ cũng rất muốn phi mình nhảy xuống dưới đấu thú trường một cách lưu loát nhưng nếu không sử dụng không gian để gian lận thì Tiêu Vũ không làm được.
Cho nên nàng đành ngoan ngoãn đi bộ xuống dưới đó.
Không ai để ý thấy khi Tiêu Vũ đi bộ, bên trong vạt áo của nàng đã hơi ẩm ướt.
Tiêu Vũ đi xuống sân, con báo đen đã được người ta thả vào đây.
Lúc này, Thẩm Hàn Thu đã cầm cung tiễn lên, giương cung, nhắm sẵn xuống đấu thú trường.