.
Chương 794: Chuyện Gì Thế Này
Trước đó Ô Chuy kia đã trúng thuốc của nàng, e rằng đã bị thiến bằng hóa học rồi. Bây giờ lại nhìn thấy gương mặt này của Tô Lệ Nương. Nếu còn có thể có suy nghĩ cầm thú mới là lạ đó.
Thấy Võ Vương rất lo lắng, Tiêu Vũ an ủi: “Võ Vương điện hạ cứ việc yên tâm, có ta ở đây sẽ không để Tô nương nương xảy ra chuyện gì đâu.”
Võ Vương khẽ gật đầu, chỉ có thể gửi gắm hy vọng lên người Tiêu Vũ.
Tô Lệ Nương cứ thế vào cung.
Ô Chuy kia đã đợi rất lâu, cuối cùng cũng đợi được Tô Lệ Nương. Thấy Tô Lệ Nương còn đeo khăn che mặt thì không khỏi lên tiếng: “Tô nương nương, ngươi đây là...”
Tô Lệ Nương đỏ mắt nói: “Ta đã trúng độc bị hủy dung rồi. Xin Vương thượng nhất định phải làm chủ cho ta.”
Lúc nói Tô Lệ Nương đã vén khăn che mặt lên. Nhìn thấy vết bớt Ultraman trên mặt Tô Lệ Nương, Ô Chuy đã sợ hết hồn.
“Chuyện gì thế này?”
“Ta ngủ một đêm tỉnh dậy đã thế này. Thầy thuốc của Đại Ninh chúng ta nói là, hẳn là ta đã bị trúng độc.” Tô Lệ Nương nhìn Ô Chuy đáp.
“Được bệ hạ ưu ái, thế nhưng... có lẽ là vì bệ hạ đã coi trọng Lệ Nương nên có người đố kị, vì thế... mới muốn hủy hoại gương mặt của ta.” Mắt Tô Lệ Nương đỏ hoe, kỹ năng diễn xuất cao siêu.
Ô Chuy thấy Tô Lệ Nương như vậy, lại nhớ đến gương mặt xinh đẹp của Tô Lệ Nương ngày trước, nhất thời không còn chút kiều diễm và kích động, mà chỉ có sự phẫn nộ.
Hắn ta muốn xem thử là ai mà lại to gan đến thế.
Hắn ta cũng biết chuyện trúng độc này chỉ có thể là người Tây Cương. Cổ trùng ở Tây Cương này thiên biến vạn hóa, cho nên việc muốn hủy dung người khác này cũng chẳng có gì lạ.
Ô Chuy nhìn Tô Lệ Nương nói: “Đã để ngươi tủi thân rồi. Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi.”
Mỹ nhân đẹp đến thế, không thể bị hủy dung như vậy được. Có điều Ô Chuy không biết tại sao, khi hắn ta nhìn thấy Tô Lệ Nương như vậy, dường như thanh tâm quả dục một cách lạ thường, không hề có bất kỳ suy nghĩ gì...
Tiêu Vũ đang ở trong không gian quan sát mọi chuyện. Nàng đã nói đi theo bảo vệ Tô Lệ Nương là thật. Nàng sẽ không bao giờ để Tô Lệ Nương xảy ra chuyện.
Đúng lúc này, đại điện mà Tây Cương Vương này đang ở bị người khác mở ra từ bên ngoài.
Quý Hòa Công chúa giận dữ đi vào, khi nhìn thấy Tô Lệ Nương thì càng nổi giận hơn: “Vương thượng, ngươi làm vậy là có ý gì?”
Nói xong, Quý Hòa Công chúa kéo Tôn Lệ Nương ra sau để che chở: “Lệ Phi, ngươi đừng sợ.”
Ô Chuy sa sầm mặt: “Quý Hòa, bổn vương còn muốn hỏi ngươi đang có ý gì vậy?”
Quý Hòa lạnh giọng nói: “Để người của Đại Ninh rời đi, bằng không...”
“Bằng không thì sao?” Ô Chuy nghĩ sớm muộn gì Tô Lệ Nương cũng là người của mình, cho nên bây giờ chẳng thèm che giấu nữa.
“Ngươi đừng cho rằng mình làm ầm lên thì sẽ có kết cục tốt. Ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, ta phải có được Tô Lệ Nương này, thậm chí Tiêu Vũ kia... bổn vương đã quyết định hứa hôn cho Vương tử của bổn vương rồi.” Ô Chuy đắc ý nói.
Sắc mặt của Quý Hòa trắng bệch: “Đại Ninh bọn ta sẽ không bao giờ đồng ý.”
“Gạo nấu thành cơm rồi, chỉ là một nữ tử, chẳng lẽ còn muốn quay về Đại Ninh sao?” Ô Chuy cười lên.
“Quý Hòa, ta nói cho ngươi biết. Ngươi hãy nhớ cho kỹ, sau này ta mới là trời ở vương thành Đan thành này. Nếu ngươi đối đầu với ta chỉ là không biết tự lượng sức mình.” Ô Chuy lạnh lùng nói.
Tô Lệ Nương khẽ nói: “Quý Hòa Công chúa, ta không sao, người không cần phải lo lắng cho ta.”
“Ngược lại là người đó... Chúng ta có thể trò chuyện với nhau không?” Tô Lệ Nương nói.
Dứt lời, Tô Lệ Nương nhìn về phía Ô Chuy: “Vương thượng, ta nghĩ có lẽ Quý Hòa Công chúa đã có hiểu lầm gì đó, nên ta muốn trò chuyện với nàng ấy được không?”
Thấy gương mặt Tô Lệ Nương như vậy, tất nhiên Ô Chuy sẽ không có hứng thú gì. Nhưng vừa nghĩ đến gương mặt của Tô Lệ Nương ngày trước, Ô Chuy lại trở nên kiên nhẫn: “Được chứ.”
Bây giờ Ô Chuy đã hạ quyết tâm giữ người của Đại Ninh ở lại. Vì thế... hắn ta hoàn toàn không quan tâm Quý Hòa Công chúa sẽ nói điều gì.
Tô Lệ Nương nắm tay Quý Hòa Công chúa, đi vào Thiên Điện ở bên cạnh.
Quý Hòa Công chúa lo lắng nhìn Tô Lệ Nương: “Mặt ngươi bị gì thế? Có phải Ô Chuy đã làm gì ngươi rồi không?”
Tô Lệ Nương lắc đầu: “Gương mặt này là bị trúng độc, nhưng không có gì đáng ngại, hẳn là sẽ bình phục.”